Thông tin tài liệu:
MA HOÀN LÃNH NHÂN Tác giả: Ngọa Long Sinh Hồi 46Mưa trút xuống như thác đổ, cả bầu trời trắng xóa cùng với những luồng gió giật mãnh liệt táp vào tòa cổ bảo Long cốc tọa lạc trên Ngũ Đài sơn. Tòa cổ bảo Long cốc này vốn là thánh địa võ lâm nơi tôn nghiêm, chỉ trong những kỳ đại hội, các vị chưởng môn mới hội tụ để nghinh bái càn khôn vũ trụ. Tòa cổ bảo Long cốc sừng sững, với chiếc tháp nhọn như hai mũi giáo chực đâm toạc bầu trời. Nó được kiến...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
MA HOÀN LÃNH NHÂN - Hồi 46 MA HOÀN LÃNH NHÂN Tác giả: Ngọa Long Sinh Hồi 46Mưa trút xuống như thác đổ, cả bầu trời trắng xóa cùng với những luồng gió giật mãnhliệt táp vào tòa cổ bảo Long cốc tọa lạc trên Ngũ Đài sơn. Tòa cổ bảo Long cốc này vốnlà thánh địa võ lâm nơi tôn nghiêm, chỉ trong những kỳ đại hội, các vị chưởng môn mớihội tụ để nghinh bái càn khôn vũ trụ. Tòa cổ bảo Long cốc sừng sững, với chiếc thápnhọn như hai mũi giáo chực đâm toạc bầu trời. Nó được kiến tạo bằng đá hoa cương, ẩnmột nửa vào trong sườn Ngũ đài sơn, mặt còn lại là cánh cửa duy nhất, trông như mộtbức vách cao vời vợi, vô cùng kiên cố.Tương truyền chưa từng có ai vượt qua được bức vách kia để vào trong cổ bảo Long cốc.Trong màn nước trắng xóa kia, duy nhất chỉ có một người đang đứng trước bức vách caosừng sững của cổ bảo Long cốc như một pho tượng, mặc nhiên không màng đến gió mưađang vần vũ quất vào người y. Bộ trường y ướt sũng nhưng y vẫn đứng bất động, mắtđăm đăm hướng về cổ bảo Long cốc. Một luồng gió dữ thổi tới, hai vạt áo trường y tạo ranhững tiếng phần phật. Tiếp theo là một tiếng sấm, nghe mà tưởng cả bầu trời sắp nổtung.Ầm!Cả Ngũ đài sơn tưởng chừng nhưng muốn sụp đổ bởi luồng sét khủng khiếp kia, nhưngrồi tất cả bỗng im ắng trở lại, ngoài tiếng mưa trút rào rào và những luồng gió thổi ù ù!Đại Chu Thiên vẫn chưa rời bước mà vẫn đăm đăm nhìn vào vách đá kiên cố ngăn cách yvới tòa cổ bảo Long cốc. Tiếng sấm lại trỗi lên, và ngay lập tức một tia sét trời phóngthẳng xuống đỉnh tháp và Ngũ đài sơn lại rung chuyển.Cầm cổ vật Long cốc trên tay Chu Thiên lần bước thận trọng tiến về phía vách đá. Ythầm nghĩ :- Ứng mạng võ lâm đặt Chu Thiên là Minh chủ thì ta phải vượt được bức vách vô tri kiađể vào cổ bảo Long cốc.Ý niệm đó thôi thúc Chu Thiên mạnh dạn bước tới mà không màng ngó đến những tia séttrời đang chuyển hóa để phóng tới đỉnh tháp!Ầm!Ngũ Đài Sơn chuyển động rồi trở lại sự yên tĩnh vốn dĩ thuộc về vùng thánh địa võ lâm.Trong lúc tia sét trời phóng xuống đỉnh tháp cổ bảo Long cốc ánh sáng xanh chói lòa, tạora những được ranh chạy dọc theo bức vách đá đập vào mắt Chu Thiên khiến y ngờ ngợđó là thạch môn duy nhất để tiến vào cổ bảo.Ma Hoàn Lãnh Nhân Trang 1Chu Thiên chăm chú quan sát vách đá rồi dấn tiếp tới hai bộ. Đến lúc này thì toàn thân ynhư nổi đầy gai ốc, với cảm giác giá buốt do cảm nhận những tia sét trời sắp phóngxuống mình.Chu Thiên buông một tiếng thở dài :- Ta không có ứng mạng đảm đương chức vị võ lâm Minh chủ hay sao?Vừa thốt ra câu nói này thì thình lình có một bóng người trường y có mũ trùm đầu lướtđến sau lưng Đại Chu Thiên.- Ta đã chờ tôn giá ở đây!Chu Thiên quay lại :- Trịnh hộ pháp đó ư?- Tôn giá không ngờ gặp Trịnh mỗ chứ?- Ta chỉ hơi ngạc nhiên!- Tôn giá ngạc nhiên cũng đúng thôi. Bởi tôn giá không tin Trịnh Đáng có thể trở thànhngười gác thánh địa chờ tôn giá!- Người chờ ta để làm gì?- Tôn giá còn chưa biết mục đích của Trịnh mỗ à?- Ta đang chờ người nói!Trịnh Đáng hất chiếc mũ trùm đầu để nước mưa và gió dữ táp vào mặt mình.- Trịnh mỗ chờ tôn giá ở đây để lấy cổ vật Long cốc vào cổ bảo!Chu Thiên dè bỉu nói :- Người cùng một ý với ta?- Trịnh mỗ cũng cùng một ý niệm với tôn giá!- Độc tôn thiên hạ?- Đó là ý định của Trịnh Đáng!Chu Thiên ngửa mặt cười khằng khặc, những tia nước xối xuống mặt Chu Thiên.Trịnh Đáng sa sầm mặt giũ hai ống tay áo thụng :- Ý của ta có gì khiến tôn giá phải cười?Cắt tràng tiếu ngạo, Chu Thiên nhìn lại Trịnh Đáng trịnh trọng nói :- Khi Chu Thiên còn thì Vô Ảnh Đao Trịnh Đáng chỉ có thể đảm đương chức vị Võ lâmHộ pháp mà thôi!- Người đâu còn Ma Hoàn Lãnh Nhân Cát Thiên Phong hậu thuẫn để nói ra những lời đóvới Trịnh mỗ chứ!Trịnh Đáng nhún vai :- Khi người tạo lập huyết án Kim trang đại phủ thì Trịnh mỗ thừa hiểu thời cơ đã đến vớita!Chu Thiên cười khảy :- Thời cơ đến với người ư? Nghe lạ lùng lắm đó. Đã nói thời cơ đến sao người không trởMa Hoàn Lãnh Nhân Trang 2thành Minh chủ võ lâm ngay tại võ đài khảo chứng võ công?Mặt Trịnh Đáng cau hẳn lại :- Trịnh mỗ chưa trở thành võ lâm Minh chủ vì còn chờ người tại cổ bảo Long cốc này.Đại Chu Thiên nếu như người muốn rời khỏi thánh địa Long cốc thì trước hết hãy trao cổvật Long cốc cho Trịnh mỗ. Bởi hơn bất cứ ai Vô Ảnh Đao Trịnh Đáng mới xứng làmchủ nhân võ lâm mà thôi!Lời của Trịnh Đáng vừa thốt hết thì một tiếng sấm nổi lên, kéo theo lằn sét trời xé toạcbầu trời phóng xuống tháp cổ bảo Long cốc.Chu Thiên nghiêm giọng nói :- Với cổ vật Long cốc, người sẽ làm gì để vượt qua được bức vách kiên cố ngăn cách cổbảo với cảnh giới hiện tại chứ?- Người muốn biết ư?- Nếu như người không muốn nói ra thì ta cũng chẳng ép. Người có thể dùng cổ vật Longcốc vào cổ bảo thì Chu Thiên cũng có thể dụng nó như người!- ...