Danh mục

NHO LÂM NGOẠI SỬ - Hồi 40

Số trang: 23      Loại file: pdf      Dung lượng: 156.92 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tiêu Vân Tiên vâng lệnh Thiếu Bảo trông coi việc xây thành làm vất vả mất ba bốn năm mới xong. Thành chu vi mười dặm, có sáu cửa, trong thành có năm nha môn. Tiêu Vân Tiên viết bảng chiêu tập lưu dân đến ở và cho nhân dân đến khai khẩn đất hoang ở ngoài thành. Tiêu Vân Tiên nghĩ bụng: - Đất này khô, nếu gặp năm đói kém thì nhân dân không có lương thực mà ăn. Ta phải lo việc thủy lợi mới được. Tiêu Vân Tiên bèn đem tiền và lương thực ra...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NHO LÂM NGOẠI SỬ - Hồi 40 NHO LÂM NGOẠI SỬ Hồi 40 Núi Quảng Vũ Tiêu Vân Tiên thưởng tuyết Cầu lợi Thiệp Thẩm Quỳnh Chi bán văn Tiêu Vân Tiên vâng lệnh Thiếu Bảo trông coi việc xây thành làm vấtvả mất ba bốn năm mới xong. Thành chu vi mười dặm, có sáu cửa, trongthành có năm nha môn. Tiêu Vân Tiên viết bảng chiêu tập lưu dân đến ở vàcho nhân dân đến khai khẩn đất hoang ở ngoài thành. Tiêu Vân Tiên nghĩ bụng: - Đất này khô, nếu gặp năm đói kém thìnhân dân không có lương thực mà ăn. Ta phải lo việc thủy lợi mới được. Tiêu Vân Tiên bèn đem tiền và lương thực ra thuê dân phu. Tiêu VânTiên thân hành chỉ dẫn nhân dân đào nhiều con sông trên khắp cánh đồng.Sông chảy vào ngòi, ngòi chảy vào lạch, cái cao, cái thấp, trông như cảnhtượng Giang Nam vậy. Khi làm xong, Tiêu Vân Tiên cưỡi ngựa mang theoMộc Nại đi đến các nơi để khao thưởng, đến nơi nào, Tiêu Vân Tiên cũnggiết bò, mổ dê, truyền lệnh gọi nhân dân địa phương đến đông đủ. Tiêu VânTiên xây một cái đàn, đặt bài vị Thần Nông ở đấy và mang thịt bò, thịt dêđến tế. Tiêu Vân Tiên đội mũ sa, mặc áo lễ đứng trước đàn, nhân dân đứngđằng sau. Mộc Nại ở bên cạnh xướng lễ. Sau khi dâng hương, rót ba tuầnrượu, và lạy tám lạy, Tiêu lại dẫn nhân dân hướng về Bắc khuyết(1) tung hôcúi đầu, cảm tạ ơn đức nhà vua. Sau đó, cho mọi người ngồi thành mộtvòng, Tiêu ngồi giữa, tuốt kiếm chặt thịt, lấy chén tống ra uống rượu, reo hòcười vui. Họ uống rượu và vui chơi một ngày. Tiêu Vân Tiên quay về phíamọi người nói: - Ta và trăm họ được uống say hết một ngày trời ở đây là có nguyêndo. Ngày nay nhờ ơn hoàng đế lại nhờ sức của trăm họ mới khai khẩn đượcnhiều ruộng. Ta là Vân Tiên cũng góp một phần vào đấy. Nay ta trồng mộtcây liễu, mỗi người các ngươi cũng trồng một cây, hoặc liễu, hoặc đào, hoặcmơ đều được, để nhớ công việc hôm nay. Mọi người reo hò như sấm dậy! Ai cũng đi trồng đào, liễu bên đườngcái. Tiêu Vân Tiên và Mộc Nại nay ở nơi này, mai ở nơi khác, cùng nhândân ăn uống mất mấy mươi ngày, trồng được mấy vạn cây liễu. Nhân dâncảm ân đức của Tiêu Vân Tiên dựng lên miếu “Tiên Nông Từ” ở ngoàithành. Ở chính giữa là bài vị Thần nông, ở bên cạnh có bài vị thờ sống TiêuVân Tiên, chúc Tiêu sống lâu và hưởng lộc nhiều. Lại tìm một người thợ vẽđể vẽ trên tường hình Tiêu Vân Tiên đầu đội mũ sa, mình mặc áo lễ, cưỡingựa, ở đằng trước vẽ hình Mộc Nại(2) tay cầm một cái cờ đỏ, dắt ngựa tỏ rakhuyến khích nghề nông. Trăm họ, trai gái đến ngày mồng một ngày rằmhàng tháng đến đó đốt hương, thắp đèn và gùi khấn vái. Năm sau, vào mùa xuân, dương liễu xanh tươi, hoa đào hoa hạnh dầndần nở. Tiêu Vân Tiên cưỡi ngựa, mang theo Mộc Nại ra ngoài chơi. Thấydưới bóng cây xanh, trẻ con trăm họ, tụm năm tụm ba chăn bò, đứa thì cưỡitrên lưng bò, có đứa lại nằm ngang trên lưng, dắt bò đến ngồi bên ruộnguống nước. Uống xong, bò từ từ đi khuất sau các nhà. Tiêu Vân Tiên tronglòng vui sướng nói với Mộc Nại: - Xem quang cảnh này thì trăm họ có thể kiếm ăn được. Nhìn đứa trẻnào cũng xinh xắn và thông minh. Bây giờ phải làm thế nào tìm thầy dạycho chúng học thì mới được! Mộc Nại nói: - Ông không biết sao? Hôm trước có một người quê ở Giang Nam đếnở tại miếu Tiên Nông, có lẽ hiện nay ông ta vẫn còn ở đấy. Ông đi bàn vớiông ta xem! Tiêu Vân Tiên nói: - Như thế thì tốt lắm! Tiêu Vân Tiên bèn quay ngựa đến miếu. Hai người bước vào vái chàongười kia. Vân Tiên nói: - Nghe nói tiên sinh quê ở Giang Nam, làm sao lại đến ở nơi biêncương xa xôi này? Xin tiên sinh cho biết họ tên. Người kia nói: - Tôi họ Thẩm, người ở Thường Châu. Năm trước, tôi có đến thămmột người thân thích buôn bán ở Thanh Phong, không ngờ gặp cảnh chiếntranh, tôi phải lưu lạc ở đây đã năm sáu năm không trở về nhà được. Gầnđây, nghe nói ông Tiêu ở triều đình lại đây đắp thành, lo việc thủy lợi chonên tôi đến xem. Ông tên họ là gì, nha môn của ông ở đâu? - Tiểu đệ là Tiêu Vân Tiên, đang lo việc thủy lợi ở đây! Người kiađứng dậy vái chào và nói: - Ông thật là Định Viễn Hầu đời nay(3) tôi khâm phục vô cùng! - Tiên sinh đã tới đây, vậy tôi là chủ, xin mời tiên sinh đến côngđường chơi. Vân Tiên bèn gọi hai người mang hành lý của Thẩm, bảo Mộc Nại dắtngựa, Tiêu Vân Tiên và Thẩm dắt tay nhau về công đường, sai dọn cơmrượu để tiếp đãi và nói đến việc mình mời Thẩm dạy học. Thẩm nhận lời.Tiêu Vân Tiên lại nói: - Chỉ có một người dạy thì không đủ! Bèn chọn lấy mười người biết nhiều chữ nhất trong số hai ba ngànquân sĩ đóng ở đấy nhờ Thẩm hàng ngày dạy cho họ học thêm và mở luônmười lớp học. Những đứa trẻ nào hơi thông minh một chút đều được nuôi ởhọc đường để dạy dỗ. Được hơn hai năm. Thẩm dạy cho họ cái trò “phá đề”“phá thừa”, “khơi giảng” vân vân. Những người làm được đều đượ ...

Tài liệu được xem nhiều: