. Thật kinh khủng, tôi phát hiện mình bị AIDS. Liệu tôi có thể sống trong bao lâu nữa. Tôi không sợ chết, chỉ sợ khi không có tôi em sẽ đau khổ.... Nhưng..... như vậy cũng tốt..... chỉ khi rời xa tôi.... em mời có được hạnh phúc.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nếu anh là con gái Nếu anh là con gái (tuyển tập truyện ngắn) ♥Hà Cindy♥__________________________________________________________________ ___ Hoàng Tuấn: Nhật kí.... ngày.... tháng.... năm.... Giờ này em đang làm gì? Có biết rằng tôi đang rất nhớ em? Nhật kí...... ngày.... tháng.... năm..... Thật kinh khủng, tôi phát hiện mình bị AIDS. Liệu tôi có thể sống trong bao lâunữa. Tôi không sợ chết, chỉ sợ khi không có tôi em sẽ đau khổ.... Nhưng..... như vậy cũng tốt..... chỉ khi rời xa tôi.... em mời có được hạnh phúc. Nhật kí.... ngày.... tháng.... năm..... Hôm nay tôi đã nói chuyện với mẹ về em, nhưng tôi không hề đả động gì đến căn bệnh của tôi cả. Cú sock về em, tôi sợ mẹ đã không chịu nổi rồi, tôi không muốn mang thêm đau khổ cho mẹ nữa. Mẹ ơi.... con xin lỗi.... ++++Đang ngồi nhâm nhi tách cà phê thì điện thoại khẽ rung. Tôi đặt tách cà phê xuống, thò tay vào túi áo móc ra cái điện thoại. Đây là nhạc chuông tôi đặt riêng cho em, tôi vui vẻ bấm nút nghe. Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của em. - Anh à, em nhớ anh lắm. - 12h rồi, sao em còn chưa đi ngủ đi - tôi nhẹ nhàng nhắc em. - Em nhớ anh lắm, không ngủ được. - Thôi nào cưng. Ngủ đi, sáng mai anh tới đón em - tôi dỗ dành em. - Em không ngủ được - em nũng nịu nói. - Vậy anh kể truyện cho em nghe nha. Tôi nảy ra ý tưởng, ngay lập tức em đồng ý ngay. Tôi bảo em nằm xuống giườngđể nếu có ngủ thì ngủ luôn. Tôi bắt đầu kể truyện, em nói thích nghe truyện cổ tích.Vậy là tôi kể truyện cổ tích cho em nghe, trong truyện tôi nhắc nhiều đến hoàng tử.Một lúc lâu sau, tôi tưởng em đã ngủ nên định dập máy. Nhưng em bỗng lên tiếng. - Anh sẽ mãi mãi là hoàng tử của em - em cúp máy để lại cho tôi 1 tâm trạng vừa vui mừng vừa bất ngờ. Nhật kí.... ngày.... tháng.... năm.... Giờ này em đang làm gì? Có biết rằng tôi đang rất nhớ em? ................... Sáng hôm sau, như thường lệ, tôi đến đón em. Cũng như thường lệ, em luôn chờ tôi trước cổng. 3 năm, chúng tôi vẫn cứ lặp lại hàng ngày cái hành động này trongba năm. Tôi và em chơi với nhau từ khi mới lọt lòng. Bố mẹ hai là đồng nghiệp, rấtthân nhau, nên vô tình hai đứa trẻ cũng trở thành đôi bạn tri kỉ. Tôi thường qua nhàem chơi mỗi lúc rỗi rãi, mẹ em cũng rất quý tôi. Mẹ em nói em hay khóc, đúng vậyem rất hay khóc. Em bị hen từ khi còn nhỏ nên rất yếu, mẹ em thường bảo tôi phải coi em cẩn thận. Tôi không cần bác nhắc thì cũng phải làm. Từ nhỏ đến lớn, tôi luôn bênh vực em, có lẽ vì thế mà bọn ở lớp nói chúng tôi là thanh mai trúc mã. Bây giờ đi làm, cũng không tránh khỏi bị đồng nghiệp nói bóng gió như vậy.- Khi nào mình cưới nhau hả anh? - em bất chợt lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng từ lúc bước vào xe. Tôi dừng xe. Câu hỏi của em khiến tôi lặng người trong vài giây rồi cũng nhanh chóng tìm câu trả lời cho em.- Khi nào chúng ta có công việc ổn định em sẽ là vợ anh - tôi mỉm cười kéo em lại đặt lên trán em một nụ hôn. ......................Tỉnh dậy vớ lấy cái điện thoại đang kêu inh ỏi bên cạnh, tôi thấy đầu mình choángváng, người nóng ran, hôm qua tôi đi mưa về. Chắc là ốm rồi. Đúng lúc ấy, em gọi, tôi mệt mỏi nhấc máy, cố gắng nói bằng một giọng vui vẻ. Nhưng tôi không bao giờ dấu nổi em điều gì. Giọng tôi hơi khàn, em nói nếu ốm thì cứ ở nhà nghỉ, không cần đến đón em. Tôi cũng nghe lời em.Thấy tình hình tôi có vẻ không ổn, mẹ bảo tôi đến bệnh viện khám. Tôi đành lết cái xác ra bắt taxi đến bệnh viện. Mấy tên bác sĩ bảo tôi có triệu chúng của sốt xuấthuyết, phải đi xét nghiệm máu. Rách việc, nhưng tôi cứ đi cho có lệ, chẳng nhẽ đến đây rồi lại vác xác đi về. Vậy là tôi đi xét nghiệm máu xem nó ra cái bệnh gì. Quả đúng như tay bác sĩ kia nói, tôi bị sốt xuất huyết..... nhưng..... trong máu......có dấu hiệu của AIDS. Tôi chết sững người. Nhớ lại cái đêm định mệnh ngày hôm ấy, tôi bỗng có chút hối hận. ........ Kí ức đêm định mệnh.......Hai thân thể trần trụi quấn lấy nhau trên giường. Tôi và Linh, không một mảnh vảiche thân, da thịt chúng tôi cọ vào nhau, nóng ran. Linh là cô gái ở bar tôi mới quen. Không hiểu thế nào mà tôi lại ở đây vui với Linh thế này, có lẽ là do tôi uống quá nhiều rượu.Sau cái đêm hôm ấy, tôi và Linh, không ai còn gặp lại nhau. Thỉnh thoảng tô ...