Danh mục

Nhắm mắt lại và mơ một giấc mơ

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 110.13 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

-Hai xô vữa lên tầng 2, nhanh tay ! Tiếng réo inh ỏi của tay thợ xây trên cao làm Thanh thêm bực dọc. Anh ngẩng lên nhìn hắn, ngao ngán. Khuôn mặt anh đẫm nắng tháng 5 và những giọt mồ hôi, đỏ lên gay gắt. Tự nhủ, dù sao mình cũng chỉ là thằng xách vữa thuê,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nhắm mắt lại và mơ một giấc mơNhắm mắt lại và mơ một giấc mơ-Hai xô vữa lên tầng 2, nhanh tay !Tiếng réo inh ỏi của tay thợ xây trên cao làm Thanh thêm bực dọc. Anh ngẩng lênnhìn hắn, ngao ngán. Khuôn mặt anh đẫm nắng tháng 5 và những giọt mồ hôi, đỏlên gay gắt. Tự nhủ, dù sao mình cũng chỉ là thằng xách vữa thuê, một tay phụ hồ,được người ta cho miếng cơm và công việc để làm cũng là may mắn lắm rồi. Dù làlòng thương hay chỉ là sự lợi dụng thì người ta cũng đã kéo anh ra khỏi tay thầnchết, cho anh miếng cơm ăn trong mấy ngày gần đây, cho anh sống lại trong niềmhi vọng khát khao tưởng như không bao giờ còn nữa. Mùi vôi, mùi cát, mùi nướcxộc vào mũi nồng cay, hai bàn tay rướm máu trong đôi bao tay nóng hừng hực.Anh chỉ muốn ngồi phệt xuống đống cát dưới cây bàng kia, nghỉ một tẹo thôi,nhưng anh lại sợ những cái nhìn khinh bỉ, hay những câu chửi mắng vô cớ. Bảntính là vậy, anh không muốn hàm ơn ai bất cứ điều gì, cố gắng làm cho xong thángnày, anh sẽ ra đi, thực hiện tiếp ước mơ. Đôi tay mỏi nhừ cố xúc vữa vào xô, mồhôi đổi xuống đống vữa mới trộn tạo thành những dãy lỗ chỗ như những hòn bi ve.Anh lật đật xách hai xô vữa nặng trịch, cả thân người trùng xuống, tưởng như haivai muốn đứt rời ra.- Anh Thanh nghỉ tí đã anh, trưa lắm rồi. Mọi người nghỉ tay ăn trưa nào!Tiếng nói của con gái ông giám đốc ngọt thanh lẫn trong hỗn hợp vô khối thứ âmthanh của công trường. Bỗng chốc mọi thứ tiếng chậm lại rồi im dần. Thanh hạ xôvữa vừa xách lên xuống, rồi nằm vật ra đống cát dưới gốc cây. Bóng râm của tán ládìm anh vào cơn say ngủ.…………………………………Ngọc ngừng tay viết, đưa mắt nhìn ra ngoài khung cửa sổ. Mưa đám mây. Khoảngsân rộng trước mắt Ngọc loang loáng những bóng nước. Những giọt mưa chưa đủlớn, không đọng lại thành vũng, nhưng trong cái nắng nhẹ lúc cuối chiều, cũng làmcho không gian mát mẻ hơn .Thứ 7, mùa thi. Những ghế đá dưới những tán cây nằm chơ vơ một mình, khoảngsân vắng ngắt, chỉ có cơn mưa đám mây đùa giỡn cùng nắng. Chẳng có cái đầu nàotựa bên bờ vai nào, chẳng có cái dáng vẻ nũng nịu hay khuôn mặt hờn dỗi nào.Ngọc chống tay vào cằm, ngắm sâu hơn vào khoảng sân vắng, cười mỉm. Hômnay, lòng cô thanh thản, vui vui. Cũng nhờ mùa thi, cô mới có được cảm giác này.Suốt ngày vùi đầu vào trang sách, không có thời gian nghĩ vẩn vơ, và cũng khôngphải chứng kiến một biểu hiện tình yêu nào đó làm cô phải thêm nhớ. Thứ 7, chẳngđôi tình nhân nào chịu ở lại cái kí túc buồn tẻ này, họ kéo nhau đi đầm sen, côngviên.. hoặc một nơi nào đó vui hơn thế . Số còn lại những kẻ độc thân thì ngồi lìtrong giảng đường tự học, trong thư viện, hay trong phòng để ê a cùng sách vở.Gấp tập đề cương vừa soạn xong, tự nhủ sẽ cho mình một tối thứ 7 nghỉ ngơi,Ngọc với tay lên giá sách, lôi xuống một cuốn sổ bìa hồng, cẩn thận lật tới mộttrang đã đánh dấu sẵn, cô đặt bút nắn nót“Ngày xa anh thứ 214”………………………………-Mơ màng gì thế thằng cu ?Cái đập vai muốn long khớp của thàng bạn cùng phòng làm Phong đưa suy nghĩcủa mình trở về ngay với cái vị trí anh đang đứng. Cửa sổ mở nãy giờ, cái lạnh củamùa đông xứ tuyết rơi tự do tung tăng khắp căn phòng hai người ở. Lò sưởi dùchưa tắt vẫn không giữ được cho chàng trai cao lớn khỏi đỏ ửng mũi lên. Phongxoa hai bàn tay lạnh ngắt vào nhau, xuýt xoa “ Mình nghĩ gì thế không biết nữa?”.Anh với tay khép lại cánh cửa sổ bị bung ra từ hồi nào. Dưới kia nắng đang vờnchơi cùng những đống tuyết đang tan, hắt lên cao một thứ ánh sáng chói mắt.Tiếng chuông tin nhắn vang lên. Phòng thò tay vào túi quần, móc điện thoại ra.Lànhững dòng tin quen thuộc. Phong nhắm mắt, một giọt nước mằn mặn chợt rơi ra,đè lên đôi môi, dập tắt ý định của một nụ cười hạnh phúc đang muốn nở. Màn hìnhđiện thoại vẫn sáng lên bởi dòng tin “Em nhớ anh !”.……………………………..Khu vườn nhỏ tắm mình trong ánh sáng của trăng tháng 8. Gió mát rượi, vờn trênkhuôn mặt đang đỏ lên của chàng trai vừa tròn mười tám. Đôi mắt dán chặt xuốngdưới chân, không dám trả lời một cái nhìn khác đang tò mò hướng vào mình. Tiếngnói nhẹ còn hơn tiếng gió:-Ngọc ra Hà Nội học tốt nhé!Cái nhìn vẫn hướng vào chàng trai, dường như sự tò mò còn tăng lên gấp bội.-Sao thế ? Ra đó Thanh không tới thăm Ngọc à ?- Không. Thanh….-Thế thì Ngọc sẽ tới thăm ThanhCâu nói đầy vẻ nhí nhảnh và tự tin của cô bé có đôi gò má hồng hồng, cái nhìn đenlay láy và nhất là đôi môi lúc nào cũng như muốn cười làm Thanh muốn òa khóc.Anh dúi vội vào tay cô bạn dễ thương một mảnh giấy nhỏ, rồi quay lưng đi.Tiếng nói nghẹn ngào, tan vào trong gió làm vỡ vụn mảnh trăng vàng trong đôimắt đen của Ngọc.-Chẳng thể nào đâu…Cô gái giở vội mảnh giấy Thanh đưa “Ngọc là một giấc mơ đẹp trong đời Thanh”.……………………………….Chuyến tàu đưa Ngọc ra Hà Nội buồn não nề như chính tâm trạng của cô hànhkhách bé nhỏ. Không ồn ào và đông đúc như những chuyến tàu mấy ngày sau đó,chuyến tàu này dành hẳn một toa rộng rãi cho Ngọc, cho cô bé tha hồ suy nghĩ vànhững giọt nước mắt tha hồ rơi mà không sợ ai bắt gặp. ...

Tài liệu được xem nhiều: