Mưa – cơn mưa tầm tã vô tình lớt phớt rơi trên khung cửa kính. Những đứa trẻ tụm lại nô đùa nghịch nước trông rất vui, khẽ thở dài nó chợt cười nhẹ. Vậy là đã hai tháng anh đi du học, nó nhớ anh lắm, nó rất cần anh nhưng nó sẽ không níu kéo anh bên cạnh nó, đó quyết định của anh nên nó tôn trọng quyết định nó, thay vì níu kéo,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mưa, ngày em đi Mưa, ngày em điTên tác giả: BunThể loại: truyện ngắn tình cảmRating: dành cho mọi người Mưa, ngày em điMưa – cơn mưa tầm tã vô tình lớt phớt rơi trên khung cửa kính. Những đứa trẻ tụmlại nô đùa nghịch nước trông rất vui, khẽ thở dài nó chợt cười nhẹ. Vậy là đã haitháng anh đi du học, nó nhớ anh lắm, nó rất cần anh nhưng nó sẽ không níu kéoanh bên cạnh nó, đó quyết định của anh nên nó tôn trọng quyết định nó, thay vì níukéo, nó sẽ chờ đợi dù đau buồn nó không kêu ca nó vẫn chờ đợi anh, ngày anh sẽ ởbên cạnh nó.Brừm……..brừm………brừmNó nghe điện thoại mặt chợt tái nhạt, khẽ cụp đôi mắt xuống, nó nhanh chóng thayđồ rời khỏi nhà ngay trong khi những hạt mưa cứ thế vẫn hoài rơi.Bước đi chợt nặng trịch, loạn choạng vài bước chập chững, khuôn mặt trắng bệch,nó đau đớn đến tột cùng, ngã khuỵ xuống bên đường, cố nén những giọt nước mắtlăn trên má thôi rơi, cắn chặt môi nó cố chịu đựng dù bây giờ nó muốn có anh bêncạnh, muốn anh an ủi, chia sẻ nhưng không anh đang cách xa nó gần nửa trái đấtlàm sao bên cạnh nó bây giờ.TÁCH TÁCHTrời lại mưa, cơn mưa vô tình thấm ướt người nó. Máu – nó lại chảy máu ở mũi vàthường xuyên ngất xỉu cơ thể càng suy nhược, nó lo lắng đi khám và nhận được kếtquả phũ phàng nhất. Mưa và máu hoà quyện vào nhau thấm vào tim nó những vếtcứa sâu quằn quại từng ngày. Mưa càng rơi càng nặng hạt, nó ướt như con chuộtlột, nó bật khóc, đau đớn từ trước giờ nó đã thoát ra hết qua những giọt nước mắtvô tình, mặn đắng. Mưa – thứ vô tình đó đã làm mắt nó nhoè đi nhưng thanh thảnhơn cái nắng chói chang.- Cô bị ung thư máu vì không phát hiện sớm nên bệnh đã đến giai đoạn cuốiLời nói làm tim nó đau nhất trước giờ, đúng nó bị ung thư máu giai đoạn cuối vàquan trọng nhất là nó không còn sống được bao lâu nữa như thế làm sao nó đợi anhvề bên nó nữa chứ.Thẫn thờ nhìn dòng người qua qua lại lại, cái hơi ấm vào ngày cuối đông làm nócảm thấy lạnh, đan hai tay lại trước cốc cà phê nóng hổi, thơm nhẹ mùi caramel, nóuống một ngụm rồi đặt tách cà phê xuống nhìn mọi người đi lại trên phố. Vậy làbốn tháng nó sống mà không có anh, dù đau khổ nó vẫn cố vượt qua mọi thứ và nóđã làm được, mạnh mẽ hơn khi không có anh. Chợt hình bóng của ai đó tay trongtay cùng ai kia làm trái tim nó tan nát, nó không thể tin vào mắt mình, nó chạy theohai người ấy để khẳng định một điều vì nó biết anh không bao giờ phản bội nó cảnhỏ - đứa bạn thân của nó cũng vậy nữa. Dù sao cũng chỉ nhìn thoáng qua thôi saomà chắc được.Tan nát, vỡ vụn tất cả mọi thứ như sụp đổ trước mặt nó vậy, nó nhìn thấy sợi dâychuyền trơn không mặt độc nhất vô nhị vì sợi sây chuyền ấy chính là tác phẩm đầutiên mà nó làm. Đau đớn nó chợt lặng người, không nói gì cả, không cảm xúc đứngnhư pho tượng. Vậy là bốn tháng qua anh hoàn toàn lừa dối nó và nhỏ cũng vậyngười nó tin tưởng nhất cũng lại lừa dối nó, đúng thật là một nỗi đau quá sức tưởngtượng. Chợt nó bước đi thật nhanh, nó vẫn cứ hi vọng rằng đó không phải là anh,nó xoay người người đó lại- Sao em ở đây? Anh khá ngạc nhiên nhìn nó- Thì ra anh lừa dối tôi. Cố nén nước mắt nó nói- Nếu có yêu được mày thì cũng không được lâu chẳng phải sao. Nhỏ nói những lờichanh chua nhất nó từng nghe- Chẳng phải cô bị ung thư máu sao. Anh nhếch mép nói rồi gạt tay nó ra- Đúng thì sao. Nó hỏi anh giọng lạnh lùng- Tức là không còn sống được bao lâu nữa thì cớ gì mà tôi phải yêu người sắp chết.Anh nói- Xem như tôi ngốc nghếch tin vào lời nói của anh và bây giờ tôi mới biết tất cả làgiả dối. Nói rồi nó quay đi thật nhanh trước khi những giọt nước mắt rơi xuống.Chạy – nó chạy thật nhanh chạy thoát khỏi những lời nói ngọt ngào hành động âncần của anh nó muốn xoá đi tất cả. Nó đã chờ đợi anh hằng ngày hằng giờ mà saoanh lại có thể lừa dối nó như vậy thật không ngờ được. Coi như nó ngu ngốc đâmđầu vào yêu anh để bây giờ đâu khổ vẫn là nó.Chân nó chợt dừng lại cả người ngã khuỵ xuống, nó mệt mỏi về mọi thứ, tất cả,tình yêu mà nó cố gắng vung đấp bây giờ đã tan tành như không nó đau đớn nhưngbây giờ thì không nó cảm thấy nhẹ hơn. Mọi thứ tối sầm lại nó mệt mỏi nhắm mắtnhưng vẫn còn nhiều người xung quanh gọi nó, chợt cười nhẹ xem ra vẫn cònngười quan tâm nó, buông xuôi tất cả nó ra đi trên môi còn đọng lại nụ cười buồnTrời lại mưa, không tầm tã như mọi hôm, một cơn mưa lớt phớt vài giọt rơi, máuvà mưa hoà loãng vào nhau. Hôm nay mưa rơi cũng là ngày nó rời xa mọi ngườimãi mãi. Gió thổi nhẹ làm tim lắng đọng Mưa lớt phớt rơi làm tim em đau Em đã xa anh mãi mãi về sau Liệu anh có đau có buồn không Hằng ngày chờ đợi liệu anh có Hay vẫn vui vẻ trong tay bên người khác Hôm nay ngày mưa Cũng là ngày em đi ...