Danh mục

NGƯỜI THIẾU PHỤ BỊ SÁT HẠI VÀ NGƯỜI CHỒNG NÀNG

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 120.00 KB      Lượt xem: 16      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Thưa đấng Thống lĩnh các tín đồ, xin bệ hạ biết cho rằng người thiếu phụ bị sát hại đó chính là vợ tôi, con gái ông già mà Người đã biết đó lại là chú ruột tôi. Khi nàng mới có mười hai tuổi thì ông đã gả cho tôi làm vợ và đến nay là mười một năm đã qua. Tôi có với nàng ba con trai hiện nay còn sống cả. Và cứ công bằng mà nói thì nàng chưa từng bao giờ làm cho tôi phải bực mình cáu giận. Nàng khôn ngoan, có đức...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NGƯỜI THIẾU PHỤ BỊ SÁT HẠI VÀ NGƯỜI CHỒNG NÀNG Nghìn lẻ một đêm Chương 15NGƯỜI THIẾU PHỤ BỊ SÁT HẠI VÀ NGƯỜI CHỒNG NÀNG Thưa đấng Thống lĩnh các tín đồ, xin bệ hạ biết cho rằng người thiếuphụ bị sát hại đó chính là vợ tôi, con gái ông già mà Người đã biết đó lại làchú ruột tôi. Khi nàng mới có mười hai tuổi thì ông đã gả cho tôi làm vợ vàđến nay là mười một năm đã qua. Tôi có với nàng ba con trai hiện nay cònsống cả. Và cứ công bằng mà nói thì nàng chưa từng bao giờ làm cho tôiphải bực mình cáu giận. Nàng khôn ngoan, có đức hạnh và luôn chú ý chiềuchuộng tôi. Về phía mình, tôi yêu nàng thực lòng, chiều theo tất cả các ýmuốn của nàng, chưa bao giờ cấm đoán một điều gì. Cách đây khoảng hai tháng, nàng ngã bệnh. Tôi hết lòng chăm sóc,không ngần ngại bất cứ việc gì cố sao để làm cho nàng mau lành bệnh. Đượcmột tháng bệnh thuyên giảm, sửc khoẻ khá lên dần nàng muốn đi ra nhà tắm.Trước khi ra khỏi nhà, nàng bảo tôi: “Anh họ của em ơi! (nàng thường thânmật gọi tôi thế) Em muốn ăn táo quá đi mất, em sẽ cực kỳ vui thích nếu anhtìm được cho em vài quả. Em đã thèm ăn táo lắm rồi, thú thật với anh là emthèm tới mức là nếu không sớm được ăn thì em sợ là sức khoẻ em súy sụpmất. “ Rất vui lòng thôi - Tôi trả lời nàng - Anh sẽ cố gắng hết sức để chiềuem.” Ngay tức thì, tôi đi lùng tìm khắp các chợ, khắp các cửa hàng để muaít quả táo, nhưng không thấy dù chỉ một quả, dù tôi đã sẵn sàng trả tiền chomỗi quả một đồng sequin. Tôi trở về nhà rất buồn vì mất công toi. Về phầnvợ tôi, khi đi tắm về không thấy có táo, nàng buồn rầu trằn trọc suốt đêmkhông ngủ. Sáng hôm sau tôi dậy sớm đi thăm khắp các vườn cây nhưng kếtquả cũng chẳng hơn gì hôm trước. Tôi chỉ gặp được một người làm vườn cótuổi bảo tôi là dù có mất bao nhiêu công sức đi tìm thì cũng chẳng đâu có táolúc này trừ trường hợp ở vườn ngự uyển của đức vua ở Balsora. Tôi vốn rất yêu vợ và chiều chuộng nàng hết mức, không muốn đểnàng phải phật ý vì bất cứ một điều gì nên tôi đã mặc vào mình bộ y phục điđường và sau khi nói cho nàng biết ý định của mình, tôi lên đường điBalsora. Tôi đi rất khẩn trương nên chỉ trong vòng nửa tháng đã có mặt tạinhà. Tôi mang về ba quả táo giá mỗi quả là một đồng sequin. Trong vườnchỉ có ngần ấy quả và ông làm vườn nhất định không để cho tôi rẻ hơn. Vợtôi rất hài lòng nhận ba quả táo và đặt chúng ngay bên cạnh mình. Tuy nhiênnàng vẫn còn ốm và tôi chẳng biết dùng thuốc gì để chữa khỏi bệnh chonàng. Sau cuộc đi của tôi ít ngày, một hôm ngồi trong cửa hàng ở nơi côngcộng bán đủ các loại vải lụa đẹp, tôi nhìn thấy một nô lệ da đen cao to mặtmũi dữ dằn, tay cầm một quả táo mà tôi nhận đích xác đó là quả táo mà tôimang về từ Balsora. Không thể nhầm được vì tôi biết là ở Balsora cũng nhưở các vườn quả các vùng lân cận không có một quả táo nào. Tôi gọi ngườinô lệ: - Này anh bạn, làm ơn cho tôi biết, anh đã lấy được quả táo này ở đâuvậy? - Đó là Anh ta cười đáp - tặng vật của tình nhân tôi. Hôm nay đếnthăm, tôi thấy nàng hơi ố m: Có ba quả táo để bên cạnh, tôi hỏi nàng muađược ở đâu, nàng trả lời tôi đó là của người chồng tốt bụng của nàng kiếmđược mang về cho nàng sau một chuyến đi tới nửa tháng trời. Chúng tôicùng nhau ăn một bữa nhẹ, và khi chia tay, tôi đã cầm một quả mang theo. Những lời trên đây của người nô lệ da đen làm tôi điên tiết. Tôi rờikhỏi chỗ ngồi, đóng cửa hàng lại và chạy về nhà, vào trong buồng vợ. Đầutiên tôi nhìn chỗ để những quả táo, chỉ thấy hai quả, tôi hỏi quả thứ ba đâu.Lúc này vợ tôi mới nguảnh đầu nhìn vào chỗ để táo, thấy còn có hai quả,lạnh lùng bảo tôi: - Anh họ ơi? Em chẳng biết ra sao cả. Nghe nàng đáp thế, tôi cho ngay là người nô lệ kìa đã nói đúng. Mộtcơn ghen tuông như bão tố nổi lên, tôi rút dao vẫn cài ở thắt lưng, đâm mộtnhát trúng tim con khốn nạn. Rồi tôi cắt đầu, chặt ngườI nàng ra mấy khúc,cho vào cái túi gấp và sau khi khâu miệng túi bằng một sợi len đỏ, tôi nhétcái túi vào một chiếc hòm gỗ, đợi trời tối, vác lên vai và quẳng xuống sôngTigre. Hai đứa con của tôi đều đã đi ngủ, đứa con lớn đã đi đâu ra khỏi nhà.Khi tôi về thì thấy nó đang ngồi tựa cửa và khóc nức nở. Tôi hỏi vì sao nókhóc. Nó nói: - Cha ơi, sáng nay con lấy trộm của mẹ một quả táo mà cha đã mangvề đó. Con vẫn chưa ăn vì mải chơi với một lũ bạn thì giữa lúc đó một ngườinô lệ cao lớn đi qua đã giật mất quả táo trong tay con rồi bước rảo đi. Conđuổi theo đòi lại và nói với hắn là mẹ ốm, cha đã phải đi lùng tìm suốt nửatháng mới mua về cho mẹ được ba quả táo. Nhưng vô ích, hắn vẫn khôngchịu trả và vì con vẫn đi theo để lớn tiếng đòi, hắn quay lại đánh con rồi giéchân chạy, luồn qua các ngõ hẻm mất hút. Từ lúc đó con đi lang thang rangoài thành phố chờ cha về để xin cha đừng nói gì với mẹ kẻo mẹ lại ốmthêm thì khổ. Nói xong, con tôi lại ôm mặ ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu cùng danh mục:

Tài liệu mới: