Danh mục

NHO LÂM NGOẠI SỬ - Hồi 30

Số trang: 22      Loại file: pdf      Dung lượng: 179.47 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Đỗ Thận Khanh và Quý Vi Tiêu gặp nhau rất là ý hợp tâm đầu. Chiều ấy, vì Quý Vi Tiêu ở trọ lại chùa Thừa Ân, ở trong thành cho nên thấy trời tối, Vi Tiêu vội vàng trở về thành. Bão Đình Tỷ theo Đỗ Thận Khanh về nhà. Đỗ Thận Khanh mua rượu cho Bão Đình Tỷ uống và hỏi: - Ông Vi Tiêu là người như thế nào? Đình Tỷ kể lại việc ngày trước Quý được Hướng tri phủ lấy đỗ đầu, sau đó Quý lấy cháu gái Vương quản gia tức là cháu...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NHO LÂM NGOẠI SỬ - Hồi 30 NHO LÂM NGOẠI SỬ Hồi 30 Ưa Thiếu Tuấn tìm bạn quán Thần Lạc; Sính phong lưu hội khách hồ Mạc Sầu Đỗ Thận Khanh và Quý Vi Tiêu gặp nhau rất là ý hợp tâm đầu. Chiềuấy, vì Quý Vi Tiêu ở trọ lại chùa Thừa Ân, ở trong thành cho nên thấy trờitối, Vi Tiêu vội vàng trở về thành. Bão Đình Tỷ theo Đỗ Thận Khanh vềnhà. Đỗ Thận Khanh mua rượu cho Bão Đình Tỷ uống và hỏi: - Ông Vi Tiêu là người như thế nào? Đình Tỷ kể lại việc ngày trướcQuý được Hướng tri phủ lấy đỗ đầu, sau đó Quý lấy cháu gái Vương quảngia tức là cháu của Bão. Năm nay, cụ Tuân làm Diêm vận sứ cho Vi Tiêumấy trăm lạng bạc. Nhờ thế, Vi Tiêu, vừa mới cưới một cô vợ họ Vưu ởDương Châu. Bão kể lại từ đầu đến cuối một lượt. Đỗ Thận Khanh nghe vậymỉm cười và nhớ tất cả. Đỗ giữ Bão ở lại nhà mình nghỉ. Đêm ấy, Bão ĐìnhTỷ lại kể chuyện Hướng tri phủ đối đãi với mình tốt như thế nào. Đỗ ThậnKhanh khôn xiết bùi ngùi. Bão lại nói đến chuyện mình lấy Vương thị vất vảnhư thế nào. Đỗ Thận Khanh cười vang. Sau đó hai người đi ngủ. Sáng hôm sau, Quý Vi Tiêu và một người họ Tôn trước làm việc ởvương phủ cùng đến thăm. Hai người bước vào, vái chào và ngồi xuống.Tôn kể lại chuyện mình xướng họa ở kinh đô với bảy người danh sĩ họVương, họ Lý ở phủ Triệu Vương(1) Đỗ Thận Khanh nói: - Ông Phụng Châu và ông Vu Lân là chú của tôi. Tôn nhắc đến người thứ ba là Tôn Tử Lương. Đỗ nói: - Ông Tôn là bạn đồng khoa với thầy tôi. Nhưng khi Tôn nói rằng mình là người anh em họ với Tôn Tử Tươngthì Đỗ Thận Khanh không đáp. Người nhà bưng trà lên. Uống trà xong, Tônvề trước để Quý Vi Tiêu ở lại nói chuyện. Đỗ Thận Khanh nói: - Anh Vi Tiêu! Tôi rất ghét những người hễ mở miệng ra là nói đếnbọn mũ sa(2). Vừa rồi, cái ông kia nói rằng ông bác tôi là Tôn Tử Tương lạilà anh em với ông ta. Tôi chỉ sợ ông bác tôi xấu hổ vì đã có một người anhem hèn hạ như thế! Đang lúc nói chuyện, cơm dọn lên. Hai người ngồi ăn. Người đầy tớvào bẩm: - Có bà Thẩm đợi ở ngoài. - Gọi bà ta vào. Có ngại gì việc ấy? Người đầy tớ ra đưa bà Thẩm vào. Đỗ Thận Khanh bảo: - Đem một cái ghế dài cho bà ta ngồi. Bà Thẩm hỏi: - Vị này là ai? - Đó là ông Quý ở An Khánh. Việc tôi nhờ bà thế nào rồi? - Tôi đến đây chính vì việc ấy đấy. Sau khi ngài nói việc ấy với tôi, tôitìm gần khắp thành Nam Kinh cho ngài một người. Bởi vì ngài là một ngườihết sức lịch sự, sang trọng xem chừng không có cô nào xứng đôi, cho nên tôikhông dám đến đây nói. Nay nhờ công phu tìm kiếm, tôi đã tìm được một côở Hoa Bài Lâu. Cô này họ Vương, làm nghề dệt lụa, thực là tài mạo tuyệtvời, không ai sánh kịp, năm nay mười lăm tuổi. Còn nói cô ta đẹp như thếnào thì chỉ nhìn người em trai cô ta kém cô ta một tuổi là đủ biết. Nếu anh taăn mặc áo quần đẹp, trang điểm vào thì tất cả những người đóng vai con gáiở trong mười ban hát ở cầu Hoài Thanh cũng đều không thấm vào đâu. Anhta biết hát, biết diễn tuồng. Cô này với ngài thực là xứng đôi vừa lứa. Ngàicó đi xem mặt không? Đỗ Thận Khanh nói: - Bà nói với cô ta ngày mai tôi lại. Bà Thẩm vâng dạ đi ra. Quý Vi Tiêu nói: - Tôi có lời mừng anh. Thận Khanh cau mày: - Anh ạ! Đây cũng chỉ vì muốn có con trai nối dõi, không biết làm thếnào. Nếu không tôi lấy hầu làm quái gì! - “Trai tài gái sắc phải vui chơi kịp thời” chứ! Tại sao anh lại nóingược đời như vậy? - Anh Vi Tiêu! Anh nói thế là chưa hiểu tôi. Thái Tổ Cao hoàng đếchúng ta(3) nói: “Nếu ta không phải do người đàn bà đẻ ra thì ta đã giết tấtcả những người đàn bà trong thiên hạ rồi”. Làm gì có người đàn bà tốt! Tínhtình của tôi không chịu họ được. Họ ở cách xa ba gian phòng, tôi đã ngửithấy mùi hôi thối của họ rồi! Quý Vi Tiêu chưa hỏi tại sao thì người đầy tớ đã đưa một tờ danhthiếp vào và nói: - Ở bên ngoài có ông Quách ở Vu Hồ đến thăm. Đỗ nói: - Tôi không quen ai họ Quách ở Vu Hồ cả. Quý Vi Tiêu cầm tờ thiếp xem và nói: - Ông ta tên là Quách Thiết Bút, chủ một hiệu khắc dấu ở ngoài cửachùa. Chắc ông ta đã khắc cho hai ông con dấu vuông nên đến chào chứ gì.Cứ gọi ông ta vào! Đỗ Thận Khanh bảo đầy tớ mời Quách Thiết Bút vào. Quách ThiếtBút vào vái chào, nói một tràng dài tỏ lòng ngưỡng mộ: - Gia đình ông “Một nhà ba giáp bảng, bốn đời sáu thượng thư”. Cònhọc sinh và tôi tớ thì ở khắp cả thiên hạ: Số người làm tổng đốc, tuần vũ, bốchánh, thủ đạo, đếm không hết. Cả những người quản gia, khi ra khỏi nhàcũng được hàm cửu phẩm. Này ông Quý: Khi nhỏ tôi vẫn nghe người ta nóingười con cụ Đỗ là bậc thiên tài giỏi nhất trong thiên hạ, thế nào ông ta cũngđỗ trạng nguyên. Quách nói xong, lấy ra một cái hộp bọc gấm, ở trong có hai con dấuvuông, ở ngoài viết h ...

Tài liệu được xem nhiều: