Danh mục

Mưu Trí Thời Tần Hán - Chương 79, 80

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 118.13 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Sau khi chính quyền Đông Hán thành lập, Quang Vũ Đế Lưu Tú đã có cách xử trí khôn ngoan đối với những công thần từng có công giúp ông ta bình thiên hạ. Cách xử trí đó vừa bảo đảm được sự mạnh hóa của tập quyền trung ương, lại vừa hết sức chăm lo chu đáo cho các công thần. Trong lịch sử đó là một thời kỳ tiêu biểu về chính sách đối đãi công thần. Bản thân Lưu Tú là người dùng binh đao mà có được thiên hạ, nên ông có sự phòng thủ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Mưu Trí Thời Tần Hán - Chương 79, 80 Mưu Trí Thời Tần Hán Chương 79 Hợp Lý, Có Lợi, Tiết Chế Sau khi chính quyền Đông Hán thành lập, Quang Vũ Đế Lưu Tú đã cócách xử trí khôn ngoan đối với những công thần từng có công giúp ông tabình thiên hạ. Cách xử trí đó vừa bảo đảm được sự mạnh hóa của tập quyền trungương, lại vừa hết sức chăm lo chu đáo cho các công thần. Trong lịch sử đó làmột thời kỳ tiêu biểu về chính sách đối đãi công thần. Bản thân Lưu Tú là người dùng binh đao mà có được thiên hạ, nênông có sự phòng thủ đối với các công thần sau khi chiến tranh kết thúc, ngănngừa họ ỷ công lộng quyền là chuyện hết sức thông thường. Hơn nữa cáccông thần phần đông là võ tướng, không thông thuộc chế độ điển chươngtriều chính. Không thể dựa vào bọn họ mà trị nước được. Do đó Lưu Tú luôndùng phương châm thoái công thần, tiến văn lại, cũng có nghĩa là tôntrọng địa vị xã hội của những võ tướng công thần, nhưng về mặt chính trị lạikhông cho họ nắm thực quyền, đồng thời Lưu Tú rất trọng thị những sĩ phulánh chốn quan trường, ẩn cư trong rừng núi. Ông cho rằng những người đóvừa hiểu văn trị lại có cốt cách cao thượng nên ra sức cầu kiến, chiêu mộ.Những danh nho như Trác Dung, Phục Trạm đều được Lưu Tú chiêu mộlàm trọng thần. Còn để những công thần đó phục tùng ý chỉ của mình, Lưu Tú lại lấytư tưởng công thành thân thoái ra giáo dục họ: Một mặt vì bọn họ là côngthần, không để bọn họ dây máu ăn phần chính trị, đó là điều bất di bất dịch,mặt khác chăm lo chu đáo cho cuộc sống những người này, để bọn họ có thểvui vẻ an hưởng tuổi già. Năm thứ hai Lưu Tú làm hoàng đế, ông bắt đầu phong hầu dần dầncho các công thần, như Đặng Vũ phong làm Lương hầu, Ngô Hán phonglàm Quảng Bình hầu v.v... Một mặt phong hầu, một mặt nhắc nhở bọn họlàm người nên biết đủ, đừng nên chỉ vì nhất thời cao hứng mà quên đivương pháp, cần giữ gìn những công lao trong quá khứ, mà cũng nên cẩnthận làm người, đừng sơ suất. Đó vừa là giáo huấn mà cũng là răn đe. Cònvề chuyện phong đất, những công thần đó muốn phong ở đâu Lưu Tú đều cốgắng chiều ý bọn họ. Sau khi những công thần đó cáo thoái, Lưu Tú một mặt chú ý tiết chếhọ, nên không có trường hợp nào ỷ công phạm pháp, mặt khác cũng khôngsao lãng việc quan tâm đến bọn họ. Năm thứ 13 Kiến Vũ, Lưu Tú sau cuộcbình định thế lực cát cứ Công Tôn Thuật, rất đỗi vui mừng. Đồng thời ôngtiến hành ban thưởng, phong hầu cho những quần thần có công trong chiếntranh, làm người người tâm phục khẩu phục. Để duy trì tính liên tục củachính sách. Đặng Hàn Tín, Lý Thông, Giả Phục ba người ở hàng Tam côngtham dự vào triều chính. Sau này, thực quyền chính sự quy về bộ thượngthư. Ba người này cũng không can thiệp triều chính nữa. Chính vì vậy mà những công thần năm đầu Đông Hán đều rất biết ơnLưu Tú, không hề xảy ra bi kịch qua cầu rút ván, tàn sát công thần nhưchuyện những năm đầu Tây Hán đối với Hàn Tín, Bành Việt, Lư Quán, TrầnHi. Cách xử trí của Lưu Tú có ảnh hưởng rất lớn đến lịch sử sau này. TháiTổ Triệu Khuông Dẫn Bắc Tống trong phương pháp đối đãi công thần cũngđã học hỏi vay mượn rất nhiều kinh nghiệm của Lưu Tú Đông Hán. Cách xử trí với công thần của Lưu Tú là vừa hợp lý, vừa có lợi, vừatiết chế. Đó là một mưu lược ổn thỏa vừa bảo đảm sự vững mạnh của hoàngquyền Đông Hán, ngăn chặn được hậu quả không tốt của việc công thần candự triều chính, lại vừa bảo toàn được công danh vãn tiết cho bản thân cáccông thần. Mưu trí trình độ cao này quả đáng cho người sau học hỏi. Trongthương trường hiện đại cũng có vấn đề mức độ, vào lúc nào, đối với ngườinào, dùng phương pháp nào, để nắm được chừng mực chắc chắn một vấn đềkhá đau đầu. Trong đàm phán thương nghiệp, càng cần chú ý vận dụng mưutrí này. Năm 1986, có chuyện nhà máy thủy tinh Quảng Đông nhập thiết bị,tiến hành đàm phán với công ty thủy tinh Owenx của Mỹ. Hai bên tranhchấp không khoan nhượng vấn đề phải nhập hết toàn bộ hay chỉ một bộphận. Phía Mỹ kiên quyết đòi phải nhập hết. Bên Trung Quốc lại kiên quyếtchỉ nhập bộ phận thiết bị tiên tiến nhất trong số đó. Bên Mỹ cảm thấy chỉnhập một bộ phận thì đối với bên Trung Quốc mà nói sẽ không phân địnhđược, phía Trung Quốc lại cho rằng nhập toàn bộ thì dùng chẳng hết màcũng không cần thiết. Tranh cãi qua lại, đàm phán rơi vào bế tắc. Đại diện lãnh đạo bên nhà máy thủy tinh Quảng Đông để giải thoátcục diện bế tắc đã nhẹ nhàng cười nói: Trình độ khoa học kỹ thuật, thiết bịvà kỹ sư của công ty Owenx các bạn đều là hàng đầu thế giới. Công tác xuấtkhẩu thiết bị cũng là hàng đầu, không ai không biết uy tín. Hợp tác giữa nhàmáy tôi với quý công ty chỉ có thể dùng thiết bị tiên tiến nhất, có như vậychúng tôi mới có thể vươn lên hàng số một thế giới. Điều này không chỉ cólợi cho chúng tôi mà càng có lợi hơn cho các bạn”. ...

Tài liệu được xem nhiều: