Thông tin tài liệu:
Tg: em của Rùa... Mưa của ngày mưa Ngày hôm đó, mưa gió tầm tã… nó chạy vội trên con đường dài thênh thang… Mưa. Thứ mà nó thích nhất trên đời… vì mưa chẳng bao giờ làm nó bùn, chẳng bao giờ làm nó khóc… Mưa càng lúc càng to…
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mưa Của Ngày Mưa Mưa Của Ngày MưaTg: em của Rùa...Mưa của ngày mưaNgày hôm đó, mưa gió tầm tã… nó chạy vội trên con đường dài thênh thang…Mưa. Thứ mà nó thích nhất trên đời… vì mưa chẳng bao giờ làm nó bùn, chẳngbao giờ làm nó khóc…Mưa càng lúc càng to… nó chạy vào 1 mái hiên thấp trú tạm…Có 1 tên kon trai cũng chạy đến, hắn nhìn nó nhẹ nhàng“Cho mình đứng cùng vs nhék??“Thích thì cứ việc! Có phải nhà của tôi đâu!” – ]nó lạnh lùng khiến tên con trai hụthẫng…Mưa càng lúc càng to, gió càng thổi mạnh hơn… nó đứng nép vào 1 bên vì lạnh…Tên con trai nhìn nó, mỉm cười nhẹ“Bạn lạnh sao???”“Mặc tôi! Ko lien can đến bạn…” – nó vẫn tiếp tục lạnh lùng.Trái tim nó đã đóng băng kể từ khi ba rời ***** con nó ra đi cùng người đàn bàấy… nó đã ko còn tin vào con trai nữa… trái tim nó trở nên chai sạn hơn vs đời…Mặc cho ai nói nó là con côi, con ko cha… nó vẫn cứ bình thản… đối vs nó, có chahay ko cũng ko quan trọng… chỉ cần mẹ nó hạnh phúc, khỏe mạnh là nó vui rồi…Tên con trai nhìn nó, mỉm cười nhẹ]“Bạn sao thế??? Nghĩ j mà cứ thẫn thờ…”“Mặc xác tôi! Mẹ bạn ko dạy bạn đừng nên nói chuyện vs người lạ sao??”“Bạn vui thật. làm như con nít lên 3 ko bằng…”Nó trố mắt nhìn tên con trai này… hắn ăn cái j mà cứ cười suốt thế ko bík?? Hâmàk??“Cười hoài ko mỏi miệng sao??” – nó chủ động bắt chuyện“Thế bạn nhăn hoài ko mỏi mắt àk??” – ]tên con trai nhìn nó vặn lại…Phì, chưa thấy tên nào hâm như tên này…Mưa ngừng rơi… gió ngừng thổi… nó định chạy thật nhanh về nhà vs mẹ…Tên con trai nắm tay nó kéo lại…“Bạn ở vs mình chút nữa nhé???”“Hâm àk?? Tôi phải về rồi!”“Thế tôi có thể gặp lại bạn ko??”“Có duyên sẽ gặp lại!”Nó ko tin rằng chính miệng nó đã thốt lên câu nói đó… câu nói mà tưởng chừng nósẽ chẳng bao giờ thốt ra… thế mà giờ nó lại được trao cho 1 thằng kon trai lạhoắc…Nhưng sao thế nhỉ?? chỉ nó chuyện vs tên đó 1 chút thôi mà khiến long nó cảmthấy ấm áp thế sao??Ngày hôm sau… cô giáo thong báo lớp nó có học sinh mới… nó thờ ơ ko quan tâmmấy…]Nhưng thật bất ngờ rằng học sinh ms lớp nó lại là tên con trai đó… tên con trai đãlàm cho long` nó ấm lên trong 1 ngày trời mưa…Hắn nhìn nó mỉm cười… và ko hiểu sao nó cũng cười đáp lại… Các nhân trong lớpnó thì òa lên vì ngạc nhiên…Tất nhiên là thế… nó được mệnh danh là “tảng băng di động” mà! Đó là lần đầutiên các nhân thấy nó cười…Nó xinh lắm… xinh 1 cách nhẹ nhàng chứ ko phô trương, sắc sảo như các nườngkhác…Nhưng nó lại cười vs 1 tên con trai xa lạ… 1 tên con trai tầm thường… bík baochàng công tử nhà giàu, đẹp zai, học giỏi theo đuổi nó mà nó nào có chịu…Thế mà nó lại cười vs 1 tên con trai lạ hoắc…Hắn ta ko đẹp zai, nhà cũng ko giàu, học hành thì tạm được chứ chưa chắc bằngnó…Suốt buổi, các nhân trong lớp cứ ngồi bàn tán về cậu bạn ms kja…Nó ghét cái tụi bà 8 nhiều chuyện lúc nào cũng xen vào đời tư của người khác 1cách quá đáng…Nhưng hắn thì ko để tâm… hắn cứ ngồi nhìn nó cười suốt buổi…Hâm thật!!“Cậu có bị j` ko thế???”“”Cậu cười lên cái nữa koi nào!”Bất giác, nó lại mỉm cười… nụ cười của nó đẹp tựa ánh ban mai…những ngày tháng bình yên cứ thế trôi qua…Ko hiểu từ bao giờ, trong long` nó lại dấy lên 1 cảm xúc ms lạ… mỗi lần chạm ánhmắt hắn tim nó lại nhảy…Nó càng cố gắng ko nghĩ tới thì cảm giác đó càng mãnh liệt hơn…Cho tới ngày valentine đó…Nhỏ hoa khôi của lớp bên cạnh sang“Tặng cậu! Chúng mình làm bạn nhé??”“Làm bạn sao??”“Àk, ý mình là mình mún cậu làm bạn trai mình!”“Mình từ chối!”“Tại sao? Mình có j ko tốt? Hay do mình quá bạo??”“Ko phải! Do mình đã thích 1 người”Nó ở quá xa, khoảng cách ko đủ để nghe được câu chuyện… nhưng nhìn cái cáchđỏ mặt của con nhỏ đó là nó chịu ko nổi… nó ko mún… hay nói đúng hơn là nóđang lo sợ…Giờ thì nó đã nhận ra tình cảm của mình… Nó bík nó đã thick hắn… cái cảm giáctưởng chừng như ko bao giờ đến vs nó… nay lại xuất hiện vì 1 thằng kon trai kémnó về mọi mặt…Nhưng khi hắn cười nhìn đẹp ơi là đẹp…Phải chăng nó thích hắn chỉ vì nụ cười đó??Ko! Nó thích hắn vì hắn luôn làm nó cười… luôn làm cho nó cảm thấy ấm áp…Ngày hôm đó, trời lại mưa…“Hôm nay sinh nhật mình, cậu đi nhé?? “ – nó mời“Còn có ai ko?”“Ko! Chỉ có mình, cậu và mẹ mình thôi!”“Ừk, mình sẽ tới!”Nó đứng trước nhà chờ hắn… trời mưa… nhưng nó ko thấy lạnh.. vì nó đợi hắn…Nó mún nói cho hắn bík tình cảm của mình… nó mún nói hết long` mình… nói hếttâm tư tình cảm của 1 con nhỏ 18t, đủ để bík rung động trước 1 người…Hắn đã đến… hắn đứng ở đường bên kja, tay cầm gói quà nho nhỏ xinh xinh…Nó vẫy vẫy hắn, rồi chạy sang…Nó ko để ý đến chiếc xe con đang lao vun vút đến chỗ nó..Hốt hoảng, hắn chạy đến xô ngã nó ra…Nó té nhào xuống đất...Ngày hôm ấy… trời mưa…Hòa trong màn mưa là máu và nước mắt…Tỉnh dậy trong bệnh viện, nó thấy mẹ lo lắng cầm tay nó… Đôi mắt bà sưng húplên vì khóc nhiều…“Cậu ấy đâu mẹ? – nó cố bình tĩnh“Thằng bé… đã đi rồi!”“Ko! Ko thể có chuyện đó được!”Nó cố gắng ko tin…Nhưng làm sao mà ko tin được khi chính mẹ nó đã xác nh ...