Danh mục

NHO LÂM NGOẠI SỬ - Hồi 4

Số trang: 22      Loại file: pdf      Dung lượng: 172.97 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Thư Viện Số

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 6,000 VND Tải xuống file đầy đủ (22 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Khi bà cụ biết tất cả những đồ đạc này đều là của mình, thì vui mừng quá, đờm lên chẹn tim, ngã lăn bất tỉnh. Người nhà, con dâu và đầy tớ gái, hoảng hốt gọi bà mau tỉnh lại. Phạm Tiến ba chân bốn cẳng chạy đến xem, gọi mãi không thưa. Phạm vực bà cụ lên giường, mời thầy lang đến. Thầy lang nói: - Bệnh đã vào tạng phủ, không chữa được nữa! Mời luôn mấy thầy lang cũng đều nói như vậy. Phạm Tiến lại càng bối rối. Vợ chồng khóc lóc, một mặt...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NHO LÂM NGOẠI SỬ - Hồi 4 NHO LÂM NGOẠI SỬ Hồi 4 Chay cầu hồn, hòa thượng bị lên quan; Đi xoay tiền, hương thân mắc lấy vạ. Khi bà cụ biết tất cả những đồ đạc này đều là của mình, thì vui mừngquá, đờm lên chẹn tim, ngã lăn bất tỉnh. Người nhà, con dâu và đầy tớ gái,hoảng hốt gọi bà mau tỉnh lại. Phạm Tiến ba chân bốn cẳng chạy đến xem,gọi mãi không thưa. Phạm vực bà cụ lên giường, mời thầy lang đến. Thầylang nói: - Bệnh đã vào tạng phủ, không chữa được nữa! Mời luôn mấy thầy lang cũng đều nói như vậy. Phạm Tiến lại càngbối rối. Vợ chồng khóc lóc, một mặt lo việc chôn cất. Đợi đến chiều tối, bàcụ mới dần dần tắt thở, quy tiên. Hôm sau, Phạm Tiến mời thầy bói đến thì thầy bói nói bà cụ chết vàongày mồng bảy là ngày xấu, phạm vào tam thất (ba lần bảy là hai mươi mốt),như vậy đến ngày hai mươi mốt, phải mời thầy đến để lễ. Hôm ấy trước cửanhà Phạm Tiến treo một quả cầu bằng vải trắng. Những câu đối mới dán đềudùng giấy trắng. Các chức sắc thân hào đều đến viếng. Phạm Tiến mời Nguỵ Hiếu Cổ là bạn đồng khoa mặc áo mũ tiếpkhách ở nhà ngoài. Lão hàng thịt không được lên nhà trên chỉ ở dưới bếp,hay ở trong phòng con gái, lo việc đo vải trắng, cân thịt, nấu ăn. Đến ngày thứ mười bốn, Phạm Tiến nhớ đến việc cũ, lấy ra mấy lạngbạc giao cho lão hàng thịt đến chùa trong làng mời hòa thượng ngày thườngquen biết đến làm lễ, mời các vị tăng khác đến đọc kinh xám hối để đưa bàcụ lên giời. Lão hàng thịt cầm bạc đến ngôi chùa trong làng mời Đằng hòathượng. Vừa gặp lúc thầy tăng Tuệ Mẫn cũng ở đấy. Ông này vì có ruộng ởgần đấy nên cũng thường đến chùa. Đằng hòa thượng mời lão hàng thịt ngồi,nói: - Hôm trước ông tân khoa họ Phạm mắc bệnh ở trước chùa tôi. Hômấy tôi không ở nhà, nên không được hầu. May có ông Trần bán thuốc ở đấycó nấu một ít trà thay tôi tiếp ngài. - Phải đấy! Tôi cũng nhờ cao của ông ta. Hôm nay ông ta có ở đâykhông? - Hôm nay ông ta không đến. Ông Phạm đã khỏi bệnh, không ngờ bàcụ lại có việc không may như thế. Mấy lâu nay ông bận gì thế? Tại saokhông ra chợ buôn bán gì cả? - Ồ! Từ khi bà cụ không may mất đi, thân hào trong hạt ai lại khôngđến thăm? Hai ông chủ tôi là ông Trương, ông Chu lo việc tiếp khách. Họ ởđấy, suốt ngày buồn chỉ nói chuyện với tôi. Cùng ăn cùng uống rượu. Thấycó khách đến lại phải đón chào, mệt chết người đi được! Tôi vốn là anh lườinhác quen thân, không làm được cái việc phiền phức ấy! Tôi muốn tránhphắt đi, nhưng sợ ông rể trách. Khách khứa đến thăm họ sẽ nói: thân thíchlàm việc gì mà ở đâu cả? Nói xong lại giở đến chuyện mời các thầy tăng làm chay. Hòa thượngnghe vậy, vội vàng đi pha trà, làm mì. Trước mặt lão hàng thịt, y bảo cácthầy tăng lo chuẩn bị hương, sáp, ngựa giấy, tất cả sẵn sàng. Lão hàng thịt ănmì xong ra đi. Thầy Tăng được tiền định lên thị trấn. Nhưng mới đi độ một dặm thìthấy người cày thuê của mình là Hà Mỹ Chi. Hà Mỹ Chi nói: - Thầy Tuệ! Làm sao mà mấy lâu nay không thấy thầy đến làng chơi? Hòa thượng ngoái cổ lại, Hà Mỹ Chi nói: - Dạo này thầy bận lắm thì phải? Tại sao không đến chơi? Thầy Tăng nói: - Không phải! Tôi cũng muốn lại, chỉ tại ông Trương ở thị trấn muốnlấy miếng ruộng sau nhà tôi mà không muốn đưa tiền. Tôi đã phải từ chốimấy lần. Tôi mà đến nhà anh thì bọn tôi tớ ông ta nói ra nói vào không saochịu được. Tôi ở chùa, ông ta sai người đến tìm, tôi đã phải nhờ người bảo làđi vắng. Hà Mỹ Chi nói: - Can gì! Muốn hay không là ở ông ta, còn chịu hay không là ở thầychứ! Hôm nay rảnh, về làng chơi một chút đi!. Nửa chân giò thui hôm trước,vẫn ở bếp, đã chảy mỡ rồi đấy. Rượu đã nấu rồi, phải uống đi thôi. Thầy cứđến nghỉ ở làng tôi hôm nay! Ai làm gì thầy đâu mà sợ! Thầy Tăng nghe nói miệng chảy nước dãi, hai chân không đứng vữngđược nữa, bèn theo Hà Mỹ Chi về làng. Hà Mỹ Chi bảo vợ làm thịt gà, thái giò thui hâm rượu. Thầy Tăng đivề bức, ngồi ở ngoài sân cởi xoày áo ra để phanh cả ngực cả rốn. Mồ hôi nhỏgiọt từ đầu đến má. Lát sau, sửa soạn xong. Hà Mỹ Chi bưng mâm ra. Người vợ đặt rượulên bàn. Hòa thượng ngồi trên, vợ Mỹ Chi ngồi dưới, Mỹ Chi ngồi bên cạnhtiếp, rót rượu. Thầy Tăng vừa ăn vừa nói: - Độ dăm ba ngày nữa đến làm chay ở nhà ông cử Phạm. Vợ Mỹ Chi nói: - Tôi từ nhỏ đã thấy bà cụ Phạm rồi, bà ta là người hiền hậu dễ chịu.Còn cô con dâu của bà ta là con gái ông hàng thịt ở xóm nam thì mắt toét,đầu bù, tóc vàng hoe, trước kia ở đây, giày không có một đôi, mùa hạ cũngđi dép rơm. Thế mà nay lại mặc áo nhung, nghe nói làm bà lớn, ra vẻ lắm.Thật xem con người ta thay đổi đã lạ! Đang lúc nói chuyện cao hứng thì bên ngoài có tiếng gõ cửa rất mạnh.Hà Mỹ Chi hỏi: - Ai đấy? Thầy Tăng nói: - Anh Mỹ Chi, anh ...

Tài liệu được xem nhiều: