Danh mục

MA HOÀN LÃNH NHÂN - Hồi 39

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 166.58 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

MA HOÀN LÃNH NHÂN Tác giả: Ngọa Long Sinh Hồi 39Rời võ đài khảo chứng võ công, trong lòng Quỷ chủ Hào Bân vẫn còn hậm hực. Lão không ngờ dự mưu của lão lại bị một gã tiểu tử vô danh tiểu tốt càn rỡ tước mất trong thời khắc sau cùng. Hào Bân càng nghĩ càng tức, vì Ma Kiếm lão hàm thụ qua Mẫn Hà Băng không sao đạt được tới cảnh giới như nàng. Mỗi lần dụng đến kiếm pháp đó thì cứ y như rằng nguyên ngươn của lão cạn kiệt khủng khiếp, không sao...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
MA HOÀN LÃNH NHÂN - Hồi 39 MA HOÀN LÃNH NHÂN Tác giả: Ngọa Long Sinh Hồi 39Rời võ đài khảo chứng võ công, trong lòng Quỷ chủ Hào Bân vẫn còn hậm hực. Lãokhông ngờ dự mưu của lão lại bị một gã tiểu tử vô danh tiểu tốt càn rỡ tước mất trongthời khắc sau cùng.Hào Bân càng nghĩ càng tức, vì Ma Kiếm lão hàm thụ qua Mẫn Hà Băng không sao đạtđược tới cảnh giới như nàng. Mỗi lần dụng đến kiếm pháp đó thì cứ y như rằng nguyênngươn của lão cạn kiệt khủng khiếp, không sao phục hồi lại trong một thời gian ngắn.Trở về Quỷ môn, Hào Bân triệu hồi ngay một gã thuộc hạ thân tín, theo mật đạo bí mậtxuống gian mật thất được kiến tạo ngay bên dưới thư phòng của gã.Hào Bân không thể ngờ, khi y vừa khuất dạng dưới mật đạo thì Đại Chu Thiên từ sau tấmrèm bước ra.Y nhìn cửa mật đạo từ từ đóng lại, rồi thản nhiên bước đến chiếc tràng kỷ.Chu Thiên đảo mắt nhìn qua một lượt rồi mới bỏ độc dược vào tĩnh rượu để trên tràng kỷ.Trong lúc Chu Thiên bỏ độc vào tĩnh rượu thì dưới gian mật thật, Hào Bân bất thình lìnhđiểm vào tĩnh huyệt của gã thuộc hạ thân tín.Gã thuộc hạ biến sắc thốt lên :- Chủ nhân...Hào Bân đặt tay lên vai gã :- Yên tâm... Bổn nhân không làm hại đến ngươi đâu, mà chỉ muốn truyền thụ kiếm phápcho người mà thôi.- Đa tạ chủ nhân!Hào Bân mỉm cười nói :- Vô Cương, trong tất cả những môn hạ ở Quỷ môn, ngươi là người ta trọng thị nhất nênmới cho ngươi được khảo chứng kiếm pháp độc tôn của Quỷ môn.Hào Bân nói xong đặt Huyết kiếm trên giá đỡ. Y quay lại Vô Cương :- Trong thời khắc ngắn ngủi, ngươi phải nghiệm ra kiếm pháp độc tôn của Quỷ mơn.- Thuộc hạ sẽ cố gắng hết sức để không phụ lòng tin của chủ nhân.- Tốt lắm!Hào Bân quay trở ra mật đạo, thạch môn từ từ đóng lại. Trên cánh cửa đá chỉ còn lại ôcửa tò vò mà người đứng ngoài có thể nhìn vào quan sát bên trong. Khi cánh cửa đó đónghẳn lại thì cửa gian mật thất được mở ra bằng cơ quan bí mật.Mẫn Hà Băng từ trong gian mật thất băng mình lướt ra ngoài. Trên người Hà Băng là bộMa Hoàn Lãnh Nhân Trang 1trang phục tả tơi, gần như để lộ tất cả những vùng da thịt cần phải giấu.Mắt nàng hau háu nhìn lưỡi Huyết kiếm rồi vươn tay chộp lấy đốc kiếm.Tiếng của Hào Bân nói qua ô cửa tò vò :- Vô Cương... Ngươi phải vượt qua được quỷ nữ kia mới có thể thụ giáo kiếm pháp độctôn của Quỷ môn Hào Bân vừa nói vừa cách không phóng chỉ giải tỏa bế huyệt cho VôCương.Vô Cương vừa được giải tỏa bế huyệt, liền rút xoạt trường kiếm thủ thế. Y khẳng kháinói :- Chủ nhân yên tâm... Vô Cương sẽ vượt qua quỷ nữ này.- Ngươi càng giữ cuộc giao thủ lâu chừng nào càng tốt chừng đó.Trong khi Hào Bân nói vơi Vô Cương thì Mẫn Hà Băng nhìn gã bằng cặp mắt đỏ hoe nhưhai hòn than. Nàng bất thần vò rối cả mái tóc vốn lâu ngày không được chải, giờ như bệncứng vào với nhau.Hà Băng hú vang một tiếng lanh lảnh, rồi vung Huyết kiếm, dựng ra một vùng ảnh quangđỏ ối. Nếu thanh Huyết kiếm trong tay Hào Bân có thể tỏa ra một màn lưới kiếm quangmàu huyết dụ thì trong tay Hà Băng, vùng ảnh quang kia chói lòa đến độ Vô Cương lóacả mắt và cảm nhận như có cả một biển máu bất ngờ đổ trút xuống mặt gã.Khi vùng ảnh quang đó mất đi thì cánh tay thủ trường kiếm của Vô Cương đã rơi xuốngsàn đá. Vô Cương đứng ngây người một lúc. Y không sao cảm nhận được chuyện gì vừaxảy ra, cho đến khi cái đau xộc đến tận óc mới rú lên lồng lộng.- A...Cùng với tiếng rú của Vô Cương, vùng ảnh quang màu đỏ lại xuất hiện. Và lần này thì ycảm nhận rõ mồn một những nhát kiếm bén ngọt sàn sạt lướt trên thân pháp của y.Mặc dù cảm nhận những nhát kiếm vô hình kia đang lóc từng lớp thịt của mình nhưng VôCương không sao có phản ứng, và cũng chẳng hề có cảm giác đau đớn. Có chăng thì chỉcó cảm giác mát lạnh tỏa khắp châu thân. Cảm giác mát lạnh đó càng lúc càng tăng chođến khi thần thức của Vô Cương bị đóng băng, chẳng còn biết gì nữa. Hồn Vô Cươngchui tọt xuống a tỳ, để lại thân ảnh giờ như bộ khô cốt trắng hếu mà chẳng định hìnhđược kiếm pháp thần kỳ của quỷ nữ.Đứng bên ngoài nhìn qua ô cửa tò vò thị sát cuộc hành xử Vô Cương, Hào Bân cố ghinhận tất cả những chiêu kiếm mà Mẫn Hà Băng thi triển bằng vô thức.Mặc dù y rất tập trung nhưng vẫn không sao nhìn thấu qua vùng ảnh quang đỏ ối để thụnạp kiếm pháp tàn khốc kia.Khi Mẫn Hà Băng buông thõng hai tay, thả thanh Huyết kiếm xuống sàn đá, Hào Bân vẫncòn ngây người bởi những gì vừa diễn ra.Y buông một tiếng thở dài, lắc đầu :- Ta sẽ còn phải mất bao nhiêu gã thuộc hạ thân tín mới cảm đến cái thần của kiếm phápMa Hoàn Lãnh Nhân Trang 2Quỷ môn?Y lại lộ vẻ chán chường qua tiếng thở ra thứ hai. Hào Bân nhìn Mẫn Hà Băng lần nữa rồimới đóng lại ô cửa tò vò, theo mật đạo trở lên thư phòng.Gã ngồi xuống tràng kỷ, nheo mày suy nghĩ. Trong tâm tưởng của Quỷ chủ Hào Bân giờchỉ còn đọng mỗi hoạt cảnh dưới gian ...

Tài liệu được xem nhiều: