Danh mục

NHO LÂM NGOẠI SỬ - Hồi 33

Số trang: 21      Loại file: pdf      Dung lượng: 177.11 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Thiếu Khanh sau khi đã tiễn ông Lâu về nhà rồi thì không còn ai khuyên răn mình nữa, cho nên lại càng ra sức tiêu tiền phung phí. Khi số tiền kia đã hết, Thiếu Khanh lại bảo Vương Râu bán nốt thửa ruộng khác lấy hơn hai ngàn lạng bạc đem về tiêu. Đỗ Thiếu Khanh lại cho Đình Tỷ một trăm lạng bạc để qua sông Dương Tử trở về nhà. Khi việc của Vương tri huyện đã xong, Vương tri huyện rời Đỗ Phủ trở về nhà. Đỗ ở nhà nửa năm nữa, tiền của...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NHO LÂM NGOẠI SỬ - Hồi 33 NHO LÂM NGOẠI SỬ Hồi 33 Đỗ Thiếu Khanh chơi núi hai vợ chồng Trì Hành Sơn bàn lễ cùng bầu bạn Thiếu Khanh sau khi đã tiễn ông Lâu về nhà rồi thì không còn aikhuyên răn mình nữa, cho nên lại càng ra sức tiêu tiền phung phí. Khi số tiềnkia đã hết, Thiếu Khanh lại bảo Vương Râu bán nốt thửa ruộng khác lấy hơnhai ngàn lạng bạc đem về tiêu. Đỗ Thiếu Khanh lại cho Đình Tỷ một trămlạng bạc để qua sông Dương Tử trở về nhà. Khi việc của Vương tri huyện đãxong, Vương tri huyện rời Đỗ Phủ trở về nhà. Đỗ ở nhà nửa năm nữa, tiềncủa không còn lại bao nhiêu, trù tính bán nhà cửa cho người trong họ, cònmình thì lên Nam Kinh. Đỗ đem việc ấy bàn với vợ. Vợ cũng bằng lòng.Mọi người khuyên bảo mấy Đỗ cũng không nghe. Nửa năm sau, nhà cũngbán luôn. Trả xong nợ và chuộc những đồ đem cầm về, Đỗ chỉ còn lại hơnngàn lạng bạc. Đỗ nói với vợ: - Bây giờ tôi định lên Nam Kinh trước để thăm người cháu ngoại họLư. Sau khi tìm được nhà tôi sẽ đưa mình lên ở đấy. Đỗ bèn thu xếp hành lý cùng Vương Râu và Gia Tước qua sôngDương Tử. Vương Râu trên đường đi thấy công việc chẳng hay gì bèn cuỗmhai mươi lạng bạc rồi bỏ đi mất. Thiếu Khanh chỉ cười một tiếng, rồi đemGia Tước qua sông. Khi đến nhà họ Lư là họ bà ngoại ở đường ThượngHạng, người cháu là Lư Hoa Sĩ chạy ra mời và đưa vào nhà khách. Đỗ lênlầu lạy bài vị ông bà ngoại, thăm mẹ Lư Hoa Sĩ và bảo Gia Tước mở gói ralấy giò lợn thui và những sản vật ở quê nhà để tặng. Lư Hoa Sĩ dẫn Đỗ vàothư phòng ăn cơm, mời thầy học đang dạy ở đó cùng ăn để ngồi tiếp. Ngườithầy học ra chào, Đỗ mời ông ta ngồi ghế đẩu và hỏi tên. Người thầy họcnói: - Tôi là Trì Quân tự là Hành Sơn. Tiên sinh họ là gì? Lư Hoa Sĩ nói: - Đây là ông cậu của con, họ Đỗ ở Thiên Trường. - Có phải là ông Thiếu Khanh không? Thực là một người hào kiệttrong thiên hạ, xưa nay chưa từng có. Tôi chỉ nghe danh chưa từng được gặpmặt. Hôm nay may mắn sao được gặp vị hiền nhân ở đây Hành Sơn lại đứng dậy vái chào một lần nữa. Đỗ thấy ông thầy họcngười gầy, móng tay dài, cặp mắt sáng, lông mày dài. Biết ông ta không phảihạng người tầm thường, cho nên tuy mới gặp mặt nhưng khác nào mộtngười quen cũ. Sau bữa cơm, Đỗ nói mình muốn thuê một cái nhà. Trì HànhSơn hết sức mừng rỡ, vội vàng nói: - Tại sao tiên sinh không tìm một cái nhà ở bên bờ sông? - Thế thì tốt nhất! Tôi và ông nhân dịp này đi xem song Tần Hoài luônthể. Trì Hành Sơn bảo Hoa Sĩ ở nhà, còn mình đi với Thiếu Khanh. Đi đếnvườn Trạng Nguyên thấy ở ngoài hiệu sách có mấy cái bìa sách mới dán ởngoài hiệu. Trong đó, có một quyển là: “Lịch khoa trình mặc trì vận” do MãThuần Thượng ở Xử Châu và Cừ Dật Phu ở Gia Hưng cùng chọc lọc. Đỗnói: - Ông Dật Phu là cháu nội cụ Cừ Thái thú ở Nam Xương, ông ta vàohạng anh của tôi đấy! Nếu ông ta ở đây, tôi phải đến thăm ông ta mới được. Đỗ bèn cùng Trì Hành Sơn đi vào. Cừ Dật Phu chạy ra chào. Hai bênthi lễ xong, Mã Thuần Thượng cũng ra chào hỏi: - Xin cho biết quí tính. Cừ Dật Phu nói: - Đây là ông Đỗ Thiếu Khanh con cụ phủ Thiên Trường, và đây là ôngTrì Hành Sơn ở Câu Dung, đều là những người bậc nhất trong hàng danh sĩđất Giang Nam này. Tôi rất tiếc rằng không được gặp sớm hơn. Uống trà xong, Trì Hành Sơn nói: - Anh Thiếu Khanh muốn tìm một cái nhà. Lần này không thể nóichuyện lâu, vậy xin từ biệt. Bốn người bước ra, chợt thấy một người đang cúi xuống xem mộtquyển thơ ở quầy hàng. Y chỉ vào quyển thơ, nói: - Bài thơ này là của tôi đấy! Bốn người đi lại, thấy người kia để cái quạt giấy đề thơ ở bên cạnh.Cừ Dật Phu cầm cái quạt xem và đọc: “Cảnh Lan Giang”. Cừ cười mà rằng: - Ông là ông Cảnh Lan Giang có phải không? Cảnh Lan Giang ngẩngđầu lên nhìn hai người vái chào và hỏi họ tên. Đỗ Thiếu Khanh kéo TrìHành Sơn đi mà nói: - Hãy đi tìm nhà đã! Sau này chúng ta gặp họ cũng được. Hai ngườiđến cầu Hoài Thanh. Trì Hành Sơn thuộc đường, tìm người mối nhà chỉ chohai người mấy cái nhà bên sông, nhưng không cái nào vừa ý. Họ đi đếnĐông Thuỷ Quán. Năm ấy là năm thi hương, giá nhà bên bờ sông rất đắt,phải thuê một tháng tám lạng bạc. Đỗ Thiếu Khanh nói: - Thế này cũng được, ta thuê ở đã. Sau này sẽ tính việc mua. Theo tục Nam Kinh muốn thuê phải đặt tiền cọc và đưa trước mộttháng tiền nhà. Người mối nhà cùng chủ nhà đến nhà họ Lư ở Thương Hạng và Đỗviết giấy thuê nhà đưa ra mười tám lạng bạc. Họ Lư mời Đỗ và Trì ở lạiuống rượu. Họ nói chuyện mãi đến khuya, Trì Hành Sơn cũng ngủ lại đấy. Hôm sau, họ đang rửa mặt thì có người gọi ở ngoài cửa. - Có ông Đỗ Thiếu Khanh ở đấy không? Đỗ Thiếu Khanh đang định ra thì người kia đã bước vào nói: - Khoan nói tên các ông! Để tôi đoá ...

Tài liệu được xem nhiều: