Danh mục

Nhất bách thiên niên

Số trang: 8      Loại file: pdf      Dung lượng: 193.96 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 4,000 VND Tải xuống file đầy đủ (8 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ngũ hành sơn sừng sững hiện ra với vẻ hoang sơ tràn đầy sinh khí của một sinh thể gần như chưa vướng bụi trần. Trái ngược hẳn với gió tanh mưa máu bên ngoài, trong không khí thoang thoảng hương vị mộc mạc giản dị của một loài hoa không tên nào đó,
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nhất bách thiên niên Nhất bách thiên niênTruyện ngắn là ngoại truyện của Ngàn dặm trúc mai lâmTên fic : Nhất bách thiên niên; TìnhTên tác giả: Phương Tử Minh aka EvillyThể loại:ngôn tình, tiên giớiRating:10+Non xanh trời biếc. Ngũ hành sơn sừng sững hiện ra với vẻ hoang sơ tràn đầy sinhkhí của một sinh thể gần như chưa vướng bụi trần. Trái ngược hẳn với gió tanhmưa máu bên ngoài, trong không khí thoang thoảng hương vị mộc mạc giản dị củamột loài hoa không tên nào đó, mơ hồ gợi lên trong con người ta cảm giác bình yênvà thanh thản.Trời vẫn còn sớm, có lẽ là vào khoảng cuối giờ Dần đầu giờ Mão. Dĩ nhiên chưacó nắng, vậy nên xung quanh năm ngọn sơn phong vẫn còn mờ ảo một làn sươngkhói vấn vít mỏng tang, hệt như nét quệt vô tình lên bức tranh thủy mặc mà lại hữuý thêm cho nó một phần thần bí thê lương.Đạo thanh quang bình thản xuất hiên nơi ráng đỏ phía chân trời mà nhanh nhưchớp đã hạ xuống một trong năm đỉnh núi của ngũ hành sơn. Quang mang tắt đi,hiện ra hình dáng một nam tử anh tuấn, ngũ quan như hoạ, tư chất tiêu sái nhưngọc thụ lâm phong. Chàng chỉ mặc một bộ thanh y đơn giản, mái tóc đen dài búicao gọn gàng bằng chiếc mão bạc gần giống với màu sương sớm, nhìn xa giốngnhư dùng vô số sợi sương mai kết tụ thành hình vậy. Thật sự là khiến người takhông nỡ rời mắt.Tiếng hót thánh thót không hiểu từ nơi nào đột ngột vang lên giữa không gian,trong trẻo như suối chảy, trầm ấm tựa khánh ngâm. Lúc thiết tha, lúc lưu luyến, khidồn dập, khi thẩn thơ. Từng nốt từng nốt nhạc đều vô thanh vô tức ngấm vào lòngngười, cho con người ta cảm giác được gần như đầy đủ tất cả tư vị tình cảm củacuộc sống: vui, buồn, hờn, giận, đắng, cay, ngọt, bùi,...Khi giai điệu kết thúc cũng là lúc tia nắng đầu tiên xuyên qua tầng mây chạmxuống mặt đất. Kim ô đỏ rực dần dần nổi lên từ chân trời, bắt đầu qui luật vậnđộng ngàn đời nay vẫn vậy.Đồng thời trước mặt chàng chẳng biết tự bao giờ đã xuất hiện một con chim kì lạ.Con chim chỉ có một chân!Thần điểu Tất Phương trong truyền thuyết!Nghiêng cái đầu xinh đẹp, Tất Phương chăm chú nhìn chàng, in cả bóng chàngmỉm cười dịu dàng trong đáy mắt nó. Đẹp đẽ biết bao, cao quý biết bao...Tia sáng chiếu vào khoé mắt Tất Phương phản quang lại lấp lánh, một dòng lệtrong suốt bất ngờ chảy ra, lăn dài trên lớp lông mềm trắng muốt.Gió nổi lên mạnh mẽ cuốn quanh thân Tất Phương, bạch quang bùng phát, đemthân thể nó bọc kín lại như một cái kén lớn.Dị tượng khiến chàng dù ở gần nhưng vẫn trở tay không kịp. Ánh sáng quá mạnh,chàng theo phản xạ đưa tay lên che mắt.Đến khi quang mang tắt đi, đứng đối diện chàng không còn là thần điểu, thay vàođó là một thiếu nữ khoảng mười lăm tuổi vô cùng khả ái. Trên người cô khoác mộtbộ áo trắng viền lông vũ, cổ chân trần như được tạc từ ngọc đeo chiếc chuông bạcđang nhẹ đinh đang.Thần điểu hoá hình?Chàng không nén nổi vui mừng trong ánh mắt, nhẹ giọng nói. Tất Phương, cuối cùng em cũng có thể hoá nhân hình.Điều duy nhất khiến chàng lo lắng đã được giải trừ, vậy là chàng yên tâm.Trái ngược với chàng, cô oà khóc tức tưởi, khóc thật lớn, nước mắt trong suốt trượttrên gò má trắng hồng, lưu lại trên đó dấu vết mơ hồ.Chàng bối rối, theo thói quen định ôm cô vào lòng. Đột nhiên nhớ ra cô đã khôngcòn là chú chim nhỏ cả ngày lẽo đẽo đi theo chàng nữa. Cánh tay đưa ra nửa chừngchững lại rồi do dự thu về.Qua màn nước mắt nhoè nhoẹt, cô nhìn thấy hành động của chàng, ấm ức tronglòng cuồn cuộn bùng lên, không kiềm chế được lại biến thành vô vàn hạt lệ châurơi xuống. Ngài không cần em nữa, ngài muốn bỏ lại Tất Phương một mình, ngài xấu lắm...Cô nói trong thổn thức nghẹn ngào, rõ ràng là trách chàng mà như đang tự tráchmình. Từng câu từng chữ thế nhưng lại lặng lẽ đâm vào tim khiến chàng đau đớn.Tuy không đến mức tê tâm liệt phế nhưng tư vị khó chịu mãi vẫn không tan đi.Chàng trút tiếng thở dài, cuối cùng vẫn bước thêm một bước lên phía trước, nhẹkéo cô ôm vào lòng. Ngốc quá, sao ta lại không cần em nữa. Tất Phương dễ thương thế này mà. Ngài nói dối. Cô nắm chặt lấy vạt áo chàng, gương mặt nhỏ nhắn áp vào lồngngực hơi gầy nhưng vẫn đủ rộng rãi khiến một khoảng thanh y thấm đẫm nướcmắt.Cô đang sợ.Chàng biết.Nhưng chàng không biết làm thế nào để trấn an cô, chỉ tuân theo ý nghĩ đầu tiên vàduy nhất loé lên trong đầu là ôm cô chặt hơn một chút. Tất Phương ngoan, không phải ta không cần em, chỉ là...ta phải đi. Ngài không được đi. Em không cho ngài đi! Cô ôm thật chặt cổ chàng, nức nở.Ngài sẽ không trở lại nữa...nếu đi ngài sẽ không trở về nữa...ngài bỏ lại em...embiết làm thế nào... Tất Phương... chàng gọi tên cô, thanh âm mơ hồ có chút nghẹn ngào nhưng rấtnhanh đã biến mất. ...em mệt rồi, ngủ đi. chàng thì thầm bên tai khiến mi mắt cônặng dần rồi sụp xuống. Mê man.Nhưng vòng tay cô ôm cổ chàng vẫn chẳng hề nơi lỏng. Gương mặt khả ái gục lênvai chàng, gió nhẹ thổi qua, làn tóc tơ đen nhánh phất phơ tán loạn, vờn trên má,trên cổ ...

Tài liệu được xem nhiều: