Một hôm tình cờ nhỏ đồng nghiệp cũ gửi cho tin nhắn này, thấy hay hay nên chia sẻ cho mọi người cùng đọc:“Lúc bé, tưởng khóc là buồn, bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn. Lúc bé, tưởng cười là vui, bây giờ nghĩ lại, có những giọt nước nước mắt còn vui hơn cả một trận cười. Lúc bé, tưởng đông bạn là hay, bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình. Lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến ở những...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Một Chút Hoài NiệmMột Chút Hoài NiệmMột hôm tình cờ nhỏ đồng nghiệp cũ gửi cho tin nhắn này, thấy hay hay nênchia sẻ cho mọi người cùng đọc:“Lúc bé, tưởng khóc là buồn, bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được,cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn. Lúc bé, tưởng cười là vui, bây giờ nghĩ lại, cónhững giọt nước nước mắt còn vui hơn cả một trận cười. Lúc bé, tưởng đông bạnlà hay, bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình. Lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm,chỉ đến ở những chỗ không người, đến giờ mới hiểu, lúc bên nhau, sự ấm áp mớithật mong manh, mà nỗi cô đơn sao lại gần gũi thế. Lúc bé, tưởng yêu là tất cả, làmọi thứ, lớn rồi mới biết sau yêu còn có chia tay”.Không biết các bạn cảm nhận thế nào chứ riêng với tôi, nó ý nghĩa và gần gũi lắm.Lúc bé, thấy mọi người khóc, cứ nghĩ chắc họ đang buồn lắm đây và rất cần sựchia sẻ của những người xung quanh. Giờ mới biết họ khóc được là tự họ đã giảithoát được nỗi buồn cho chính mình. Và buồn nhất vẫn là không thể khóc được. Cóthể là vì chúng ta không còn nước mắt để khóc hoặc là nỗi buồn đó không đáng đểchúng ta phải khóc. Lý do làm tôi buồn mà vẫn không thể khóc là lý do thứ hai.Tôi đã từng có một tình yêu thật đẹp với một người mà tôi nghĩ là không hoàn hảo,nhưng đối với tôi điều đó không quan trọng, bởi vì chúng ta không ai là hoàn hảocả. Tôi yêu cái hoàn hảo và cả cái không hoàn hảo của người tôi yêu. Tình yêu củachúng tôi thật đẹp và chúng tôi đã từng mơ đến một tương lai xa, một ngôi nhà nhỏxinh, những đứa con xinh xắn, nhưng mơ ước vẫn chỉ là ước mơ, dù có đẹp đếnđâu thì tất cả cũng sẽ sụp đổ vì trong tình yêu không có chỗ cho sự lừa dối. Tôi đãrất muốn khóc, khóc thật nhiều nhưng không hiểu sao lại không thể. Điều duy nhấtđọng lại trong tôi lúc này là tôi đã rất buồn, trống rỗng nhưng lại tỉnh táo một cáchlạ thường. Nước mắt của tôi đã không phản bội lại tôi, nó đã không rơi một cáchvô nghĩa.Lúc bé, thấy mọi người cười, cứ nghĩ chắc họ đang rất vui và hạnh phúc. Giờ mớibiết, trong những nụ cười hạnh phúc đó, còn có những nụ cười xót xa. Tôi đã từngcười rất hạnh phúc khi luôn đứng trong top five của lớp, khi được đi chơi cùng bạnbè, khi mang lại niềm vui cho người khác. Tôi cũng đã từng khóc rất hạnh phúc khigia đình tôi vượt qua được những thử thách của cuộc đời để tiếp tục cuộc sống, khitiễn một người bạn ra nước ngoài học vì bạn tôi sẽ lại quay về với một tương laithật xán lạn, khi một việc làm nhỏ của tôi đem lại niềm tin cho người khác…Nhưng cũng đã từng cười trong xót xa khi vô tình nghe được câu chuyện của mộtngười bạn thân thiết mà mình hết mực tin tưởng với người khác vì nhờ câu chuyệncủa người bạn ấy mà mình biết mình có nhiều khuyết điểm đến như vậy, và khitình cờ nhìn thấy người mà mình hết mực yêu thương, tin tưởng tay trong tay vớimột người quen của mình. Nếu là bạn, bạn sẽ làm gì khi phải đối mặt nhau trongtình huống không mong muốn như vậy... Còn tôi, tôi đã cười với hai người họ vàtiếp tục bước đi, và sau đó đã đi ra khỏi cuộc đời của người mà tôi đã hết mực yêuthương, mặc dù người đó đã xin tôi tha thứ. Quan điểm của tôi là “Thà đau một lầnmà thanh thản”. Tôi đã cười trong xót xa như thế đó, các bạn ạ.Lúc bé, tưởng đông bạn là hay, giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình. Câu này thìkhông đúng với tôi lắm. Ngay từ bé tôi đã có rất nhiều bạn, và đến giờ họ vẫn lànhững người bạn rất tốt của tôi, tuy thỉnh thoảng cũng làm tôi buồn phiền mộtchút, nhưng chẳng ai là hoàn hảo cả, tôi cũng vậy. Tôi không một mình, bởi tôi vẫncó những người bạn rất tốt ở bên mình.Lúc bé, xem chương trình ti vi, thấy người ta sống ở những nơi hoang vu, hẻo lánh,cứ nghĩ là người ta thật cô đơn. Giờ mới biết thật ra cô đơn rất gần ta, chứ khôngchỉ tồn tại ở những nơi xa xôi hẻo lánh đó. Tình yêu cũng vậy đó các bạn ạ, nómang đến cho ta nhiều niềm vui, niềm hạnh phúc, nhưng nỗi buồn và sự cô đơncũng không ít. Tôi cũng vậy, khi được ở bên người tôi yêu, tôi rất hạnh phúc, tôi cócảm giác như cuộc sống thật quá ưu ái đối với tôi. Nhưng sao tôi vẫn có một cảmgiác gì đó rất mong manh, dễ vỡ. Yêu nhau đã khó, giữ được tình yêu đó còn khóhơn. Tôi chẳng biết tình cảm của chúng tôi có đủ lớn để có thể vượt qua tất cả mọithử thách để tình yêu của chúng tôi đẹp mãi... Thế đấy các bạn ạ, ở bên người tôiyêu nhưng tôi vẫn cảm thấy mình rất cô đơn, vì có những nỗi lòng, những suy nghĩmà tôi chẳng thể nào chia sẻ được.Lúc bé, tôi còn quá nhỏ để hiểu tình yêu là gì, nhưng tôi cảm nhận được dườngnhư người ta cười nhiều hơn, đẹp hơn khi yêu. Thấy các anh chị vui vẻ cười đùa,tay trong tay nhau cùng dạo phố, cùng nhau chia sẻ những niềm vui, những nỗibuồn và cùng nhau vượt qua những thử thách khó khăn trong cuộc sống, tôi nghĩhọ thật sự là những người hạnh phúc. Tình yêu của họ sẽ chẳng gì có thể chia cắtđược và nó sẽ còn đẹp hơn nếu được kết thúc bằng một đám cưới và sống trọn đờibên nhau. Thế nhưng, cuộc sống vốn không ...