MA HOÀN LÃNH NHÂN Tác giả: Ngọa Long Sinh Hồi 64Tôn Quách trao qua tay Thiên Phong bức di thư của Khán Nhân để lại, nhanh miệng nói : - Cát đại ca hãy đọc đi, sẽ biết vì sao mọi người có mặt ở đây lúc này. Nói xong với Thiên Phong, Tôn Quách nhìn lại Chu Thiên. Y ôm quyền xá Chu Thiên, rồi cao giọng nói : - Tiểu Minh chủ Tôn Quách bái kiến Đại minh chủ. Chu Thiên giải tỏa kiếm khí Càn Khôn cau mày nói : - Tiểu tử... Ngươi nói cái gì...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
MA HOÀN LÃNH NHÂN - Hồi 64 MA HOÀN LÃNH NHÂN Tác giả: Ngọa Long Sinh Hồi 64Tôn Quách trao qua tay Thiên Phong bức di thư của Khán Nhân để lại, nhanh miệng nói :- Cát đại ca hãy đọc đi, sẽ biết vì sao mọi người có mặt ở đây lúc này.Nói xong với Thiên Phong, Tôn Quách nhìn lại Chu Thiên. Y ôm quyền xá Chu Thiên,rồi cao giọng nói :- Tiểu Minh chủ Tôn Quách bái kiến Đại minh chủ.Chu Thiên giải tỏa kiếm khí Càn Khôn cau mày nói :- Tiểu tử... Ngươi nói cái gì thế?- Tôn Quách nói tiểu Minh chủ bái kiến Đại minh chủ.Chu Thiên lắc đầu :- Cái gì là tiểu Minh chủ, cái gì là Đại minh chủ? Tiểu tử... Ngươi định bỡn cợt bổn tọađó ư?Tôn Quách khoát tay :- Không không... Tiểu Minh chủ Tôn Quách sao dám bỡn cợt Đại minh chủ Chu Thiênchứ. Nhưng Tôn Quách nói vậy là có lý của nó.Chu Thiên gằn giọng, gay gắt nói :- Cái lý gì? Tiểu tử đang đùa với thần uy của một vị Minh chủ.Tôn Quách lắc đầu :- Đại minh chủ cho tiểu Minh chủ nói đùa ư? Không đùa đâu. Tôn Quách gọi người làĐại minh chủ, vì trong lần Long Hoa đại hội, Cát đại ca đã trao chức vị Minh chủ cho tôngiá. Sau đó tôn giá tự bỏ chức vị đó đi tìm Can Tương thần kiếm, còn ứng mạng võ lâmthì buộc Tôn Quách trở thành Minh chủ trong ngày hội khảo chứng võ công.Chu Thiên cướp lời Tôn Quách :- Tiểu tử. Ngươi chỉ gặp may mà thôi.- Ậy... Sao Minh chủ lại nói Tôn Quách gặp may. Mà phải nói là số của Tôn Quách phảitrở thành Minh chủ. Phàm trong võ lâm không thể có hai Minh chủ một lúc. Chính vì thếmà Tôn Quách mới có lối xưng hô như vậy.Tôn Quách gãi đầu nói tiếp :- Tôn giá là bậc trưởng bối nên Tôn Quách gọi là Đại minh chủ. Còn Tôn Quách là kẻhậu sinh đành lép vế nhận mình là tiểu Minh chủ vậy.- Tiểu tử nói nghe thật càn rở. Nếu như ngươi tự nhận mình là tiểu Minh chủ thì bổn tọasẽ tống tiễn ngươi về cảnh giới khác đặng ngươi giữ chức vị đó.Ma Hoàn Lãnh Nhân Trang 1Tôn Quách nhăn nhó :- Đại minh chủ nóng nảy quá. Nếu như câu nói đó tôn giá nói ra trước đây thì đúng đó,nhưng bây giờ thì quả không đúng chút nào. Cả Tôn Quách và tôn giá đều là Minh chủthì quyền uy phải ngang nhau chứ, huống chi đêm qua thần nhân cổ bảo hiện về nói vớitiểu Minh chủ phải thu hồi lại thanh Can Tương thần kiếm trong tay Đại minh chủ.Chu Thiên cau mày, nạt lớn :- Tiểu tử có thể làm được chuyện đó ư?- Nếu không làm được thì Tôn Quách đã không đến đây. Trong giấc mơ, Tôn Quách ngherõ mồn một, thần nhân cổ bảo nói Can Tương thần kiếm trong tay Đại minh chủ đã gâyquá nhiều nghiệp quả võ lâm, nên buộc tiểu Minh chủ phải thu hồi lại.- Chính ngươi thu hồi ư?Tôn Quách gật đầu :- Đúng như vậy, tôn giá nói quả không sai.Chu Thiên ngửa mặt cười khành khạch. Tiếng cười của y vang động cả không trung tòaTổng đàn võ lâm.Cắt tràng cười tự thị, và ngạo nghễ đó, Chu Thiên nói :- Tôn Quách, nếu như ngươi thu hồi được thanh Can Tương thần kiếm, bổn nhân thề sẽbước ngay xuống ngôi đài cửu trùng này, nhường nó lại cho ngươi đó.Tôn Quách từ tốn ôm quyền :- Đa ta Đại minh chủ đã nhường cho tiểu Minh chủ.- Ngươi bỡn cợt với bổn tọa như thế đủ rồi, hãy tiếp nhận cái chết khủng khiếp nhất đếnvới ngươi đây.Chu Thiên vừa nói vừa vận hóa công phu. Càn Không kiếm khí. Cả không trung trên đầuChu Thiên xuất thiện màn lưới tầm sét, sáng rực.Nhìn hiện tượng kỳ lạ đó, Tôn Quách không khỏi lo lắng, nghĩ thầm :- “Ái cha... Xem chừng lần này gã Đại Chu Thiên thật sự nổi cơn thịnh nộ đối với mìnhđây. Gã nhất quyết dùng Can Tương thần kiếm để giết tiểu gia. Nếu như những gì KhánNhân trang chủ để lại trong di thư không đúng thì mình chắc chắn tiêu đời”Nghĩ đến đây, bất giác Tôn Quách lo âu.Chính vào lúc Chu Thiên sắp phát tác thần uy tối thượng của thanh Can Tương thần kiếmthì Bạch Diêm La nói :- Khởi bẩm Minh chủ, hãy để gã cho bọn thuộc hạ.Chu Thiên khoát tay :- Không cần.Gã dồn tất cả nguyên khí Càn Khôn vào Can Tương thần kiếm, thét lên lồng lộng :- Tiểu tử Tôn Quách... Hãy đón lấy cái chết.Chu Thiên phạt lưỡi kiếm hướng về phía Tôn Quách. Một chiếc lưới xuất hiện từ đầu mũiMa Hoàn Lãnh Nhân Trang 2Can Tương thần kiếm phóng tới Tôn Quách.Thiên Phong buột miệng nói :- Tôn đệ...Đã có chuẩn bị từ trước, Tôn Quách vẫn đứng xoạt chân trụ bộ, hữu thủ cầm viên ngọcbích châu đón thẳng chiếc lưới tầm sét đang phóng tới mình.Rét...Viên ngọc bích quả thật thần kỳ. Nó tựa như có hấp lực hút lấy tất cả những luồng sétkiếm từ Can Tương thần kiếm phóng ra, rồi bất thình lình phóng ngược những đạo sétkiếm kia trở lại Chu Thiên.Ầm...Không gian chấn động.Đài cửu trùng nghiêng ngả.Viên ngọc bích trong tay Tôn Quách ta ra thành bụi, nhưng lưỡi kiếm Can Tương cũnggãy vụn, chỉ còn lại mỗi đốc kiếm trên tay Chu Thiên, ngay cả màn sét kiếm hộ thể cũngtan biến.Chu Thiên ngây người ngơ ngẩn :- Sao kỳ lạ vậy?Tôn Quách vỗ tay :- Thấy chưa? Tôn Quách đã nói với Đại minh chủ rồi, cái gì của cổ bảo Long cốc phải trởvề với cổ bảo Long cốc.Chu Thiên bặm môi, mặt lộ sát khí hừng hực, gã gằn giọng nói :- Không còn Can Tương thần kiếm bổn tọa vẫn bắt ngươi đầu thai qua cảnh giới khác.Câu nói ngập tràn sắc ma khủng bố chết chóc, khiến Tôn Quách vừa nghe lọt thính nhĩ đãchột dạ.Y lẩn nhanh ra sau lưng Thiên Phong nhìn Chu Thiên, nói :- Hê... Đại minh chủ không giữ lời hả?Chu Thiên rít lên :- Bổn tọa đâu thể để cho ngươi trở thành Minh chủ.Chu Thiên chỉ Tôn Quách :- Lấy mạng gã tiểu tử đó cho bổn nhân.Hắc Bạch Diêm La đồng loạt phi thân tới, nhưng Đại Trí thiền sư đã băng ra cản bước haigã lại.Lão tăng Thiên Long tự lần chuỗi hạt bồ đề, nói :- A di đà Phật... Lần trước lão nạp lép vế, lần này muốn thỉnh giáo phối hợp công thủ củahai vị chủ nhân Lạc Hồn Cốc.Bắc Thần Đông Lĩnh cũng theo lịnh Đại Chu Thiên lướt ra thì Thần Cái Trình Tử Quangđã đón đầu.Ma Hoàn Lãnh Nhân ...