Danh mục

Mưu Trí Thời Tần Hán - Chương 21, 22

Số trang: 13      Loại file: pdf      Dung lượng: 131.14 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trong thời gian này, Hán Vương Lưu Bang liên tiếp nhận được tin vui: Đầu tiên là Ngụy Vương Báo xin đầu hàng, tiếp theo quân Hán hạ được thành Hà Nội, bắt sống Ân Vương Tư Mã Ngang, rồi Trần Bình, một mưu sĩ quan trọng cũng đầu hàng ông ta. Bước tiếp theo, Lưu Bang muốn tiến công Bành Thành, sào huyệt của Hạng Vũ. Lưu Bang dẫn quân xuống phía nam, qua bến Bình Âm. Lúc vừa đến Lạc Dương, Hán Vương gặp một cụ già dáng vẻ lọm khọm đang từ từ bước lại phía...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mưu Trí Thời Tần Hán - Chương 21, 22 Mưu Trí Thời Tần Hán Chương 21 Có Cớ Xuất Quân, Trăm Trận Trăm Thắng Trong thời gian này, Hán Vương Lưu Bang liên tiếp nhận được tinvui: Đầu tiên là Ngụy Vương Báo xin đầu hàng, tiếp theo quân Hán hạ đượcthành Hà Nội, bắt sống Ân Vương Tư Mã Ngang, rồi Trần Bình, một mưu sĩquan trọng cũng đầu hàng ông ta. Bước tiếp theo, Lưu Bang muốn tiến côngBành Thành, sào huyệt của Hạng Vũ. Lưu Bang dẫn quân xuống phía nam, qua bến Bình Âm. Lúc vừa đếnLạc Dương, Hán Vương gặp một cụ già dáng vẻ lọm khọm đang từ từ bướclại phía ông ta. Khi đến trước ngựa, cụ già rập đầu bái lạy. Lưu Bang ngạcnhiên, vội vàng xuống ngựa hỏi danh tính. Cụ già này họ Đổng, mọi ngườigọi cụ là Đổng Công, là tam lão của vùng Tân Thành, năm nay 82 tuổi. Thờiđó, tam lão đều do những người lớn tuổi có danh vọng ở trong vùng đảmnhận. Ở thôn quê, tam lão có địa vị chính trị cao nhất và có trách nhiệm giáohóa phong tục của vùng đó. Lưu Bang hỏi Đổng Công có điều gì muốn nói. Cụ già nói tỉ mỉ từngcâu từng chữ: Thần được biết cổ nhân từng nói: Người có đức thì vượng,kẻ thất đức thì vong và còn nói: Vô cớ xuất quân, việc ắt bất thành. Thầnmuốn hỏi một câu, Đại vương xuất quân rốt cuộc là muốn thảo phạt ngườinào?. Lưu Bang trả lời rằng: Hạng Vũ vô đạo, cho nên ta đến thảo phạt ôngta”. Đổng Công lại nói: Muốn mọi người biết ai là quốc tặc, có đầy đủ lýdo mới có thể chinh phục nó. Muốn nói Hạng Vũ là kẻ bất nhân, quy đếncùng, anh ta đại nghịch bất đạo, đầu tiên là lưu đày, sau đó sát hại Sở HoàiVương do mọi người lập nên là việc làm không thể dung tha, cho nên nóiHạng Vũ là đại tặc của thiên hạ. Nhớ lúc đầu, Đại Vương và Hạng Vũ cùnglập Sở Hoài Vương làm đế, nay Sở Hoài Vương lại bị Hạng Vũ giết chết ởGiang Trung. Tuy rằng dân chúng ở hai bên bờ sông đã an táng di hài củaông ta nhưng cuối cùng vẫn bị chết oan khuất không thể nhắm mắt. Theo ýcủa thần, nếu Đại Vương quả thực muốn tiến quân về phía đông thảo phạtHạng Vũ tại sao không phát tang cho ông ta? Chính nghĩa ở bên cạnh ĐạiVương thì nhất định sẽ giành được thắng lợi, binh lính ba quân cũng mặctang phục màu trắng. Sau đó Đại Vương đem chuyện này bố cáo khắp thiênhạ, làm cho người người đều biết Hoài Vương bị Hạng Vũ sát hại. Như vậy,Đại Vương đã có cớ để xuất binh, khắp nơi đều ngưỡng mộ nhân đức củaĐại Vương. Việc này cũng giống như ba triều đại Hạ, Thương, Chu tronglịch sử đã từng làm. Đổng Công nói xong, Lưu Bang rất vui mừng: Hay lắm! Nếu khônggặp được cụ thì ta làm sao có thể nghe thấy những lời như vậy?”. Thế là Lưu Bang cử hành tang lễ cho Sở Hoài Vương khóc lóc thảmthiết. Tướng sĩ ba quân cũng mặc tang phục ba ngày, cùng để tang ông ta.Sau đó, Lưu Bang sai sứ thần các lộ công bố với cả nước bài hịch văn thảophạt Hạng Vũ. Trong đó nói rằng: Thiên hạ đều ủng hộ Nghĩa Đế, mọi người cùng tôn ông ta là thần.Nay ông ta bị Hạng Vũ lưu đày đến Giang Nam và sát hại, thực là đại nghịchbất đạo. Đích thân ta phát tang cho Nghĩa Đế, toàn quân đều để tang. Vàđiều động tất cả binh lính ở Quan Trung, thu nạp dũng sĩ ở vùng Tam Hà,xuôi theo sông Trường Giang nguyện cùng các chư hầu đi thảo phạt nước Sởtrừng trị kẻ giết hại Nghĩa Đế”. Từ đó, cuộc chiến tranh Hán Sở chính thức bắt đầu. Đổng Công đề nghị Lưu Bang để tang Nghĩa Đế mục đích là lấy cớxuất quân, giành thế chủ động về chính trị, từ đó bước đầu áp đảo đốiphương về khí thế. Đây là một kế sách rất cao. Trong thương trường hiệnđại, nắm được điểm yếu của đối phương, lấy đó làm cớ tấn công, khiến chođối phương rơi vào tình thế khó khăn bị động. Đây cũng là một biện pháp rấtthường thấy. Đài Loan có một học giả văn nhân rất nổi tiếng tên là Lý Ngao.Những người biết đến học vấn uyên thâm của anh ta có rất nhiều nhưng lạirất ít người biết rằng anh ta thường xuyên lăn lộn trên thương trường. Thựcra, Lý Ngao tham gia thị trường cổ phiếu, theo đuổi ngành đầu tư không chỉđã nhiều năm mà các biện pháp thao tác của anh ta cũng đạt đến trình độ lãoluyện. Năm 1979, Lý Ngao mua cổ phiếu của công ty Trung Tượng trị giá 20vạn tệ Đài Loan. Hôm đó, anh ta lấy tư cách là cổ đông thu lại các thông báohọp hội nghị cổ đông. Bằng trực giác nhạy bén của mình, Lý Ngao cảm thấybản thông báo này không đúng qui tắc, thế là nhân cơ hội này tiến hành cuộcđiều tra. Qua điều tra, anh ta biết được báo cáo tài vụ của công ty trungtượng có chỗ không rõ ràng. Lý Ngao nắm lấy điểm yếu này dần dần tấncông từng bước. Đầu tiên, anh ta viết một bức thư gửi cho ông Cô Chấn Phủ, chủ tịchhội đồng quản trị công ty Trung Tượng và ông Trương Minh Vũ, ngườigiám sát thường trú của công ty này, chỉ trích họ không theo thông lệ đưa rathông báo họp hội nghị cổ đông sớm trước một tháng và việc dời địa điểmcông ty cũng thông báo ch ...

Tài liệu được xem nhiều: