MA HOÀN LÃNH NHÂN - Hồi 45
Số trang: 12
Loại file: pdf
Dung lượng: 166.71 KB
Lượt xem: 8
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
MA HOÀN LÃNH NHÂN Tác giả: Ngọa Long Sinh Hồi 45Đến ngã ba quan lộ, Tôn Quách dừng ngựa. Y quay sang nói với Trình Tú Tú và Nghiêm Lệ Hoa đang ngồi trên ghế xà ích cỗ xe độc mã : - Tỷ tỷ và Tú muội hãy đến Thiên long tự trước, Tôn Quách sẽ đến sau! Nghiêm Lệ Hoa nhìn Tôn Quách khẽ gật đầu. Tú Tú thì hỏi : - Tôn huynh về thăm lão nhân gia rồi chừng nào mới đến gặp muội? Tôn Quách nhăn nhó : - Làm sao ta biết được. Bộ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
MA HOÀN LÃNH NHÂN - Hồi 45 MA HOÀN LÃNH NHÂN Tác giả: Ngọa Long Sinh Hồi 45Đến ngã ba quan lộ, Tôn Quách dừng ngựa. Y quay sang nói với Trình Tú Tú và NghiêmLệ Hoa đang ngồi trên ghế xà ích cỗ xe độc mã :- Tỷ tỷ và Tú muội hãy đến Thiên long tự trước, Tôn Quách sẽ đến sau!Nghiêm Lệ Hoa nhìn Tôn Quách khẽ gật đầu.Tú Tú thì hỏi :- Tôn huynh về thăm lão nhân gia rồi chừng nào mới đến gặp muội?Tôn Quách nhăn nhó :- Làm sao ta biết được. Bộ nàng tưởng có chức vị võ lâm Minh chủ rồi thì muốn làm gìthì làm sao? Nếu như lão nhân gia không cho tiểu huynh ra ngoài nữa thì có vạn cái chứcvõ lâm Minh chủ ta cũng không thể rời khỏi Kim lăng phủ!Tú Tú thở dài mặt hoa ủ dột :- Vậy là muội không gặp lại huynh nữa sao?- Hê... nói vậy thôi chứ nhất định tiểu huynh sẽ tìm cách ra ngoài, đến Thiên Long tự gặpmuội và tẩu tẩu. Huống chi tiểu huynh còn chưa thụ nạp hết võ công của Cát ThiênPhong đại ca mà!Tôn Quách mỉm cười nói tiếp :- Đã là võ lâm Minh chủ thì phải có võ công siêu thần nhập thánh, chứ xoàng xĩnh nhưtiểu huynh thì tổ chỉ biết chạy mà thôi!- Võ công của huynh giờ đây đâu còn tầm thường như hồi đó nữa. Đến ngay cả chưởngmôn hoa sơn...Tú Tú bỏ lửng câu nói giữa chừng liếc trộm Nghiêm Lệ Hoa rồi nói :- Đến ngay như Vạn Bá Thành lão tặc không còn là đối thủ của huynh!- Ấy nàng chỉ muốn phô trương ta thôi. Càng phô trương chừng nào thì tiểu huynh củanàng càng chạy thục mạng chừng đó!Tôn Quách quay sang Nghiêm Lệ Hoa :- Tôn Quách thăm lão nhân gia xong sẽ tìm đến Thiên long tự, tỷ tỷ bảo trọng!Nghiêm Lệ Hoa nói :- Giang hồ hiểm ác đa đoan, đệ đệ cũng phải đề phòng và bảo trọng lấy thân!Tôn Quách gật đầu.Y quay lại nhìn Tú Tú :Ma Hoàn Lãnh Nhân Trang 1- Muội muội cùng với tẩu tẩu đến Thiên long tự, dọc đường cẩn thận!Mắt Tú Tú rươm rướm. Nàng ngập ngừng nói :- Muội chỉ muốn gặp lại huynh thôi!- Nhất định ta sẽ gặp lại nàng.Tôn Quách mỉm cười với nàng rồi ra roi vào con xích thố để nó kéo cỗ xe lao về phíatrước. Tôn Quách nhìn theo cỗ xe độc mã của Lệ Hoa và Tú Tú cho đến khi nó chỉ còn làđốm bụi đường mù mịt xa tít cuối quan lộ.Tôn Quách vươn vai :- Giang hồ võ lâm chán chết đi được. Nếu mình biết võ lâm giang hồ chỉ toàn là nhữngcuộc tranh giành khốc liệt thì Tôn Quách này chẳng thèm màng tới. Nghĩ cho cùng tộinghiệp cho Nghiêm tỷ tỷ!Tôn Quách buông một tiếng thở dài rồi ra roi đánh vào mông con Hắc long câu để nó trổnước kiệu hướng về trấn Trung Châu. Tôn Quách vừa thúc ngựa vừa miên man suy nghĩ,thỉnh thoảng lại chắc lưỡi lẩm nhẩm :- Lần này không biết nói sao với lão nhân gia đây. Nếu nói không xuôi thì mình khó cóthể rời khỏi Kim lăng phủ!Y xoa bờm ngựa.- Ê, mi có cách chi chỉ giáo cho tiểu gia không?Câu hỏi của Tôn Quách thật dí dỏm, tưởng như y đang nói với người chứ không phải nóivới ngựa, nhưng thật bất ngờ, con Hắc long câu lại dậm hai chân trước thình thịch nhưmuốn trả lời Tôn Quách.Tôn Quách gãi bờm ngựa hý hửng nói :- Người có cách giúp tiểu gia phải không?Một tiếng sấm nổ trên không trung, khiến con Hắc long câu chùng cước pháp.Tôn Quách vỗ về nó :- Hê! Có Tôn tiểu gia ở đây thì chẳng có gì khiến người phải sợ cả. Người cứ nghĩ trênlưng người là một võ lâm Minh chủ đầu đội trời chân đạp đất!Tiếng sấm thứ hai lại trổ lên, cùng với những tảng mây đen kéo tới, chẳng mấy chốc đãche kín cả bầu trời. Tôn Quách lo lắng nói :- Ái chà! Lúc nào không mưa lại nhằm lúc tiểu gia đang rong ruổi trên đường mà chuyểnmưa. Đúng là gặp xúi quẩy rồi!Tôn Quách dáo dác nhìn quanh tìm chỗ nấp mưa nhưng liền thất vọng khi chẳng tìm thấymột gian thảo xá nào. Y vỗ vào bờm ngựa :- Chúng ta gặp xúi quẩy rồi, phải chạy nhanh kẻo không kịp nào!Thúc gót giầy vào hông ngựa, Tôn Quách khiến con Hắc long câu phi nước đại hòngtránh cơn giông sắp ập đến. Một tiếng sấm nữa lại ầm ỳ trỗi lên, khiến con Hắc long câucàng cuống quít. Khi tiếng sấm vừa dứt thì Tôn Quách chợt nghe tiếng thét lanh lảnh củaMa Hoàn Lãnh Nhân Trang 2một nữ nhân từ một tàng cây đại thụ :- Cứu tôi với! Cứu tôi với!Tiếng thét nghe thật là não lòng, chứng tỏ người kia đang gặp nguy kịch.Tôn Quách không kìm được lòng, lao nhanh ngựa về phía tàng cây. Vốn đã thụ nạp Miêuhành cước của lão Thần cái Trình Tử Quang nên khi còn cách tàng cây khoảng mườitrượng thì Tôn Quách đã thi triển khinh thuật siêu phàm xuất chúng rời lưng tuấn mã nhẹnhàng hạ xuống một chạc ba.Hoạt cảnh dưới tàng cây đập vào mắt Tôn Quách khiến y không cầm được sự phẫn nộ.Thiếu nữ đang giãy dụa cố đẩy đại hán lực lưỡng đang toan sàm sỡ cưỡng bức nàng. TônQuách thét lên phi thân xuống.- Hê! Con dê kia dừng tay lại đi!Gã đại hán đứng sõng lên áo phanh phô trương vòm thịt vạm vỡ lực lưỡng, trong khithiếu nữ co dúm người lại cố che đi những nơi xiêm y bị cào rách phơi da thịt ra ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
MA HOÀN LÃNH NHÂN - Hồi 45 MA HOÀN LÃNH NHÂN Tác giả: Ngọa Long Sinh Hồi 45Đến ngã ba quan lộ, Tôn Quách dừng ngựa. Y quay sang nói với Trình Tú Tú và NghiêmLệ Hoa đang ngồi trên ghế xà ích cỗ xe độc mã :- Tỷ tỷ và Tú muội hãy đến Thiên long tự trước, Tôn Quách sẽ đến sau!Nghiêm Lệ Hoa nhìn Tôn Quách khẽ gật đầu.Tú Tú thì hỏi :- Tôn huynh về thăm lão nhân gia rồi chừng nào mới đến gặp muội?Tôn Quách nhăn nhó :- Làm sao ta biết được. Bộ nàng tưởng có chức vị võ lâm Minh chủ rồi thì muốn làm gìthì làm sao? Nếu như lão nhân gia không cho tiểu huynh ra ngoài nữa thì có vạn cái chứcvõ lâm Minh chủ ta cũng không thể rời khỏi Kim lăng phủ!Tú Tú thở dài mặt hoa ủ dột :- Vậy là muội không gặp lại huynh nữa sao?- Hê... nói vậy thôi chứ nhất định tiểu huynh sẽ tìm cách ra ngoài, đến Thiên Long tự gặpmuội và tẩu tẩu. Huống chi tiểu huynh còn chưa thụ nạp hết võ công của Cát ThiênPhong đại ca mà!Tôn Quách mỉm cười nói tiếp :- Đã là võ lâm Minh chủ thì phải có võ công siêu thần nhập thánh, chứ xoàng xĩnh nhưtiểu huynh thì tổ chỉ biết chạy mà thôi!- Võ công của huynh giờ đây đâu còn tầm thường như hồi đó nữa. Đến ngay cả chưởngmôn hoa sơn...Tú Tú bỏ lửng câu nói giữa chừng liếc trộm Nghiêm Lệ Hoa rồi nói :- Đến ngay như Vạn Bá Thành lão tặc không còn là đối thủ của huynh!- Ấy nàng chỉ muốn phô trương ta thôi. Càng phô trương chừng nào thì tiểu huynh củanàng càng chạy thục mạng chừng đó!Tôn Quách quay sang Nghiêm Lệ Hoa :- Tôn Quách thăm lão nhân gia xong sẽ tìm đến Thiên long tự, tỷ tỷ bảo trọng!Nghiêm Lệ Hoa nói :- Giang hồ hiểm ác đa đoan, đệ đệ cũng phải đề phòng và bảo trọng lấy thân!Tôn Quách gật đầu.Y quay lại nhìn Tú Tú :Ma Hoàn Lãnh Nhân Trang 1- Muội muội cùng với tẩu tẩu đến Thiên long tự, dọc đường cẩn thận!Mắt Tú Tú rươm rướm. Nàng ngập ngừng nói :- Muội chỉ muốn gặp lại huynh thôi!- Nhất định ta sẽ gặp lại nàng.Tôn Quách mỉm cười với nàng rồi ra roi vào con xích thố để nó kéo cỗ xe lao về phíatrước. Tôn Quách nhìn theo cỗ xe độc mã của Lệ Hoa và Tú Tú cho đến khi nó chỉ còn làđốm bụi đường mù mịt xa tít cuối quan lộ.Tôn Quách vươn vai :- Giang hồ võ lâm chán chết đi được. Nếu mình biết võ lâm giang hồ chỉ toàn là nhữngcuộc tranh giành khốc liệt thì Tôn Quách này chẳng thèm màng tới. Nghĩ cho cùng tộinghiệp cho Nghiêm tỷ tỷ!Tôn Quách buông một tiếng thở dài rồi ra roi đánh vào mông con Hắc long câu để nó trổnước kiệu hướng về trấn Trung Châu. Tôn Quách vừa thúc ngựa vừa miên man suy nghĩ,thỉnh thoảng lại chắc lưỡi lẩm nhẩm :- Lần này không biết nói sao với lão nhân gia đây. Nếu nói không xuôi thì mình khó cóthể rời khỏi Kim lăng phủ!Y xoa bờm ngựa.- Ê, mi có cách chi chỉ giáo cho tiểu gia không?Câu hỏi của Tôn Quách thật dí dỏm, tưởng như y đang nói với người chứ không phải nóivới ngựa, nhưng thật bất ngờ, con Hắc long câu lại dậm hai chân trước thình thịch nhưmuốn trả lời Tôn Quách.Tôn Quách gãi bờm ngựa hý hửng nói :- Người có cách giúp tiểu gia phải không?Một tiếng sấm nổ trên không trung, khiến con Hắc long câu chùng cước pháp.Tôn Quách vỗ về nó :- Hê! Có Tôn tiểu gia ở đây thì chẳng có gì khiến người phải sợ cả. Người cứ nghĩ trênlưng người là một võ lâm Minh chủ đầu đội trời chân đạp đất!Tiếng sấm thứ hai lại trổ lên, cùng với những tảng mây đen kéo tới, chẳng mấy chốc đãche kín cả bầu trời. Tôn Quách lo lắng nói :- Ái chà! Lúc nào không mưa lại nhằm lúc tiểu gia đang rong ruổi trên đường mà chuyểnmưa. Đúng là gặp xúi quẩy rồi!Tôn Quách dáo dác nhìn quanh tìm chỗ nấp mưa nhưng liền thất vọng khi chẳng tìm thấymột gian thảo xá nào. Y vỗ vào bờm ngựa :- Chúng ta gặp xúi quẩy rồi, phải chạy nhanh kẻo không kịp nào!Thúc gót giầy vào hông ngựa, Tôn Quách khiến con Hắc long câu phi nước đại hòngtránh cơn giông sắp ập đến. Một tiếng sấm nữa lại ầm ỳ trỗi lên, khiến con Hắc long câucàng cuống quít. Khi tiếng sấm vừa dứt thì Tôn Quách chợt nghe tiếng thét lanh lảnh củaMa Hoàn Lãnh Nhân Trang 2một nữ nhân từ một tàng cây đại thụ :- Cứu tôi với! Cứu tôi với!Tiếng thét nghe thật là não lòng, chứng tỏ người kia đang gặp nguy kịch.Tôn Quách không kìm được lòng, lao nhanh ngựa về phía tàng cây. Vốn đã thụ nạp Miêuhành cước của lão Thần cái Trình Tử Quang nên khi còn cách tàng cây khoảng mườitrượng thì Tôn Quách đã thi triển khinh thuật siêu phàm xuất chúng rời lưng tuấn mã nhẹnhàng hạ xuống một chạc ba.Hoạt cảnh dưới tàng cây đập vào mắt Tôn Quách khiến y không cầm được sự phẫn nộ.Thiếu nữ đang giãy dụa cố đẩy đại hán lực lưỡng đang toan sàm sỡ cưỡng bức nàng. TônQuách thét lên phi thân xuống.- Hê! Con dê kia dừng tay lại đi!Gã đại hán đứng sõng lên áo phanh phô trương vòm thịt vạm vỡ lực lưỡng, trong khithiếu nữ co dúm người lại cố che đi những nơi xiêm y bị cào rách phơi da thịt ra ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
MA HOÀN LÃNH NHÂN NGỌA LONH SINH TRUYỆN HAY TRUYỆN KIẾM HIỆP GIẢI TRÍGợi ý tài liệu liên quan:
-
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 2 (A)
23 trang 282 0 0 -
139 trang 212 0 0
-
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 128 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (B)
29 trang 112 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 5 (B)
30 trang 110 0 0 -
Lã Bất Vi - PHẦN THỨ NHẤT: THƯƠNG BÁ - Chương 1 (A)
24 trang 104 0 0 -
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 62 0 0 -
438 trang 61 0 0
-
2391 trang 56 0 0
-
762 trang 56 0 0
-
792 trang 52 0 0
-
526 trang 51 0 0
-
502 trang 51 0 0
-
2 trang 46 0 0
-
98 trang 45 0 0
-
148 trang 44 0 0
-
Trường Hận Động Đình Hồ - Gia Cát Thanh Vân
1952 trang 44 0 0 -
646 trang 44 0 0
-
656 trang 44 0 0
-
96 trang 44 0 0