Hướng tri phủ thấy có quan đến lấy ấn vội vàng gọi những người thơ lại lo việc hộ và việc hình đến. Hướng đến nói: - Các anh phải xem lại tất cả giấy tờ ở trong phòng của mình cho thật kĩ càng, chớ để bỏ sót điều gì! Nói xong, Hướng sai mở cửa và chạy ra chào phó tri phủ. Phó tri phủ đưa một tờ giấy, ghé vào tai nói nhỏ mấy câu rồi lên kiệu đi thẳng còn sai nha thì vẫn đứng đợi ở ngoài. Khi Hướng tri phủ bước vào nhà,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NHO LÂM NGOẠI SỬ - Hồi 26 NHO LÂM NGOẠI SỬ Hồi 26 Hướng thủ đạo khóc bạn khi thăng chức; Bão Đình Tỷ lấy vợ lúc tang cha. Hướng tri phủ thấy có quan đến lấy ấn vội vàng gọi những người thơlại lo việc hộ và việc hình đến. Hướng đến nói: - Các anh phải xem lại tất cả giấy tờ ở trong phòng của mình cho thậtkĩ càng, chớ để bỏ sót điều gì! Nói xong, Hướng sai mở cửa và chạy ra chào phó tri phủ. Phó tri phủđưa một tờ giấy, ghé vào tai nói nhỏ mấy câu rồi lên kiệu đi thẳng còn sainha thì vẫn đứng đợi ở ngoài. Khi Hướng tri phủ bước vào nhà, bà con vàBão Văn Khanh đều đón hỏi xem có việc gì. Tri phủ nói: - Chẳng có điều gì hết! Tri phủ Ninh Quốc làm việc hỏng bét, ta đượcuỷ nhiệm đến đấy lấy ấn của ông ta. Ngay lúc đó, người nhà sắp sửa ngựa. Tri phủ đi đến ngay phủ NinhQuốc trong đêm ấy. Ở phủ cho người mua đồ trang sức, may quần áo mới. Chuẩn bị mùngmàn, chăn mền, dọn dẹp nhà cửa để lo đám cưới cho con gái Vương quảngia. Việc này bận rộn mất mấy ngày cho đến khi Hướng tri phủ trở về, chọnngày mười ba tháng mười là ngày lành. Hôm đó, ngoài sân đánh trống. Hai người chủ lễ đưa cô dâu vàophòng. Bão Đình Tỷ giắt một cái hoa trên mũ, mặc áo đoạn, mang giày đenđế trắng. Sau khi lạy chào cha, đàn sáo rước Đình Tỷ đến chào cha mẹ vợ.Anh vợ là Vương mặc lễ phục ra tiếp em rể. Uống xong ba tuần trà, người tađưa Đình Tỷ vào phòng cô dâu cùng làm lễ hợp cẩn. Việc đó không cần phảinói nhiều. Sáng sớm hôm sau, hai vợ chồng mới ra chào tri phủ và phu nhân.Phu nhân thưởng cho họ tám đồ trang sức trên đầu và hai bộ áo quần mới.Tiệc rượu mừng kéo dài ba ngày. Tất cả mọi người trong nha môn đều ănuống khắp lượt. Sau đấy một tháng, Vương lên kinh làm quan. Bão Văn Khanh dọnmột bữa tiệc tiễn hành. Sau đó, Bão Đình Tỷ thân hành tiễn đến tận thuyền,cùng ngồi thuyền một ngày mới trở về. Từ đấy Đình Tỷ sống trong nha mônmột cuộc đời sung sướng. Năm mới qua, công việc lại tiếp tục. Thí sinh các huyện lại đến thi ởphủ. Hướng tri phủ nói với cha con Bão Văn Khanh: - Tôi phải đi chấm thi, nhưng nếu tôi lấy đầy tớ để kiểm soát thì nhấtđịnh là chúng làm gian. Hai cha con ông là người tâm phúc của tôi, có thểgiúp tôi trông nom mấy ngày không? Vâng lời tri phủ, cha con Bão Văn Khanh đến trường thi xét tất cả cácphòng thi. Ở An Khánh có tất cả ba trường thi. Trong các thí sinh có kẻ tìmngười viết thay mình chuyền bài cho nhau, hoặc ném giấy cho nhau, giaobài, ném gạch, ra hiệu bằng mắt, ra dấu hiệu cho nhau, làm đủ mọi cách. Khiđến giờ ăn cháo, Bão Đình Tỷ rất bực mình thấy họ xô lại thành đống, chenngã nhau. Một thí sinh mượn cớ đi ỉa, đến trước cái tường đất dùi một lỗhổng, thò tay vào lấy bài của một người khác ở ngoài. Y bị Đình Tỷ bắt quảtang, định đưa ngay lên tri phủ nhưng Bão Văn Khanh cản lại nói: - Con tôi là một đứa con nít không biết gì, chứ ông là một người đọckinh đọc sử. Thôi ông đi về chỗ làm bài nếu quan phủ biết việc này, thấyông ở đây thì thật là bất tiện. Bão Văn Khanh vội lấy đất trít lỗ hổng và dẫn thí sinh kia về chỗ. Thi xong, treo bảng Quý Hoàn người huyện Hoài Linh đỗ đầu. Ngườicha của Quý cũng đỗ Tiến sĩ võ cùng một năm với Hướng tri phủ thị văn,hiện nay đang ở nhà chờ bổ đi làm thủ bị. Vài hôm sau, Quý thủ bị đến thămHướng tri phủ để cảm ơn. Hướng tri phủ mời ở lại, thết tiệc ở thư phòng, gọiBão Văn Khanh cùng ra ngồi tiếp. Quý thủ bị ngồi ghế đầu, Hướng tri phủ ngồi ghế chủ, Bão Văn Khanhngồi bên cạnh. Quý thủ bị nói: - Cụ chấm thi lần này thật là công minh, tất cả phủ không ai khôngphục. Hướng tri phủ nói: - Đã lâu tôi không chấm thi. Tính tôi vốn lơ đễnh, nhưng nhờ có ôngbạn của tôi là ông Bão Văn Khanh kiểm soát ở trường thi cho nên lần nàykhông có ai gian dối. Bấy giờ Quý thủ bị mới biết tên Bão Văn Khanh, dần dần nghe đếnchuyện Bão Văn Khanh là một người hát tuồng nét mặt của Quý thủ bị lộ vẻkì quái. Hướng tri phủ nói - Bây giờ bọn nhân văn có thể nói mỗi ngày một kém. Nếu ta bảonhững người đỗ tiến sĩ, làm hàn lâm phải học kinh, truyền đạo thánh hiền,thì họ sẽ cho là viển vông vô ích. Nếu ta bảo họ lo học cho thông kim bác cổthì họ sẽ bảo ta là một người không đi sâu vào cái gì cả. Còn đến việc trungvới vua, tín với bạn bè thì họ không hề để ý đến! Thật họ kém xa ông bạnBão của tôi đây! Tuy ông ta làm một cái nghề thấp hèn, nhưng việc làm củaông ta chẳng kém gì một người quân tử(1). Nhân tiện, Hướng tri phủ kể lại một vài việc tốt đẹp của Bão. Quý thủbị nghe vậy rất lấy làm kính phục. Sau bữa tiệc Quý cáo từ ra về. Ba bốn ngày sau Quý thủ bị mời Bão Văn Khanh đến nhà ăn cơmuống rượu. Người con là Quý Hoàn vừa mới thi đỗ đầu cũng ra tiếp. Thấy ylà một người thiếu niên dung mạo xinh đẹp ...