Danh mục

Nghịch Thủy Hàn-Chương 3

Số trang: 14      Loại file: pdf      Dung lượng: 181.50 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 4,000 VND Tải xuống file đầy đủ (14 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

“Thất đệ” mà Câu Thanh Phong mới nhắc đến tức là Kim xà thương Mạnh Hữu Uy còn “cửu đệ” là Bá vương côn Du Thiên Long, hai người này cùng là chư huynh đệ trong Liên Vân trại. Câu Thanh Phong mặc dù thân mang trọng thương nhưng vẫn nhớ không quên hai vị huynh đệ ấy. Nguyễn Minh Chính đang dẫn Thích Thiếu Thương cướp đường xông ra thì phía sau Cố Tích Triêu, Phùng Loạn Hổ và Hoắc Loạn Bộ đuổi theo. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nghịch Thủy Hàn-Chương 3 Nghịch Thủy Hàn Nguyên tác: Ôn Thụy An Chương 3 - Sát Vô Xá“Thất đệ” mà Câu Thanh Phong mới nhắc đến tức là Kimxà thương Mạnh Hữu Uy còn “cửu đệ” là Bá vương cônDu Thiên Long, hai người này cùng là chư huynh đệtrong Liên Vân trại. Câu Thanh Phong mặc dù thân mangtrọng thương nhưng vẫn nhớ không quên hai vị huynhđệ ấy.Nguyễn Minh Chính đang dẫn Thích Thiếu Thương cướpđường xông ra thì phía sau Cố Tích Triêu, Phùng Loạn Hổvà Hoắc Loạn Bộ đuổi theo.Thích Thiếu Thương thần sắc nhợt nhạt đã ở vào trạngthái nửa hôn mê, mỗi bước di chuyển vì bị chấn độngnên máu trong miệng, mũi không ngừng chảy ra.Nguyễn Minh Chính mỗi lần xông ra được bảy, tám thướcđều quan tâm quay đầu lại để ý, nhưng cứ nhìn ThíchThiếu Thương thêm một lần thì nỗi phẫn hận và giận dữtrong mắt lại mãnh liệt thêm một phần.Phi đao trong tay Nguyễn Minh Chính không ngừng phira, Cố Tích Triêu dùng tay không đón bắt nhưng PhùngLoạn Hổ và Hoắc Loạn Bộ phải vất vả né tránh nên xadần Nguyễn Minh Chính và Thích Thiếu Thương.Chợt nghe một tiếng gầm lên giận dữ, thì ra Câu ThanhPhong nhìn thấy một cái bọc bay qua hàng rào trại ậptới, hắn liền vội dùng cùm sắt ngăn lại. Bịch một tiếng,bột phấn bay lên, hóa ra đều là vôi bột. Cùm sắt của CâuThanh Phong vừa to vừa dày cũng ngăn được một phầnlớn, nhưng hơn nửa thân người vẫn bị dính vôi trắng toátNghịch Thủy Hànvà một phần vôi bột bay vào trong mắt.Câu Thanh Phong dùng tay áo lau mắt thì dưới eo đã bịtrúng thương của một người.Câu Thanh Phong thét lên đánh một cùm chấn gãytrường thương, cạnh cùm vung ra đánh vỡ cằm người ấynhưng đằng sau lưng lại bị trúng thêm một giản.Người cầm giản hét lên thê thảm ngã xuống, sau lưng đãtrúng một phi đao của Nguyễn Minh Chính.Nguyễn Minh Chính xông tới giúp đỡ Câu Thanh Phong.Bọn người của Cố Tích Triêu nhanh chóng áp tới.Hiển nhiên trong số hai mươi người đến đây đại bộ phậnđều là người do Cố Tích Triêu dẫn vào trại, Cố Tích Triêuphát động trận tạo phản này không phải toàn trại đềutham dự. Những người phản đối chẳng phải bị tách riêngra để giết hoặc điều đi biệt xứ, thì cũng hoàn toàn ù ùcạc cạc, không biết được sự tình.Nguyễn Minh Chính thấy rõ điểm này nhưng y tay trái thìdìu Thích Thiếu Thương còn tay phải lại đỡ Câu ThanhPhong, không cách nào để chống lại công thế như bàisơn đảo hải, tựa như bầy hổ điên ấy.Câu Thanh Phong lại cố gắng nói thêm một câu: “Lều….lão…thất…”Nguyễn Minh Chính bỗng nhiên nhận ra, vốn đã gầnQuân Cơ doanh của thất trại chủ Mạnh Hữu Uy, tức thìlui lại như tên bắn, đi lùi vào trong lều, một mặt gọi:“Lão thất!”Lại thấy trong lều hai người cùng áp tới gần, NguyễnMinh Chính vui mừng nói: “Lão cửu cũng ở đây, tên họCố …” Chưa dứt lời thì Mạnh Hữu Uy đã một thương đâmtrúng yết hầu Câu Thanh Phong, Câu Thanh Phong lạiNghịch Thủy Hànkhông phòng bị liền thảm tử.Nói thì lâu nhưng lúc đó xảy ra rất mau, một côn của cửutrại chủ Du Thiên Long cũng đánh xuống đầu y. NguyễnMinh Chính cũng không kịp tránh nhưng đầu côn DuThiên Long lại hơi lệch đi, chỉ quét xuống bả vai NguyễnMinh Chính, một mặt nói nhanh: “Chạy đi!”Nguyễn Minh Chính bị một côn ấy cũng đau thấu tâmcan, nhưng chẳng để ý nhiều, đột nhiên lao thẳng vềphía trước qua vết rách ở mặt sau lều ra ngoài!Lúc này truy binh ở xung quanh hò hét điên cuồng đuổitheo. Nguyễn Minh Chính đơn thân độc mã lại thêmThích Thiếu Thương thân thụ trọng thương. Bọn y đãcùng đường nhưng y vẫn ráng hết sức lôi theo ThíchThiếu Thương chạy về hướng doanh trại của Lao HuyệtQuang.Phùng Loạn Hổ ngạc nhiên hỏi: “Y chạy đến chỗ đó làmcái gì?”Nhị trại chủ Lao Huyệt Quang đã chết mà doanh trại củahắn lại nằm ở nơi tuyệt địa, chẳng lẽ Nguyễn Minh Chínhbị điên rồi, đi vào ngõ cụt không lối thoát ấy?Cố Tích Triêu hét lên: “Bao vây y, giết không tha, tạmthời không cần phải đến gần y quá!”Du Thiên Long theo lời giảm tốc độ xuống, nhưng MạnhHữu Uy lại vẫn gắng sức cố đuổi theo.Du Thiên Long chụp y kéo lại, hỏi: “Ngươi đâu cần liềumạng làm cái gì? Bọn họ đã cùng đường mạt lộ, chạykhông thoát đâu!”Mạnh Hữu Uy tức giận hằm hằm nói: “Ngươi biết cái rắmgì! Võ công của Thích lão đại cái thế, cơ trí Nguyễn lãotam vô song, không may để bọn họ cùng nhau trốnthoát, ngươi và ta sợ rằng không có chỗ mà chôn thây!”Nghịch Thủy HànVẻ mặt Du Thiên Long chợt biến đổi, hắn nói: “Ngươikhông nghe đại đương gia nói gì à, giặc cùng đường chớđuổi. Phi đao của Nguyễn lão tam lợi hại thế nào ngươichẳng phải là không biết!”Mạnh Hữu Uy nghe được hơi do dự thì Nguyễn MinhChính đã cùng Thích Thiếu Thương chạy được vào tronglều của Lao Huyệt Quang.Nguyễn Minh Chính vừa xông vào trong lều liền trởngược tay phi ra ba phi đao, hạ gục ba tên đang đuổitheo sát đằng sau. Bên ngoài truyền đến tiếng hét củaCố Tích Triêu, trong sự huyên náo hỗn loạn vẫn có thểnghe được rõ ràng.Địch nhân mau chóng bao vây căn lều ấy nghiêm mậtgiống như t ...

Tài liệu được xem nhiều: