MẠO BÀI ANH HÙNG Tác giả: Thất Thập Nhị Biên Phần 5: Đậu hũ trắng nõnLúc này trụ sở Đế quốc quân đang náo loạn tới gà bay chó chạy. Những binh lính tuần tra xung quanh đều vội vàng trở về trụ sở. Cơ hội không thể bỏ lỡ, nếu không thì sẽ không còn cơ hội nào nữa. Hai tay mập mạp hoạt động nhanh điên cuồng, tốc độ tay lên tới mười nhịp mỗi giây, điều khiển robot điên cuồng chạy về phía bắc. Vận khí của bọn họ cũng không tệ, chỉ gặp phải một đội...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
MẠO BÀI ANH HÙNG Quyển 1 Phần 5 MẠO BÀI ANH HÙNG Tác giả: Thất Thập Nhị Biên Phần 5: Đậu hũ trắng nõnLúc này trụ sở Đế quốc quân đang náo loạn tới gà bay chó chạy. Những binh línhtuần tra xung quanh đều vội vàng trở về trụ sở.Cơ hội không thể bỏ lỡ, nếu không thì sẽ không còn cơ hội nào nữa.Hai tay mập mạp hoạt động nhanh điên cuồng, tốc độ tay lên tới mười nhịp mỗigiây, điều khiển robot điên cuồng chạy về phía bắc.Vận khí của bọn họ cũng không tệ, chỉ gặp phải một đội tuần tra gồm hai chiếcrobot hạng nhẹ và vài tên lính ở không xa bìa rừng, trước khi bị bọn chúng pháthiện, mập mạp lập mau lẹ xoay người, làm ra vẻ đang chạy về trụ sở.Đội tuần tra thế là bị đánh lừa. Bọn họ tưởng rằng chiếc robot đang nhanh chóngtrở về trụ sở này cũng là lính tuần tra như mình nên không hề dừng lại mà liềnvượt qua mập mạp. Kỳ thật, chỉ cần bọn họ để ý một chút l à có thể bắt được mộtgã mập mạp hèn mọn đang run lẩy bẩy.Cực lực khống chế hai tay đang run rẩy, dấu diếm thanh sắc c àng cách càng xađích mập mạp rất nhanh tại một chỗ tiểu pha trước chuyển chiết hướng bắc, chừngmười phút sau, nhìn thấy bốn phía xung quanh không có bóng người, rada củarobot cũng không phát hiện ra có robot nào xung quanh, mập mạp liền buông 6chân cơ giới ra. Sau hai mươi phút đồng hồ, bọn họ rốt cục đã vượt qua bìnhnguyên rộng gần 30km, tiến vào khu vực rừng núi liên miên ở phía bắc.Chạy một hơi vào sâu trong rừng, ky giáp ngừng lại, mập mạp nằm thở dốc mộtlúc rồi mới đi ra ngoài khoang lái. Trên bãi cỏ trong rừng, hai vị nữ binh xinh đẹpđang ngồi ôm nhau. Niềm vui do chạy thoát thành công khỏi cái chết khiến chohai nàng vừa mừng vừa khóc. Mập mạp liền không hề do dự chạy tới, mang theobộ mặt giả ngốc, ý đồ cực kỳ hèn mọn muốn ôm hai vị nữ binh mà gia nhập hàngngũ hoan hô.Hai ánh mắt hung hãn quét tới khiến mập mạp lập tức dừng chân, thế nhưng hắnchẳng hề xấu hổ, vui mừng vẫn vui mừng, hoan hô vẫn hoan hô, cứ nh ư thể hắnvốn chỉ định làm thế này mà thôi.Phác xích.” Dù trong mắt còn đang ngấn lệ nhưng hai nàng không khỏi bật cười,mắng.” Đồ mập mạp chết tiệt.”Trải qua mấy ngày hoạn nạn vừa qua khiến các nàng có một cảm giác than thiếtkhó nói thành lời với mập mạp. Thời gian cùng chung hoạn nạn khiến hai nàngbiết tên mập mạp này kỳ thật rất lợi hại, còn có chút chỗ làm cho người ta cảmthấy vừa ghét vừa yêu, hơn nữa hắn lại còn có kiểu suy nghĩ rất đặc biệt khiếnngười khác không biết nên cười hay nên tức giận nữa.Sắc trời từ từ sáng dần lên. Ở phía chân trời đã xuất hiện những tia sáng mặt trờiđầu tiên, ánh mặt trời khiến cho những áng mây xa xa chuyển thành màu đỏ, nhưlửa lại như máu.Không khí ban mai tươi mát và tiếng hót của những loài chim không biết tên khiếncho người ta như bước vào tiên cảnh.Điền Hành Kiện lúc này đang ngủ, chạy suốt một đêm khiến hắn vô cùng mệt mỏi,hơn nữa suốt một thời gian dài luôn căng thẳng lo lắng, mãi đến lúc này mới đượcthả lỏng, hắn nằm tựa vào một thân cây, nhanh chóng đi vào mộng đẹp. Nia và MỹĐóa ngồi bên cạnh hắn, vừa nói chuyện vừa phất tay xua côn trùng.Khi mập mạp ngủ dậy thì hai nữ binh đã không còn ở bên cạnh nữa. Robot vẫn imlặng đứng yên tại chỗ, không có dấu vết di động. Ánh mặt trời xuyên qua tán lá,cây cối đung đưa nhịp nhàng như trong thế giới cổ tích.Mập mạp lắng tai nghe, giữa những tiếng chim hót và côn trùng kêu, hắn bắt đượcmột tia âm thanh.Tiếng nước chảy và tiếng cười đùa.Hắn đứng lên, đi về phía phát ra âm thanh.Hắn nhẹ nhàng đạp lên đám lá rụng, khom lưng chui qua những nhánh cây mọcngang và dây leo, khi đi tới một mảnh đất đầy cỏ xanh và hoa dại thì thanh âmcàng ngày càng rõ ràng. Đó là tiếng nói của Nia và Mỹ Đóa, còn có cả tiếngnghịch nước.Lách qua vài cây đại thu chắn tầm mắt thì một cái hồ nước nhỏ xuất hiện trướcmặt Điền Hành Kiện.Đây là một hồ nước tuyệt đẹp khiến người ta mê mẩn.Hồ nước trong veo không hề có chút bụi bẩn nào, đáy hồ phản chiếu đủ các loạimàu sắc, xanh lam, xanh nhạt, vàng. Vài nhánh cây rủ xuống lòng hồ, những concá đủ màu sắc bơi qua bơi lại những nhánh cây này.Mỹ Đóa và Nia đang tắm rửa trong hồ.Hai thân hình trong hồ với những đường cong động lòng người như mỹ nhân ngư,một nửa ngâm mình trong nước, một nửa khác lỏa lồ trong không khí ban mai,mấy giọt nước trong suốt lăn tròn trên thân thể mềm mại, da thịt trắng nõn nhưtuyết, nhẵn mịn bóng loáng như tơ.Thân thể thánh khiết của hai nàng hoàn toàn dung nhập vào hồ nước như cổ tíchnày.Cứu mạng, chuột! Có chuột! Gã hèn mọn này làm ra vẻ mặt hoảng sợ xông rangoài, vừa mới hét lên hai tiếng đầy sợ hãi, mạp mạp đã bay người vào trong hồnước.Hắn lao nhanh về phía hai thân thể mềm mại vô cùng hấp dẫn, từng thớ thịt trênmặt giật giật, hai mắt tỏa sáng, nước miếng chảy dài. Hai nữ binh chỉ vừa mới có ýthức phải bảo vệ thân thể, mập mạp đã nhanh chóng tới nơi. Gã hèn mọn này vừachui đầu vào ngực Mỹ Đoá, một tay thì ôm mông Nia, ...