Hai công tử họ Lâu ở trên thuyền, bỗng đằng sau có một chiếc thuyền buồm lớn tiến đến bên cạnh. Một người nhảy sang. Hai người nhận ra người quản gia của quan Biên Tu họ Lỗ, người đồng hương, bèn nói: - Ông chủ anh bao giờ thì về? - Ông tôi xin về hưu. Nay đang ở trên đường về! Lâu Bổng hỏi: - Bây giờ ở đâu? - Ở trong cái thuyền lớn, mời hai vị qua chơi!Hai người sang thuyền lớn. Thấy trên thuyền có cái thiếp đề: “Hàn lâm viện”. Biên Tu đang...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NHO LÂM NGOẠI SỬ - Hồi 10 NHO LÂM NGOẠI SỬ Hồi 10 Lỗ Biên Tu kén rể tài hoa; Cừ Công Tôn lấy vợ giàu có Hai công tử họ Lâu ở trên thuyền, bỗng đằng sau có một chiếc thuyềnbuồm lớn tiến đến bên cạnh. Một người nhảy sang. Hai người nhận ra ngườiquản gia của quan Biên Tu họ Lỗ, người đồng hương, bèn nói: - Ông chủ anh bao giờ thì về? - Ông tôi xin về hưu. Nay đang ở trên đường về! Lâu Bổng hỏi: - Bây giờ ở đâu? - Ở trong cái thuyền lớn, mời hai vị qua chơi! Hai người sang thuyền lớn. Thấy trên thuyền có cái thiếp đề: “Hànlâm viện”. Biên Tu đang đội mũ vuông, mặc áo thường, đứng ở cửa thuyền. BiênTu nguyên là học trò của quan Thái Bảo, y cười và nói: - Tôi nhìn ra xa thấy ông Tư ở đầu thuyền, trong bụng nghi hoặc,không biết ông Ba có trong thuyền không? Không ngờ lại có cả ông Ba ởđây! Thật là thú vị quá! Xin mời các vị vào khoang! Biên Tu bèn mời hai người vào khoang. Mấy người vái chào nhau, rồingồi xuống. Lâu Bổng nói: - Từ khi chia tay ở kinh về, không ngờ đến nay thấm thoắt đã nửanăm. Tại sao ông anh lại về hưu? - Thưa anh! Bọn hàn lâm xác chỉ mong có chức gì khá mà làm. Naycái gì béo bở thì người ta làm hết rồi. Tôi ngồi ở kinh chỉ có tiêu hết tiềnthôi. Huống chi, tôi nay đã năm mươi tuổi đầu lại không có con giai, chỉ cómột mụn gái chưa gả chồng. Tôi nghĩ đi nghĩ lại thấy không có gì bằng xincáo quan về lo việc nhà. Tại sao hai ông anh lại đi có một chiếc thuyền con ởgiữa sông như thế này? Đầy tớ đâu cả rồi? Có việc gì thế? Lâu Toản nói: - Tiểu đệ nhàn rỗi, nhân tiết trời trong sáng ấm áp, mới cùng anh đichơi. Thật chẳng có việc gì cả. - Tôi sáng nay đi thăm một người bạn ở Trấn. Ông ta giữ tôi lại ăncơm, nhưng tôi vội vàng ra đi. Thật là phải từ chối mãi mới được. Ông tađem rượu và đồ nhắm xuống thuyền tôi. Nay được có hai vị đây cùng uốngrượu ôn chuyện cũ thì còn gì cho bằng. Nhân hỏi người tuỳ tùng: - Thuyền thứ hai đã đến chưa? - Còn xa lắm, chưa đến! - Như thế cũng được! Đem hành lý của hai công tử sang thuyền lớn,còn thuyền kia thì để cho người ta đi. Rồi Lỗ Biên Tu ra lệnh dọn tiệc rượu, cùng rót rượu uống, kể nhữngviệc xảy ra ở kinh. Lỗ lại hỏi chuyện mùa màng ở quê nhà và gần đây có ailà người danh vọng. Lâu Bổng bèn kể chuyện Dương Chấp Trung là ngườiphẩm hạnh rất cao và đem bài thơ ra cho Lỗ xem. Lỗ xem xong, cau mày màrằng: - Thưa anh, các anh làm thế này thật là những người hiền từ cổ chíkim, cả Tín Lăng Quân, Xuân Thân Quân(1) cũng đến thế là cùng! Nhưnghạng này thì hư danh nhiều, mà thực học ít! Tôi nói nôm na thế này: Nếuông ta có học vấn, thế tại sao thi lại không đỗ(2). Mấy câu thơ này để làm gìmới được chứ? Yêu kẻ sĩ như các anh thật là một điều may mắn nhất trongđời ông Dương! Hai lần đến đều không dám gặp mặt, như thế cũng có thểđoán biết. Cứ như tôi thì hơi đâu mà lo lắng đến họ! Hai người nghe vậy im lặng. Uống rượu hồi lâu họ nói chuyện suông,rồi trở về. Lỗ Biên Tu tiễn hai người về nhà, rồi mới đi. Hai công tử về đến nhà thấy có người lại bẩm. - Cậu cháu cụ Cừ thái thú đã đến, đang ở trong phòng nói chuyện vớibà Ba. Hai người vào nhà trong thì thấy Cừ Dật Phu đang ngồi tiếp chuyệnbà Ba. Thấy hai cậu đến, Cừ vội vàng lạy chào. Hai người đỡ dậy mời vàothư phòng. Cừ đưa thư của ông nội cùng lễ vật và tặng mỗi người một tập thơ màcậu ta đã khắc in. Hai người xem mấy trang đã khen nức nở. - Cháu thật là trẻ tuổi, tài hoa, các cậu không thấm vào đâu. - Cháu không biết làm liều mong các cậu chữa hộ. Hai người vui mừng khôn xiết. Hôm ấy đặt tiệc đón tiếp và giữ Cừ ởlại thư phòng. Sáng sau, sau khi dậy nói chuyện qua loa với Cừ, hai người thay quầnáo gọi người nhà mang thiếp rồi lên kiệu đến nhà Lỗ Biên Tu. Sau khi đáplễ, họ về dặn người nhà chuẩn bị bữa tiệc, viết thiếp mời Lỗ Biên Tu ngàymai sang chơi. Hai người vào thư phòng cười nói với Cừ: - Ngày mai các cậu mời một ông khách, nhờ cháu tiếp hộ. Cừ Dật Phu hỏi ông ấy là ai, Lâu Bổng đáp: - Ông Lỗ Biên Tu đồng hương với cậu! Đó là người mà quan TháiBảo nhà ta xưa kia lấy đỗ khi làm chánh chủ khảo. Lâu Toản nói: - Tóm lại, một anh tầm thường! Nhưng vì ông ta với các cậu là chỗbạn bè từ tuổi nhỏ, lại vì hôm trước các cậu quấy rầy ông ta một bữa tiệc nênngày mai phải mời ông ta đến đó thôi. Vừa nói xong, thì có người nhà vào bẩm: - Ông Ngưu Bố Y đang ở ngoài chờ hai ông. Lâu Bổng nói: - Mời ngay vào! Cừ Dật Phu nói: - Có phải ông Ngưu Bố Y làm việc với cụ Phạm không? Lâu Bổng nói: - Đúng đấy! Sao cháu biết? - Cùng là bạn đồng sự v ...