Danh mục

Nguyệt thực nửa đêm

Số trang: 10      Loại file: pdf      Dung lượng: 141.06 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Chiêm nữ Cantaya tỉnh mộng. Nàng vừa mơ thấy Sinuman. Dưới bóng lá rợp xanh của cây sứ hoa trắng, chàng nhìn nàng, hiền hậu mỉm cười. Rồi chàng biến mất, cũng nhanh như lúc chàng chợt đến.Cantaya không nhìn ra, nàng cũng biết không có cây hoa sứ, cũng chẳng phải là chàng đứng cạnh gốc cây để đợi nàng. Như lời nguyền dành cho hai người cách đây đúng bảy trăm sáu mươi hai năm bốn tháng lẻ chín ngày...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nguyệt thực nửa đêmNguyệt thực nửa đêmChiêm nữ Cantaya tỉnh mộng. Nàng vừa mơ thấy Sinuman. Dưới bóng lá rợp xanhcủa cây sứ hoa trắng, chàng nhìn nàng, hiền hậu mỉm cười. Rồi chàng biến mất,cũng nhanh như lúc chàng chợt đến.Cantaya không nhìn ra, nàng cũng biết không có cây hoa sứ, cũng chẳng phải làchàng đứng cạnh gốc cây để đợi nàng. Như lời nguyền dành cho hai người cáchđây đúng bảy trăm sáu mươi hai năm bốn tháng lẻ chín ngày, tính từ đêm mà nàngcắn đứt lưỡi để tìm đến với cái chết oan khiên, nàng mới được gặp chàng...Đúng vào đêm Cantaya - người vũ nữ xinh đẹp nhất hoàng cung - được dâng tiếncho vua Chiêm thì máu tươi đã phun đầy giường ngủ của ngài. Đôi tròng mắt trắngdã của đức vua trợn trừng bất động. Cantaya giãy chết. Thân mình mềm mại củanàng uốn cong như đang ở thế múa Tribhanga. Chiếc mũ Kirita xinh xắn tuột khỏimái tóc xổ tung. Hai cánh tay ngà ngọc co giật từng hồi. Nàng quằn quại mê mankhông phải giữa những vòng hoa sứ vua ban trong đêm lễ hội mà giữa vũng máunóng hổi không sao cầm lại được, cứ phun trào từ miệng nàng như một vò rượuthốt nốt dốc ngược vào cơn say.Mọi việc diễn ra trong nháy mắt, vị vua oai vệ kia chết đứng, không kêu được tiếngnào, cứ như Cantaya vừa cắn đứt lưỡi của ngài. Khuôn mặt nàng bê bết máu. Máulấp đầy hai hốc mắt nàng, vua Chiêm mới tỉnh cơn mộng du. Ngài hét lên khủngkhiếp. Dàn nhạc cung đình thốt nhiên im bặt, cắt đứt giai điệu thần tiên vừa chựcđưa ngài vào cõi thiên thai.Sinuman cùng mọi người ùa vào, đúng lúc Cantaya trút hơi thở cuối cùng. Chàngngã vật lên thi thể nàng rồi ngất lịm đi...Trong cơn mê sảng, chàng nhớ lại ánh mắt tuyệt vọng của nàng trong phòng luyệnmúa, khi chàng đang thổi chính điệu kèn sẽ tiễn đưa nàng vĩnh biệt quãng đời congái, chẳng ngờ vĩnh biệt luôn cuộc sống trần thế của nàng. Nàng uốn mình theo vũđiệu Apsara mê hồn mà vua luôn đòi hỏi ở người vũ nữ trong đêm hợp cẩn. Nàngmúa mà nước mắt như mưa. Nàng yêu Sinuman lắm. Chàng không dám đáp lại ánhmắt nàng. Ngồi quanh chàng là đội nhạc cung đình, đang lim dim mắt, hòa nhịptheo tiếng kèn Saranai của chàng. Chàng sợ hơi thở mình đứt quãng, và điệu kènthường ngày xiết bao lơi lả sẽ run lên, đứt phựt nửa chừng.Ngay lúc nãy đây, khi đến đoạn nhạc mà lẽ ra nàng phải từ từ lột bỏ tấm sa mỏngđể lộ khuôn ngực đầy như vầng trăng mười sáu đang phập phồng dưới những chuỗingọc thạch bóng nhẫy mồ hôi thì giọng kèn của Sinuman đã ré lên run rẩy nhưtiếng tru của chú sói non lạc bầy. Cantaya đau thắt ruột, nàng quả quyết vươn cánhtay, đấm ngược lên chiếc cằm chẻ đôi duyên dáng. Dòng máu tươi từ miệng nàngtức khắc phụt ra...Sinuman tỉnh lại trên giàn hỏa, bên cạnh chàng là một dàn hỏa nữa đặt xácCantaya. Tiếng cầu nguyện, tiếng rủa nguyền không ngớt đã đánh thức chàng.Đúng bảy trăm sáu mươi hai năm bốn tháng lẻ chín ngày nữa, đến kỳ nguyệt thựcvào lúc nửa đêm, lũ gian phu dâm phụ này mới thoát khỏi địa ngục, mới được trởvề cõi thế! Sinuman nằm im, tim đập liên hồi. Cantaya đã vì chàng mà chết, chànglại sợ chết hay sao? Nhưng mà chàng ham sống quá, nếu được sống với nàng thìhạnh phúc dường bao! Chàng cố xoay đầu nhìn sang. Nàng nằm ngửa, bộ ngựctrinh nữ kiêu hãnh vươn cao. Bộ ngực đẹp như trăng rằm mà nhà vua chưa hề đượcchạm vào khi nàng còn sống, đã lồ lộ trước mắt chàng trong góc phòng luyện múachiều qua. Nàng đã van nài chàng giết đi sự trinh bạch của mình, đã cầm lấy taychàng đặt lên bầu ngực mát lạnh như cẩm thạch, rơm rớm mồ hôi sau vũ điệu đớnđau. Nhưng chàng đã lắc đầu và sợ hãi bỏ đi!Nếu biết trước kết cục thế này thì chàng đã chẳng từ chối nữa. Chàng sẽ ôm ghì lấynàng, sẽ bế thốc nàng ra vườn cây sứ, đặt nàng lên tấm thảm hoa trắng thơm ngátvà cùng nàng bay bổng lên không trung cao thăm thẳm với những vì sao lấp lánhtrên kia. Bên dưới chàng, nàng sẽ oằn oại, mê đắm như đang múa trong điệu kènthần diệu chứ không phải trong vũng máu bầm tím oan khiên!Nhà vua hẳn đã biết mối tình bền bỉ của hai người, vẫn một mực bắt Cantaya phảihầu hạ ngài. Chỉ qua một đêm, nàng sẽ bị vứt bỏ trong quên lãng. Nàng chỉ cần cắnrăng chịu đựng đêm nay. Từ ngày mai, nàng sẽ là của chàng. Tại sao nàng khôngchấp nhận số phận đó?Nàng quyết liệt, son sắt quá nên cả chàng và nàng đều phải trả giá. Ôi! Cantaya,người yêu của ta!Tiếng rên của chàng bỗng biến thành tiếng rú. Lửa bắt đầu lem lém trùm lên ngườichàng. Mùi da thịt cháy bốc lên khét lẹt. Chàng vặn vẹo trong đám dây trói chặt,xương cốt chàng gãy răng rắc. Các bắp cơ bị co rút dưới sức nóng hủy diệt, chàngvà nàng quằn quại trong vũ điệu của thần chết, trong vầng lửa của chín tầng luyệnngục. Đám đông vũ nữ, Chiêm nương ôm ngực nôn thốc nôn tháo. Nhà vua dù đãdự khá nhiều lễ hỏa thiêu cũng cảm thấy kinh hoàng. Ngoài việc hỏa táng ngườichết như quốc lệ, hôm nay một thần dân khỏe mạnh, tài hoa cũng đang bị thiêusống trước mắt ngài!Là vị vua uy vũ, ngài có quyền được trả mối hận khi quân, nhưng còn hai sinh linhbất hạnh kia, biết trút vào đâu nỗi đau đớn tột cùng của những con mồi bị hiến tếcho sự tàn độc của quân vương?.........Cantaya thở dài. Đã bảy trăm sáu mươi hai năm bốn tháng lẻ chín ngày nàng chờđợi đến lúc lời nguyền kia được hóa giải. Và đêm nay nàng sẽ gặp lại chàng.Sinuman yêu dấu! Nàng không nén được nỗi hồi hộp. Thân thể kiều diễm xưa kiacủa nàng giờ chỉ còn là một vò tro bụi chôn ở ven thánh địa. Hệt như của chàng.Nhưng không giống những con ma Hời khác, đêm đêm được trở dậy đội mồ rongchơi, hồn vía của hai người phạm tội chết này bị lời nguyền nhốt chặt trong vò đấtnung cùng nắm tro tàn. Chỉ có những giấc mộng đem họ đến với nhau. Suốt trongbảy trăm sáu mươi hai năm bốn tháng lẻ chín ngày ròng rã, Cantaya đều mơ gặpSinuman. Đêm nay, giấc mộng của nàng sẽ thành sự thật. Nàng nhắm mắt mơmàng. Chờ đợi đến giờ khắc nút vò bật mở, nàng sẽ trở về cõi thế trong hình bóngcủa một người con gái chín mọng khát khao. Và sẽ dành cho Sinuman của nàngnhững giọt mật ái ân ngọt ngào. Những giọt mật trinh bạch đã ng ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu cùng danh mục:

Tài liệu mới: