Danh mục

NHO LÂM NGOẠI SỬ - Hồi 20

Số trang: 19      Loại file: pdf      Dung lượng: 147.88 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Khuông Siêu Nhân nhìn thấy tờ công văn thì mặt tái ngắt thật là: Đầu như bị vỡ làm hai mảnh Nước lạnh tê người giội buốt xương. Tuy ngoài miệng không nói ra, nhưng Khuông đã nghĩ thầm trong bụng: ta đã phạm vào hai tội trong những tội kể ở đây. Nếu nó bị lục vấn, hỏi kỹ đầu đuôi, thì ta làm thế nào Ngay đó Khuông Siêu Nhân và Cảnh Lan Giang từ biệt người kia rồi đi ra đường. Cảnh Lan Giang cũng từ biệt Khuông trở về nhà. Khuông về nhà băn khoăn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NHO LÂM NGOẠI SỬ - Hồi 20 NHO LÂM NGOẠI SỬ Hồi 20 Đất Tràng An Khuông Siêu Nhân cao hứng: Cửa Vu Hồ Ngưu Bố Y chết đường. Khuông Siêu Nhân nhìn thấy tờ công văn thì mặt tái ngắt thật là: Đầu như bị vỡ làm hai mảnh Nước lạnh tê người giội buốt xương. Tuy ngoài miệng không nói ra, nhưng Khuông đã nghĩ thầm trongbụng: ta đã phạm vào hai tội trong những tội kể ở đây. Nếu nó bị lục vấn,hỏi kỹ đầu đuôi, thì ta làm thế nào Ngay đó Khuông Siêu Nhân và Cảnh Lan Giang từ biệt người kia rồiđi ra đường. Cảnh Lan Giang cũng từ biệt Khuông trở về nhà. Khuông về nhà băn khoăn một đêm, không sao ngủ được... Vợ hỏi vìsao, Khuông không dám nói thực, mà chỉ nói: - Ta nay đỗ cống sinh, cần phải lên kinh để làm quan. Mình ở nhà mộtmình thật không tiện. Ta phải đưa mình về Lạc Thanh cùng ở với mẹ ta để tacó thể lên kinh nhậm chức. Nếu công việc xong xuôi, ta sẽ cho người đưamình lên. Vợ nói: - Mình cứ đi làm quan. Em sẽ ở đây, mời mẹ về nữa cho có bạn. Chứbây giờ mình bảo em về quê thì em có quen công việc nhà quê đâu, về làmsao được? - Mình thật không hiểu cái gì cả. Khi ta ở đây thì còn kiếm ra đồngtiền; chứ khi nào ta đi rồi mình làm sao mà sống? Thầy ở bên ấy sinh sốngcũng chật vật còn có tiền đâu mà nuôi mình được? Vả chăng, ta không thểnào đưa mình đến đấy được. Ở đấy chật chội. Mình phải nhớ rằng nay ta đãlàm quan thì mình tức là một vị phu nhân. Mình ở đấy thì con ra thể thốnggì. Thôi, mình cứ về nhà mẹ ta mà ở. Bây giờ ta cho thuê lại cái nhà này lấybốn mươi lạng. Ta lấy một ít làm lộ phí lên kinh. Còn bao nhiêu mình cứđem về gửi ở hiệu buôn của anh ta. Mỗi tháng lấy ra một ít mà tiêu. Ở nhà tacái gì cũng rẻ. Ngày nào mình cũng có thể ăn gà, cá, thịt, vịt. Có gì là trởngại đâu? Vợ hai ba lần từ chối không chịu về làng. Thấy chồng cứ thúc báchsuốt ngày, mỗi lần một gấp, vợ bèn vùng vằng la khóc om sòm. Khuôngkhông cần vợ đi hay không, cứ chờ người hàng sách cho thuê cái nhà và đemtiền về. Vợ cũng vẫn khăng khăng không chịu. Khuông nhờ ông gia và bàgia đến khuyên vợ, nhưng bà gia cũng không nghe. Riêng ông gia thấychàng rể sẽ làm quan nên chẳng hiểu đầu đuôi, mắng con gái một trận cho làkhông biết tíá gì. Vợ Khuông không biết làm thế nào đành phải chịu.Khuông thuê một chiếc thuyền, đem tất cả đồ đạc trong nhà lên thuyền nhờanh vợ đưa vợ về nhà. Lại viết một bức thư cho anh ruột nói rằng vợ mình sẽđem vốn bỏ vào hiệu buôn để có thể hàng ngày lấy ra một ít mà chi dùng.Ngày ra đi, vợ khóc lóc thảm thiết, bái biệt cha mẹ xuống thuyền. Khuông Siêu Nhân cũng thu thập hành lý lên kinh ra mắt cụ Lý làmcấp sự trung. Cụ Lý mừng rỡ. Khi hỏi, thấy Khuông đã có lương lại đượcchọn vào hạng cống sinh bậc ưu vào thái học nên lại càng vui mừng hớn hở.Lý nói: - Triều đình sắp mở khoa thi lấy người làm giáo tập(1) ta đang lo việcấy. Chắc chắn thế nào anh cũng đỗ. Anh hãy đem hành lý đến đây ở với tavài hôm. Khuông Siêu Nhân vâng dạ mang hành lý sang. Vài ngày sau, Lý hỏi Khuông Siêu Nhân xem y đã có vợ chưa.Khuông nghĩ thầm: thầy ta là vị quan to, nếu mình nói rằng ông gia củamình là một sai nhân ở nha môn quan tuần vũ thì sợ thầy sẽ khinh và cườimình. Khuông trả lời: - Con chưa vợ. - Tuổi anh đã lớn mà vẫn chưa vợ! Như thế là chậm rồi đấy để ta kiếmcho một đám. Chiều hôm sau, Lý sai một quản gia già vào thư phòng nói vớiKhuông: - Cụ lớn có lời thưa với ông! Hôm qua, ông nói rằng chưa có phunhân. Cụ có một cô cháu ngoại gọi cụ bằng cậu, cụ lớn bà nuôi nấng ân cầntừ thuở nhỏ, năm nay tuổi mới mười chín, tài mạo tuyệt vời. Cô ta hiện nayở đây và cụ lớn muốn gọi gả cho ông. Bao nhiêu tiền phí tổn về việc cướixin cụ lớn sẽ lo liệu hết, ông không phải bận tâm gì cả. Cụ lớn sai con đến đểhỏi ý kiến ông. Nghe xong, Khuông Siêu Nhân giật mình đánh thót một cái. Trongbụng nghĩ muốn thưa lại rằng mình đã có vợ. Nhưng như thế thì lại trái vớilời vừa nói hôm qua, Khuông cũng muốn bằng lòng đi, nhưng lại sợ trở ngại.Đột nhiên nghĩ đến: có một vở tuồng về Thái trạng nguyên đã có vợ rồi lạilấy thêm con quan tể tướng họ Ngưu. Người ta xưa nay vẫn cho đó là mộtcâu chuyện lý thú. Vậy có gì là không được? Khuông liền bằng lòng. Lý mừng lắm vào bàn với phu nhân chọn ngày lành tháng tốt, treo đènkết hoa, cho cô cháu gái một số của hồi môn vài trăm lạng và gả choKhuông Siêu Nhân. Đến ngày ấy, trống chiêng inh ỏi, Khuông đội mũ satròn, mang đai vàng, đi giày đen ra lạy quan cấp sự trung và phu nhân. Tiếngnhạc nhẹ nhàng đưa vào động phòng. Khi cất cái khăn che mặt vợ ra,Khuông thấy vợ mình, tức là Tân tiểu thư, nhan sắc nhạn sa cá lặn, trăngthẹn hoa nhường. Không những người đẹp mà đồ cưới lại chỉnh tề, thật làmọi vẻ mọi ưa. Bây giờ Khuông bàng hoàng nh ...

Tài liệu được xem nhiều: