Danh mục

Nghịch Thủy Hàn-Chương 1

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 185.30 KB      Lượt xem: 13      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (12 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Trên thế gian này sợ rằng không có người nào lại gấp gáp hơn hắn nữa. Ngay bản thân hắn từ trước đến nay cũng chưa từng gặp phải trường hợp vội vàng đến như vậy. Con ngựa đang cưỡi đã là thớt ngựa thứ tư rồi. Trên đường chạy đến đây hắn đã cưỡi gục ba thớt tuấn mã, cứ mỗi lần chạy khoảng một trăm năm mươi dặm là ngựa lại mệt khuỵu chân ngã lăn sang bên đường.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nghịch Thủy Hàn-Chương 1 Nghịch Thủy Hàn Nguyên tác: Ôn Thụy An Chương 1 Báo Ân LệnhTrên thế gian này sợ rằng không có người nào lại gấp gáp hơnhắn nữa.Ngay bản thân hắn từ trước đến nay cũng chưa từng gặp phảitrường hợp vội vàng đến như vậy.Con ngựa đang cưỡi đã là thớt ngựa thứ tư rồi. Trên đườngchạy đến đây hắn đã cưỡi gục ba thớt tuấn mã, cứ mỗi lầnchạy khoảng một trăm năm mươi dặm là ngựa lại mệt khuỵuchân ngã lăn sang bên đường. Nhưng hắn vẫn không dừng lạiđể thở lấy một hơi.Chỉ là hiện tại đã gần suối Hổ Vĩ rồi.Ngựa này của hắn cũng tựa như sắp lướt qua chiếc giếng bêncạnh đường kia, nhưng mới chạy tới cách tầm một trượng ngựađột nhiên dừng lại. Một tràng tiếng tay áo phất gió vù vù nổilên hắn đã lướt đến bên cạnh giếng nước. Múc một thùngnước, hắn nhúng cả cái đầu trọc bóng loáng của mình ngậpvào trong đó, rồi sau đấy mới múc một bầu nước đưa lênmiệng uống ừng ực. Hắn luôn luôn không hiểu tại sao các vị caca trên trại lại phải đào một cái giếng ở đây, đến hiện tại thìhắn mới hiểu rõ một giếng nước nơi đây đối với những ngườiđang chạy cuống cuồng trên đường quý giá đến nhường nào!Mọi người đứng ở dưới bóng cây bên cạnh giếng đều ngẩnngười ra nhìn, bọn họ sống tại một dải Hổ Vĩ chẳng thể chưanhìn thấy khinh công, nhưng khẳng định từ trước đến nay chưaNghịch Thủy Hàntừng gặp qua một hòa thượng chạy ở trên đường nhanh đếnnhư vậy!Hắn mới uống xong hết một bầu nước, rồi ném nó trở lại vàotrong thùng. Sau đó hét lên một tiếng người đã bay lên lưngngựa, con ngựa cũng hý lên một tràng dài đang định phi đi,đột nhiên hắn nghe thấy một người hỏi: “Có phải là Quản đạisư không?”Ánh mắt “hòa thượng” ấy quét qua mọi người dưới bóng câymột lượt, rồi nhanh như điện thọc tay vào trong ngực áo lấy racái mõ gỗ và gõ lên năm tiếng.Một hán tử từ trong đám đông lướt đên ôm quyền hơi quỳ gốihành lễ nói: “Thuộc hạ Thiết tổ Phùng Loạn Hổ bái kiến ngũđương gia.”“Hòa thượng” ấy thấy là người cùng “Liên Vân trại” mới vộihỏi: “Thực ra đã phát sinh chuyện gì?”Phùng Loạn Hổ hoảng sợ nói với hắn rằng: “Thuộc hạ khôngbiết, chỉ là…”Hòa thượng giận dữ quát lên: “Chỉ là cái gì, sao cứ ấp a ấpúng, nói mau!”Ánh nắng chiếu lên cái đầu trọc của hắn, làm cho những chỗvừa rồi nhúng vào nước bị bốc hơi nghi ngút.Phùng Loạn Hổ mồ hôi cũng chảy ròng ròng hai bên tháidương, đáp: “Thuộc hạ chỉ nghe nói, giữa đại đương gia và đạitrại chủ sinh chuyện, nên mới vội thông báo cho ngài trở về.”Hòa thượng không hỏi nữa, hét lớn một tiếng quất ngựa phi đi.Phùng Loạn Hổ ấy cũng phi thân lên một thớt ngựa, định đuổitheo thì hòa thượng đã cưỡi ngựa chạy xa, chỉ còn nhìn thấymột chấm đen.Hòa thượng một tay giữ cương, một tay cầm mõ gõ lên nămtiếng, người giữ cổng trại thốt lên: “Ồ! Hóa ra là ngũ trại chủ.”Nghịch Thủy HànHòa thượng tức giận quát lên: “Sao mà cả một đoạn đường lênđây không có lấy một tên nào canh phòng, không sợ quan binhmò lên sao?”Người giữ trại chỉ dám đáp “Dạ, Dạ”, đồng thời mở cổng trại,hòa thượng giục ngựa đi thẳng vào. Bên trong rải rác nhữnggác gỗ lều vải, một người đang từ trong cái lều to nhất vội vãchạy ra, hướng về hắn gọi lớn: “Sư phụ!”Hòa thượng nhận được đây là “Sinh Sát đại doanh” mà thườngngày đại trại chủ và đại đương gia gặp các huynh đệ thươngnghị đại kế. Ngày xưa lúc thương nghị việc ngăn chặn bọnngười Thiết Thủ truy đuổi vây đánh Tuyệt diệt vương Sở TươngNgọc cũng là ở đây, hắn hỏi: “Đại trại chủ có ở trong đấykhông?”Chạy ra đón là một thanh niên hán tử tuấn tú, đáp: “Đại trạichủ không có ở đây, hiện chỉ có đại đương gia thôi.”Hòa thượng nghe thấy thế trong lòng cảm thấy nặng nề, hắncảm nhận được là đại trại chủ xảy ra chuyện rồi! Bản thân hắnnợ ân tình của đại trại chủ và đại đương gia, vô luận phát sinhchuyện gì, cho dù là dầu sôi lửa bỏng cũng sẽ không do dự.Hóa ra hòa thượng đây là ngũ trại chủ Thiên lang ma tăngQuản Trọng Nhất của Liên Vân trại đã được nhắc đến trong bộ“Độc Thủ” thuộc Tứ Đại Danh Bộ. Liên Vân trại từ lần tại Hổ Vĩchặn đánh Thiết Thủ và hội Ngũ Cương Trung truy đuổi theo“Tuyệt diệt vương” không được mới có ý đồ nâng cấp đổi mới,thu nạp thêm Cố Tích Triêu, một cao nhân nổi tiếng võ côngtuyệt đỉnh, trí nghệ song tuyệt. Lại nói đại trại chủ Thích ThiếuThương khí độ hơn người, tấm lòng bao dung, y trọng dụng CốTích Triêu, dùng pháp chế hai ngựa chạy song song là vừa trịvừa sửa cho Liên Vân trại. Vốn dĩ thủ hạ dưới tay Thích ThiếuThương trong Liên Vân trại đã là binh cường mã tráng, ngườinhiều thế mạnh, lại được thêm Cố Tích Triêu thi triển hết tàihoa, nên thanh uy và thực lực của Liên Vân trại càng lên nhưdiều gặp gió.Thiên lang ma tăng Quản Trọng Nhất suất lĩnh một cánh nhânmã trú giữ ở biên thùy. Ngày đó hắn đột nhiên nhận được phiNghịch Thủy Hàncáp truyền thư từ tổng đà Liên Vân trại đưa tới, được biết trongtầng lớp những người lãnh đạo tại tổng đà xảy ra chuyện,muốn ...

Tài liệu được xem nhiều: