Thông tin tài liệu:
MA HOÀN LÃNH NHÂN Tác giả: Ngọa Long Sinh Hồi 60Ma Kiếm Vô Nhân Mạc Lịnh Cẩn khoanh tay trước ngực, với bộ dạng khinh khỉnh ra vẻ trưởng thượng, hất mặt nói với Huệ Viễn đại sư : - Lão tăng Thiếu Lâm chắc chắn bọn tội nhân Tổng đàn võ lâm không có trong Thiếu Lâm tự chứ? - A di đà Phật... Lão nạp là người của Phật gia, đâu thể phạm giới luật Phật môn. - Nếu như bổn đàn chủ tìm được bọn chúng, hay dấu vết của bọn chúng thì lão sẽ tính sao...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
MA HOÀN LÃNH NHÂN - Hồi 60 MA HOÀN LÃNH NHÂN Tác giả: Ngọa Long Sinh Hồi 60Ma Kiếm Vô Nhân Mạc Lịnh Cẩn khoanh tay trước ngực, với bộ dạng khinh khỉnh ra vẻtrưởng thượng, hất mặt nói với Huệ Viễn đại sư :- Lão tăng Thiếu Lâm chắc chắn bọn tội nhân Tổng đàn võ lâm không có trong ThiếuLâm tự chứ?- A di đà Phật... Lão nạp là người của Phật gia, đâu thể phạm giới luật Phật môn.- Nếu như bổn đàn chủ tìm được bọn chúng, hay dấu vết của bọn chúng thì lão sẽ tính saovới Chu Thiên minh chủ?Huệ Viễn đại sư lưỡng lự :- Hương đàn chủ đã đến Thiếu Lâm, ắt tự biết phải làm gì, lão nạp không dám cản chânđàn chủ.Mạc Lịnh Cẩn hừ nhạt rồi nói :- Bổn đàn chủ báo cho lão hòa thượng biết. Tất cả mọi bang phái, hay bất cứ ngóc ngáchnào của võ lâm, chúng ta đều đã nhìn qua và không thấy tung tích bọn phạm nhân đó.Duy chỉ có một nơi chưa nhìn tới đó là Thiếu Lâm tự. Nhất định bọn phạm nhân đang lẩntrốn trong Tung Sơn cổ tự này. Chu Thiên minh chủ đã có chỉ dụ, bất cứ ai kháng lệnh võlâm Tổng đàn, bao che cho bọn phạm nhân kia sẽ bị tảo thanh tiệt diệt khỏi võ lâm TrungNguyên.- A di đà Phật... Lão nạp đã nghe chỉ dụ đó của Chu Thiên minh chủ, nên đâu dám cảnchân hương đàn chủ.- Nói nghe được đó nhưng nếu như bổn đàn chủ tìm ra dấu vết của bọn phạm nhân thì lãotrọc sẽ tính sao với bổn đàn chủ đây?Y mỉm cười, bước đến bên lão tăng Thiếu Lâm tự, rồi vênh váo ngoại đầu ngắm lão tăngPhương trượng như ngắm một pho tượng La Hán.Mạc Lịnh Cẩn nhỏ giọng nói :- Bổn đàn chủ nghe nói trong Tàng Kinh Các của Thiếu Lâm tự có rất nhiều những báuvật và bí kíp võ công.Mạc Lịnh Cẩn cười khẩy :- Hê... Chỉ cần lão tăng hiểu ý của bổn đàn chủ, thì bổn đàn chủ nhứt định sẽ bỏ qua màkhông tấu trình lên Minh chủ Đại Chu Thiên.Mạc Lịnh Cẩn ve hàm râu cá chốt, khinh khỉnh nhìn Phương trượng Huệ Viễn, nói tiếp :- Bổn đàn chủ nói ít, nhưng lão tăng Thiếu Lâm hiểu nhiều. Và không ngại gì một chútMa Hoàn Lãnh Nhân Trang 1vật mọn trong Tàng Kinh Các đối với bổn đàn chủ?- A di đà Phật... Đàn chủ thích gì ở Thiếu Lâm tự, xin cứ tự nhiên. Trong Thiếu Lâm tự,ngoại trừ kim thân Phật tổ và các vị La Hán, còn bất cứ trân châu hay bảo vật, lão nạp coilà những món đồ hư ảo, phù phiếm không đáng gì.Mạc Lịnh Cẩn xuýt xoa :- Hay... Lão Phương trượng quả là người có chân tu. Mạc Lịnh Cẩn bái phục...bái phục Thiếu Lâm tăng nhân.Y nhìn lão tăng Thiếu Lâm lần nữa rồi trở bộ quay lại nói với bọn thuộc nhân dướitrướng :- Các ngươi nghe rõ đây. Lão tăng Thiếu Lâm đã có ý tặng cho bổn đàn chủ tất cả nhữngbáu vật có trong cổ tự này, ngoại trừ mấy pho tượng vô tri vô giác.Các ngươi hãy chia nhau ra mà tìm báu vật đem về hương đàn của ta.Bọn thuộc nhân phấn khích đồng loạt xướng lên :- Tuân lệnh hương đàn chủ.- Các ngươi làm cho nhanh, cho gọn đấy nhé.Các vị võ tăng Thiếu Lâm đứng hầu hai bên Phương trượng đại sư Huệ Viễn sa sầm mặt,cau mày lộ vẻ phẫn nộ. Nhưng trước chân diện mục nghiêm khắc và trầm mặc của lãotăng Huệ Viễn, mọi người buộc phải đứng đưa mắt nhìn mà không có hành động gì.Bọn thuộc nhân dưới trướng Mạc Lịnh Cẩn toan túa ra ngoài đại hồng bảo điện sục xạobáu vật. Hai gã đầu tiên vừa bước ra khỏi ngưỡng cửa đại hồng bảo điện thì rú lên mộttiếng thảm thiết.- A...Hai gã đó thối bộ trở vào, tay ôm vùng thượng đẳng, máu trào đỏ thẫm y phục của hai gã.Bọn thuộc hạ lẫn Mạc Lịnh Cẩn sững sờ, đứng ngây người ló mắt nhìn ra cửa.Nghiêm Lệ Hoa từ ngoài bước vào.Mạc Lịnh Cẩn reo lên :- A... Thì ra là Lệ Hoa phu nhân Kim trang đại phủ.Lệ Hoa hằn học nhìn Ma Kiếm Vô Nhân Mạc Lịnh Cẩn, gằn giọng nói :- Mạc Lịnh Cẩn, ngươi thị vào quyền uy của Đại Chu Thiên mà tác oai, tác quái. Bổn phunhân hôm nay chẳng còn gì để mất. Cái bổn phu nhân có đã mất, giờ chẳng còn mất gìnữa, nên quyết sống chết một trận với lũ ma đầu các ngươi.Mạc Lịnh Cẩn ngửa mặt cười khằng khặc :- Tưởng đâu ai có thể hăm dọa được Mạc mỗ, chứ ai dè lại là Nghiêm phu nhân, đệ tửcủa Hoa Sơn phái.Nghiêm Lệ Hoa nạt ngang :- Im miệng lại. Với bổn nương chẳng có Hoa Sơn phái nào cả.Mạc Lịnh Cẩn trố mắt :Ma Hoàn Lãnh Nhân Trang 2- Sao... Với phu nhân chẳng còn phái Hoa Sơn nào à? Ờ... Mà đúng rồi. Trên võ lâmgiang hồ đâu còn Hoa Sơn phái.Mạc Lịnh Cẩn chắc lưỡi :- Tổng đàn Hoa Sơn thì chính tay phu nhân phóng hỏa, còn lão chưởng môn Vạn BáThành ôn dịch thì bị lão ngụy đại hiệp Bắc Thần Đông Lĩnh mổ bụng lôi lục phủ ngũtạng ra ngoài.Gã thở hắt ra một tiếng giả vờ tiếc rẻ :- Tiếc thật... Tiếc thật. Hoa Sơn một thời đã từng là Trung Nguyên thần kiếm, thế mà naychẳng là gì cả. Hèn chi phu nhân không nhận.Y nhìn Nghiêm Lệ Hoa nhún vai, nói :- À... Mà làm sao Nghiêm phu nhân có thể nhận Hoa Sơn là nơi xuất thân võ học củamình được chứ. Ái cha... Cũng lão Vạn Bá Thành ôn dịch.Y niểng đầu ngắm Lệ Hoa :- Mạ ...