Trang Thiệu Quang thấy người kia xuống lừa và lạy ở dưới đất, liền vội vàng xuống xe đỡ dậy và hỏi: - Ông là ai? Tôi chưa hề được gặp. Người kia đứng dậy nói: - Cách đây ba dặm, có một cái quán. Mời ngài lên xe, tôi sẽ đi theo cùng đến đấy nói chuyện. Thiệu Quang nói: - Tốt lắm! Mời anh lên xe. Người kia cũng cưỡi lừa cùng đi đến quán. Hai người thi lễ xong ngồi xuống. Người kia nói: - Ở kinh tôi đã tính thời gian từ khi chiếu chỉ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NHO LÂM NGOẠI SỬ - Hồi 35 NHO LÂM NGOẠI SỬ Hồi 35 Thánh Thiên Tử cầu hiền hỏi đạo Trang Trưng Quân từ chức về nhà Trang Thiệu Quang thấy người kia xuống lừa và lạy ở dưới đất, liềnvội vàng xuống xe đỡ dậy và hỏi: - Ông là ai? Tôi chưa hề được gặp. Người kia đứng dậy nói: - Cách đây ba dặm, có một cái quán. Mời ngài lên xe, tôi sẽ đi theocùng đến đấy nói chuyện. Thiệu Quang nói: - Tốt lắm! Mời anh lên xe. Người kia cũng cưỡi lừa cùng đi đến quán. Hai người thi lễ xong ngồixuống. Người kia nói: - Ở kinh tôi đã tính thời gian từ khi chiếu chỉ nhà vuatới Nam Kinh nên đoán lúc này là lúc ngài lên Bắc Kinh cho nên ngay từ khira khỏi cửa Chương Nghi thấy cái xe lừa nào, cái kiệu nào là tôi đều hỏi.Quả nhiên tìm được ngài. Thực là may mắn quá! - Ông họ tên là gì, quê quán ở đâu? Tôi họ Lư tên là Đức tự là Tín hầu người Hồ Quảng. Tôi vốn có cáichí muốn sưu tầm tất cả các tập văn của những danh nhân trong triều đại ta.Trong hai mươi năm nay tôi đã tìm được nhiều không còn thiếu mấy nữa.Một trong bốn vị danh sĩ là ông Cao Thanh Khâu, nhưng sau khi ông ta mắcnạn thì không còn ai giữ lại văn chương nữa. Ở kinh chỉ còn một người giữđược. Tôi lên đó để mua quyển sách ấy với một giá rất đắt. Đang lúc định vềthì nghe tin triều đình mời ngài. Tôi nghĩ rằng những người xưa đã mất màmình còn sưu tầm sách của họ để đọc, huống chi ngài là một người danh sĩtrong đời nay, tại sao mình lại bỏ qua không gặp mặt. Vì vậy tôi chờ đợi ởBắc Kinh đã khá lâu và cứ đi hỏi thăm ở dọc đường. - Tôi nằm dài ở Nam Kinh, trong lòng chẳng nghĩ gì đến việc làmquan. Nhưng nay đội ơn hoàng thượng không dám không đến. Không ngờlại được gặp ông ở đây thực là một việc thích thú. Chỉ tiếc rằng hai ta vừamới gặp mặt đã phải chia tay biết lấy gì để tỏ tình thân. Đêm nay, chúng tatạm ngủ ở đây một đêm. Tôi và ông cùng nằm một giường nói chuyện chothích. Hai người bàn đến văn chương của các danh nhân. Trang nói với LưTín hầu. - Ông đọc nhiều sách, yêu người xưa như vậy thực là một người hamhọc. Nhưng những sách của ông Thanh Khâu quốc gia vẫn có lệnh cấm, tạisao ông không biết lo tránh đi. Mặc dầu văn chương của ông Thanh Khâukhông có những lời phỉ báng triều đình, nhưng Thái Tổ ghét ông ta, sáchông ta hiện nay là sách cấm. Tôi khuyên ông đừng nên đọc sách ấy. Theonhư ý tôi, trong việc đọc sách, trước phải đọc từ rộng sau mới đến chuyên.Cốt là để lãnh hội được. Trên đường về, mời ông tạt vào nhà tôi, tôi cũng cóviết vài quyển sách mong được ông chỉ giáo. Lư Tín Hầu vâng lời. Hôm sau chia tay, Lư về Nam Kinh trước, đợiTrang ở đấy. Trang Thiệu Quang vào cửa Chương Nghi, trọ tại chùa Hộ Quốc. TừThị Lang lập tức cho người nhà đến hầu hạ và thân hành đến chào. Từ ThịLang hỏi: - Tiên sinh đi đường có mệt không? - Tôi vốn là người nhà quê, tính tình quê mùa, không quen xe cộ, vócngười tôi như “cây bồ liễu gặp tiết thu”. Vì đi đường xa mệt, tôi chưa có dịpđến yết kiến ngài, lại phiền ngài phải đến thăm. - Ông nên thu xếp chong chóng, trong ba bốn ngày nữa thì sẽ đượctriệu vào. Bấy giờ là ngày mồng một tháng mười năm Gia Tinh thứ 35(1). Sauba ngày, Từ Thị Lang đưa chiếu chỉ của Nội các đến, chiếu chỉ viết: “Mồng hai tháng mười Nội các vâng lệnh đạo dụ của Hoàng thượng:Nay nhờ hồng phúc của tổ tiên, trẫm ngày đêm cầu hiền để lo việc trị dân.Trẫm nghe nói: ”Ai thờ tôi làm thầy, người ấy sẽ làm Vương đó là cái lẽxưa nay. Nay quan thị lang bộ lễ có tiến cử ông Trang Thượng Chí. Ngàymồng sáu cho vào triều bệ kiến để nêu rõ phép tắc của triều đình. Khâmthử. Canh năm ngày mồng sáu, vệ sĩ lâm quân đã chầu chực ở ngoài cửaNgọ Môn. Các nghi trượng của thiên tử đều được bày biện. Các quan đếnchầu chực ở ngoài cửa Ngọ Môn. Trong ánh sáng của một trăm ngọn đuốc,Tể tướng đi vào. Cửa Ngọ Môn mở rộng. Các quan vào theo cửa bên cạnh.Họ đi qua cửa Phụng Thiên, đến điện Phụng Thiên, ở trong nghe tiếng nhạcvà nghe tiếng quan Hồng Lô đang xướng “Bài ban!” (Đứng vào hàng). Nghe ba tiếng roi, những người thái giám đi ra từng đoàn, mangnhững lư hương bằng vàng ở trong đốt long diên hương. Những người cungnữ tay cầm quạt đưa Thiên Tử đi ra ngồi ở ngai vàng. Mọi người tung hôvạn tuế rồi sụp xuống lạy. Trang Thiệu Quang mặc triều phục đứng ở cuốihàng, cũng tung hô, phục xuống lạy chào Thiên Tử. Sau đó tiếng âm nhạcdứt. Bãi triều, hai mươi bốn con voi, mang những cái bình rất quý từ từ đi rakhông có người dắt. Rõ thật là: “Hoa đón gươm mang sao mới lặn Liễu khuơ cờ quạt móc chưa khô(2) Trang thấy các quan đi ra, cũng trở về nhà. Cởi triều phục xong,Trang đi đi lại lại thì vừa thấy Từ Thị Lang đến chào. Trang mặc áo thườngra tiếp. Uống trà xong, Từ Thị Lang nói: - Hôm nay Hoàng thượng ra điện thật là một cái lễ lớn ít có. Ông nênở nhà đợi có lệnh phải triều kiến chăng? Ba ngày sau, có một đạo dụ đưa đến “Ngày mười một, cho TrangThượng Chí lên điện để triều kiến. Cho cưỡi một con ngựa ở trong chuồngcủa nhà vua”. Đến ngày mười một, Từ Thị Lang đưa Trang đến cửa Ngọ Môn. TừThị Lang đứng ngoài phòng đợi, còn Trang một mình bước vào cửa NgọMôn. Chỉ thấy hai người Thái giám dắt một con ngựa của nhà vua, mờiTrang cưỡi. Hai người quỳ xuống giữ bàn đạp ngựa đợi Trang đã ngồi yênrồi, hai người kia mới cầm dây cương, dây cương cũng màu vàng! Họ dắtTrang đi chầm chậm qua cửa Cần Chánh. Đi đến ngoài cửa Tuyên ChínhĐiện, Trang xuống ngựa đứng ở đấy. Lại có hai người Thái Giám kháctruyền lệnh cho Trang đi vào điện. Trang nín thở bước vào. Thiên Tử mặc áothường, ngồi trên ngai vàng. Trang bước đến sụp lạy Thiên Tử nói: - Trẫm làm vua đã ba mươi lăm năm nay, nhờ hồng phúc của trời đấtvà tổ tiên, ...