Danh mục

Nguyễn Huệ lịch sử ... 2

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 134.65 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (6 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nguyễn Huệ ở đây thiếu hẳn cái oai phong, lẫm liệt anh hùng như ta vẫn thường hình dung, mà là rất "vua", như bất kỳ một ông vua nào khác trong các truyện về vua chúa mà ta vẫn thường đọc: hách dịch, ưa nịnh bợ, mê gái và ăn nói tùy tiện. Chuyện vua chúa mê gái, háo sắc, đa dâm thì chẳng có gì là lạ trong kho tàng lịch sử cổ kim Trung Hoa và Việt Nam. Nhưng nếu nhân vật "vua" là một Lý, Trần hay Lê... gì "tông" đó, thì chẳng mấy ai thấy...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nguyễn Huệ lịch sử ... 2 Nguyễn Huệ lịch sử ... 2Nguyễn Huệ ở đây thiếu hẳn cái oai phong, lẫm liệt anh hùng như ta vẫn thườnghình dung, mà là rất vua, như bất kỳ một ông vua nào khác trong các truyện vềvua chúa mà ta vẫn thường đọc: hách dịch, ưa nịnh bợ, mê gái và ăn nói tùy tiện.Chuyện vua chúa mê gái, háo sắc, đa dâm thì chẳng có gì là lạ trong kho tàng lịchsử cổ kim Trung Hoa và Việt Nam. Nhưng nếu nhân vật vua là một Lý, Trầnhay Lê... gì tông đó, thì chẳng mấy ai thấy la.. Nhưng ở đây lại là Nguyễn Huệnên chuyện đâm ra khác đi, khiến nhiều người cảm thấy bức xúc và thậm chí nhưbị sỉ nhục. Truyện hóa ra mang tính cách hạ bệ thần tượng và lấp loáng những ámchỉ này nọ vào thời hiện đạị Biết bao là giấy mực đã đổ ra vì thế!Nhưng không chỉ có Nguyễn Huy Thiệp! Một thời gian ngắn sau khi Phẩm tiếtgây chấn động trong văn giới và dư luận trong nước, thì ở trời Tây, Mùa mưa gaisắc 3 của Trần Vũ ra đời, gây thêm một chấn động mới với một Nguyễn Huệ còndung tục hơn bội phần. Nhân vật vua mê gái, ăn nói tùy tiện, nghe còn được.Nhân vật sẽ là vua ở đây xấu xa, thô bạo, dâm đãng chẳng khác gì một tay tướngcướp. Bằng một kỹ thuật đặc biệt qua hai người kể chuyện đều xưng tôi một là bạncủa Nguyễn Huệ và một là bạn của Ngọc Hân - và với một giọng văn đầy ấn tượngvà những hình ảnh bạo liệt, Trần Vũ cho ta một Nguyễn Huệ mới toanh. Trướchết, về nhân dáng và tính tình, Nguyễn Huệ là một người hung bạọ Những khigiận, hai tròng đỏ trong mắt Huệ lập lòe lửa, tất cả thần khi dữ dội đều hiện lên ởđồng tử, nên nhìn rất sợ. Cá tính hung bạo, thô lỗ đó đ ược dịp biểu lộ khi raThăng Long trong tư thế của một người chiến thắng. Trong phủ Chúa, chốn sangtrọng lộng lẫy nhất Thăng Long, từng mảng da beo lớn trải làm thảm lót chân, Huệđi lại trên đó và khạc nhổ cũng trên đó. Khi Vũ văn Nhậm nhắc Huệ về lễ r ướcdâu, Huệ gắt: Ta dẫn mấy vạn quân ra đây, đánh một trận dẹp y ên thiên hạ, lãogià họ Lê, dòng họ, ngai vàng lão thuộc về ta như trâu bò, đất đai, người ngợm củaBắc Hà. Việc gì phải đi đón! Đem con nộp thì ta lấyNguyễn Huệ là một tay bạo dâm. Hình ảnh đêm động phòng của Nguyễn Huệ vàNgọc Hân thật khiếp đảm. Huệ chụp lấy ngực áo cưới của Ngọc Hân xé toạc (...)Huệ xô ngã sấp Ngọc Hân ra giường, tháo dây đai quất xối xả lên tấm lưng mảnhdẻ (...) Huệ quất như thúc roi, thúc ngựa (...) Đến lúc Huệ bắt Ngọc Hân co haiđầu gối, thì nàng quá đau đớn không dằn dược, bật tiếng kêu nấc trong đêm tốịHuệ nghe tiếng nấc, khoái cảm càng tăng lên như những lúc chứng kiến hànhquyết. Sau đó, đêm nối đêm, Nguyễn Huệ tiếp tục quất Ngọc Hân. Mỗi lần nhưthế, Khuôn mặt Huệ toát ra vẻ mãn nguyện, thỏa mãn. Huệ chỉ buông rơi khiNgọc Hân đã ngã khuỵu xuống chân giường. Cảnh giao hoan của Huệ với NgọcHân, cũng không còn là cảnh cưỡng bức ban đầu, nếu dáng ngồi đè của Huệ vẫn indáng hổ nhai mồi, thì hai cườm tay Ngọc Hân đã quấn chặt lấy cổ Huệ, và trênlưng Huệ đầy vết cào của một con sư tử cái.Cả hai truyện đều cho ta hình ảnh một Nguyễn Huệ rất mới, rất lạ, y như một aikhác mang tên Nguyễn Huệ, có vẻ bất thường, nếu không muốn nói là ít nhiềumang vẻ bệnh hoạn.Một phản-Nguyễn Huê..Chưa hết.Gió lửa 4 của Nam Dao, là truyện dài, nên nhân vật phát triển đa dạng hơn, làtổng hợp giữa một phản-Nguyễn Huệ và Nguyễn Huệ lịch sử. Thay vì chỉ nhằmmục đích phá đổ thần t ượng (nếu có thể nói như thế đối với hai truyện ngắn trên)thì Nguyễn Huệ của Gió Lửa lại là hình ảnh của một luận đề. Nói khác đi, NguyễnHuệ Gió lửa là cách đặt vấn đề đối với lịch sử như là một cái gì chưa hoàn tất.Nguyễn Huệ chỉ bắt đầu xuất hiện ở phần giữa của tác phẩm. Về nhân dáng, Huệto ngang, hơi thấp, tay dài đến đầu gối, di chuyển vừa nhanh vừa chắc như mộtloài nửa gấu nửa vượn. Mặt nổi mụn, mũi sư tử, một mắt to một mắt nhỏ, Huệnhìn ai cũng tựa như chọc gươm vào đồng tử người đối thoạị Khi nói, miệng Huệnhếch lên vẻ diễu cợt, nhưng giọng oang oang như trống trận thúc vào tim vào gankhiến nhiều kẻ mất tự chủ, óc tê điếng đi, chân tay bủn rủn. Các chi tiết về thểhình và tính cách cho ta thấy một Nguyễn Huệ dị tướng, bất nhân. Nguyện Huệ đãxấu xí lại nóng nảy, hung bạo và đầy mặc cảm. Huệ mê An, cô láng giềng. ChêHuệ xấu, An yêu người khác. Ngày đám cưới An, Huệ tuyệt vọng chạy ra hét nhưngười hóa dại, rút dao đâm vào đùi mình, máu chảy lênh láng, kêu ầm lên: Chỉ vìmặt ta có mụn, chỉ vì mặt ta có mụn... (275). Thật là bất bình thường!Tuy vậy, Huệ tỏ ra là một người có kiến thức, hiểu rõ thời thế và nhìn xa trôngrô.ng. Khi chưa có binh quyền gì, Huệ nói: Đầu tiên, ta muốn chấm dứt cuộc nộichiến Nam -Bắc đã hơn trăm năm naỵ Yên được cũng mất năm đến mười năm.Còn lại, ta chỉ sống có thêm mười năm để đặt những hòn gạch đầu cho một kỷnguyên mới... (tr. 248, 249). Huệ có tinh thần thực tiễn. Ông nói với Nguyễn HữuChỉnh: Những gì ông cho là hay ho nhưng thực dụng trong sách vở Nho gia, ôngchép lấy rồi mang lên đọc cho ta n ...

Tài liệu được xem nhiều:

Gợi ý tài liệu liên quan: