Mã Thuần Thượng đang quỳ khấn xin thẻ ở đền Đinh Tiên thì đằng sau bỗng có tiếng gọi: - Ông Mã! Mã quay lại, nhìn thấy người đó như một ông tiên, bèn vội đứng dậy thi lễ và nói: - Tôi không biết tiên sinh đến đây nên không kịp chào. Tôi cũng chưa được biết tiên sinh là ai, tại sao lại biết tôi họ Mã? - Thiên hạ ai chẳng biết tiên sinh? Tiên sinh đã gặp già này thì chả cần phải xin thẻ làm gì! Xin mời đến tệ xá nói chuyện.- Tiên...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NHO LÂM NGOẠI SỬ - Hồi 15 NHO LÂM NGOẠI SỬ Hồi 15 Táng thần tiên, Mã tú tài đưa tang; Nhớ cha mẹ, Khuông đồng sinh trọn hiếu. Mã Thuần Thượng đang quỳ khấn xin thẻ ở đền Đinh Tiên thì đằngsau bỗng có tiếng gọi: - Ông Mã! Mã quay lại, nhìn thấy người đó như một ông tiên, bèn vội đứng dậythi lễ và nói: - Tôi không biết tiên sinh đến đây nên không kịp chào. Tôi cũng chưađược biết tiên sinh là ai, tại sao lại biết tôi họ Mã? - Thiên hạ ai chẳng biết tiên sinh? Tiên sinh đã gặp già này thì chả cầnphải xin thẻ làm gì! Xin mời đến tệ xá nói chuyện. - Tiên sinh ở đâu? - Ở gần đây thôi. Người kia trỏ tay nói. Rồi dắt Mã ra khỏi đền Đinh Tiên. Đường đirộng rãi bằng phẳng, không một tảng đá nào. Chỉ một chốc đã đến cửa đềnNgũ Tướng Quốc. Mã nghĩ bụng: “Đường đi đâu ngắn thế? Mình vừa rồi đi nhầm đườngchăng?” Lại ngờ vực tự hỏi: - Hay đây là phép rút đất của thần tiên chưa biết chừng!... Đến trước cửa đền, người kia bảo: - Đây là tệ xá, xin mời vào! Bây giờ mới biết ở sau đền Ngũ Tướng Quốc có một đám đất rộng lạicó vườn hoa. Trong vườn có năm gian lầu lớn. Bốn mặt đều có cửa sổ nhìnra Trường Giang và Tây Hồ. Người kia mời Mã lên lầu. Thi lễ xong ngồixuống, có bốn người tùy tùng mặc áo trừu đoạn, đi giày mới, bưng trà lên rấtkính cẩn. Y bảo làm cơm, bốn người vâng dạ lui ra. Mã liếc mắt nhìn, thấy gian giữa lầu treo một tờ giấy viết hai mươitám chữ lớn! Đó là một bài thơ tứ tuyệt như sau: Nam Độ năm xưa tới đất này(1) Phong lưu còn mãi đến ngày nay. Cảnh hồ sắc nước đều lơ láo Ngâm,hát mười châu vung vẩy tay. Ở dưới viết mấy chữ: “Thiên thai Hồng Hám Tiên đề”. Mã đã đọc qua sách “Thông giám” nên biết Nam Độ là việc Tống CaoTông. Bấm đốt ngón tay, đã hơn ba trăm năm. Nay ông ta còn sống đây. Vậyrõ ràng ông ta là một ông tiên, không nghi ngờ gì nữa! Mã bèn hỏi: - Bài thơ này là do cụ làm ra? Vị tiên nói: - Hám Tiên là hiệu của tôi. Tôi ngẫu hứng mà làm chứ nó chẳng hayho gì. Nếu ông thích xem thơ, tôi có một quyển thơ do các quan tuần vũ,phiên đài, các vị đương sự và tôi xướng họa với nhau, tôi xin lấy để ôngxem. Y nói xong, đưa ra một quyển thơ chép tay. Mã mở ra xem đều dochính tay tác giả viết ra cả. Toàn là thơ thất ngôn, vịnh cảnh Tây Hồ, chữviết rất đẹp. Mã tấm tắc khen ngợi một lúc, rồi đưa lại. Cơm đã dọn lên.Trong mâm có một đĩa thịt dê hầm, một bát thịt vịt hầm với rượu, một đĩatôm cuốn lớn và một bát canh nóng. Tuy là bữa cơm thường, nhưng rất tiêmtất. Mã tuy còn no cũng chiều lòng tiên ông cố gắng ăn trọn bữa cơm. Ănxong tiên ông bảo người tùy tùng dọn bát đĩa. Hồng Hám Tiên nói: - Tôi nghe danh ông đã lâu. Các hiệu sách tranh nhau mời ông. Hômnay sao ông lại tới đền này xin thẻ? - Không giấu gì cụ, năm nay ở Gia Hưng tôi có soạn được một bộ văntuyển, kiếm được mấy chục lạng bạc, nhưng tôi đã tiêu hết nhẵn để giúp chongười bạn một việc. Nay tôi đến ở một hàng sách gần đây, nhưng chưa cóvăn chương gì để làm văn tuyển. Tiền nhà trọ cũng hết ráo, trong lòng buồnbực, tôi mới đi dạo một chút cho khuây. Tôi định đến đền này xin một quẻxem có cơ hội phát tài không. Không ngờ lại gặp cụ. Cụ đã rõ cả nỗi lòng tôirồi vì vậy cũng không cần xin thẻ nữa. - Kiếm tiền thì cũng chẳng khó, nhưng muốn ăn to phải thong thả.Bây giờ ông có muốn có món tiền nhỏ tiêu ngay không? - Tôi chỉ cốt có tiền, kể gì to hay nhỏ. Nhưng không biết cụ có cách gìkhông? Hồng Hám Tiên nghĩ ngợi một lát rồi nói: - Thôi được, nay tôi tạm đưa cho ông vật này, ông đem về nhà làm thửxem. Nếu hiệu nghiệm thì lên nói với tôi lấy nữa. Không hiệu nghiệm thìthôi. Hồng Hám Tiên nói xong, chạy vào đầu giường lấy ra một gói. Y mởra, trong có mấy cục than đá đưa cho Mã mà rằng: - Ông đem cái này về rồi đốt một lò lửa lên. Ông bỏ nó vào cái chậuđem để trên lửa xem nó thành ra cái gì. Sau đó lên đây nói cho tôi biết. Mã nhận gói than, chào Hám Tiên rồi về. Tới nhà Mã đốt một lò lửa.Mã lấy chậu đặt lên lò. Ngọn lửa cháy lách tách một lát. Mã mang chậu raxem thì thấy một đỉnh bạc có hoa rất quý. Mã mừng rỡ, nấu luôn sáu, bảy chậu nữa. Kết quả được sáu, bảy đỉnhbạc thật tốt. Mã vẫn nghi hoặc không biết số bạc này là thật hay giả. Sáng hômsau, Mã đem đến hàng bạc ngoài phố nhờ xem thử, thì họ đều nói là một thứbạc tốt. Mã đổi lấy mấy nghìn đồng đem về nhà. Mã cất tiền rồi lên tạ ơn Hồng Hám Tiên. Hồng Hám Tiên đã đón ởcửa mà hỏi: - Việc hôm qua như thế nào? - Quả thực là phép tiên. Rồi kể lại câu chuyện và nói cho Hám Tiên biết mình được bao nhiêuthỏi bạc. - Tốt lắm! Tôi đang còn đây, ôm đem về thử nữa xem. ...