Danh mục

NHO LÂM NGOẠI SỬ - Hồi 53

Số trang: 20      Loại file: pdf      Dung lượng: 141.76 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mười hai cái lầu này ở Nam Kinh, cửa trước, ở cầu Vũ Định cửa sau ở vườn Đông Hoa, về cuối phía nam đường Sao Khố ở cầu Trường Bản. Từ khi đã lấy được thiên hạ, Minh Thái Tổ bắt con cái các công thần nhà Nguyên đều phải làm con hát, đặt ti giáo phường(1) cai quản. Người cai quản ở đấy có nha dịch hàng ngày ngồi công đường đánh người. Chỉ khi nào các vương tôn, công tử đến chơi thì họ mới không dám xem mình ngang hàng với khách và buông tay...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NHO LÂM NGOẠI SỬ - Hồi 53 NHO LÂM NGOẠI SỬ Hồi 53 Phủ Quốc Công đêm tuyết tiếp tân bằng Lầu Lai Tân hoa đèn kinh giấc mộng Mười hai cái lầu này ở Nam Kinh, cửa trước, ở cầu Vũ Định cửa sau ởvườn Đông Hoa, về cuối phía nam đường Sao Khố ở cầu Trường Bản. Từkhi đã lấy được thiên hạ, Minh Thái Tổ bắt con cái các công thần nhàNguyên đều phải làm con hát, đặt ti giáo phường(1) cai quản. Người caiquản ở đấy có nha dịch hàng ngày ngồi công đường đánh người. Chỉ khi nàocác vương tôn, công tử đến chơi thì họ mới không dám xem mình nganghàng với khách và buông tay đứng hầu. Mỗi năm vào mùa xuân tháng hai,tháng ba các chị em ở đấy tô son, điểm phấn, đứng trước cửa dưới bóng liễumời khách vào chơi. Lại có một hội chơi nhiều người thường đến, các thứcăn hết sức ngon lành, những người bếp tranh nhau trổ tài. Chị em nào cónhan sắc không phải bạ ai cũng tiếp. Lại có những bà già, chuyên đến cácnhà, đốt hương, chùi lư hương, bày biện các bình hoa, lau bàn ghế, dạy đánhđàn, đánh cờ, vẽ và viết. Mặc dầu các chị em có nhiều khách làng chơi,nhưng người nào cũng muốn có vài danh sĩ lui tới để cho có vẻ khác tục. Ởlầu Lai Tân có một người con gái tên là Sính Nương. Người cha ngày xưa làcon hát trong ban Lâm Xuân, lúc còn trẻ nổi tiếng trong việc đóng vai congái, sau này có râu, nên phải bỏ nghề, đi lấy một bà vợ, hi vọng bà ta sẽ tiếpkhách hộ mình. Không ngờ bà vợ đã béo lại đen. Từ khi vợ chồng lấy nhau,không có ma nào đến chơi cả. Về sau, không biết làm sao, đành phải nuôimột người con nuôi và kiếm cho y một cô gái nhỏ để làm vợ. Khi lên mườisáu tuổi; cô rất xinh đẹp. Từ đấy khách khứa kéo nhau đến chơi chật cả nhà.Mặc dầu Sính Nương là gái giang hồ, cô ta vẫn thích đi lại với các quan.Người cậu là Kim Tu Nghĩa con Kim Thứ Phúc, thỉnh thoảng cũng đưa đếnnhà một, hai ông quan. Hôm ấy Kim Tu Nghĩa nói: Ngày mai, sẽ có một người khách đến nhà cháu chơi. Ông ta là anhem chú bác với Từ công tử ở trong phủ Quốc Công. Ông ta họ Trần, vì làcon thứ tư nên mọi người gọi là Trần Tứ. Hôm qua ở trong phủ Quốc Côngdiễn tuồng, ông Trần Tứ có nói với cậu rằng ông ta nghe tiếng cháu, muốnđến xem mặt. Cháu mà đi lại với ông ta thì rồi sẽ được làm quen Từ công tử.Như thế là may cho cháu lắm! Sính Nương nghe nói mừng rỡ vô cùng. Kim Tu Nghĩa uống trà xongđi ra. Hôm sau Kim Tu Nghĩa lại đến thăm Trần Tứ. Trần Tứ là người phủThái Bình trọ ở cái nhà bên bờ sông của ông Đổng ở cửa Thuỷ Đông. KhiKim Tu Nghĩa đến thì có hai người đầy tớ mặc quần áo mới tinh ra đưa vào.Trần đi ra, đầu đội mũ vuông mình mặc áo màu ngọc thạch, ở trong là cái áolông chồn, chân đi giày đen đế trắng, da mặt trắng, ước chừng hai mươi tám,hai mươi chín tuổi. Thấy Kim Tu Nghĩa, Trần hỏi: - Hôm qua ông có nói việc ấy giúp tôi không? Khi nào thì chúng ta đi? - Hôm qua con đã đến nói, hôm nay cô ta đợi ông. - Tốt lắm! Thế chúng ta cùng đi thôi. Nói xong, Trần vào nhà thay áo quần mới, rồi ra bảo hai người đầy tớgọi người khiêng kiệu đến. Vừa lúc ấy, có một người đầy tớ nhỏ mang đếnmột bức thư, Trần nhận ngay là người nhà của Từ công tử, bèn cầm bức thưmở ra đọc, thư viết: “Kính gửi anh họ là Mộc Nam. ”Bây giờ tuyết bắt đầutan, ở trong vườn, hoa hồng mai đã bắt đầu nở. Mong anh đến nhà em nóichuyện. Anh chớ có từ chối. Từ Vinh kính thư“ Trần xem xong nói với KimTu Nghĩa: - Nay tôi phải đến phủ Quốc Công. Ngày mai, ông lại đến đây. Kim Tu Nghĩa đi rồi, Trần lại lên kiệu, có hai đầy tớ theo hầu. Đi đếnđường Đại Công. Kiệu dừng trước phủ Quốc Công. Người đầy tớ vào trước.Một lát sau, ở trong nhà có tiếng nói: - Mời vào! Trần xuống kiệu bước vào cửa đi qua điện Ngân Loan. Từ công tửđang đứng ở trước cửa vườn đón chào và nói: - Anh Từ, anh mặc áo quần gì mà nhiều thế? Trần thấy Từ công tử đội mũ điêu đen, mình mặc áo kép đoạn thêukim tuyến, lưng thắt đai tơ, chân đi giày đỏ. Hai người cầm tay nhau. Trongvườn những hòn núi giả lóng la lóng lánh, cái cao, cái thấp lô nhô xây toànbằng đá lấy ở Thái Hồ. Tuyết trên núi vẫn chưa tan hết. Từ công tử dắt TrầnTứ đi men theo cái lan can quanh co, đến một cái đình. Cái đình này là nơicao nhất trong vườn. Đứng ở đấy có thể nhìn thấy mấy trăm cây mai nở hoalốm đốm hồng. Từ công tử nói: - Tiết trời ở Nam Kinh độ rày ấm áp sớm hơn mọi ngày. Chưa đếntháng mười mà hoa mai đã nở hết. Trần nói: - Ở đây không phải như ở chỗ khác. Mặc dầu đình nhìn ra bốn phíanhưng người ta không cảm thấy lạnh chút nào. Trong thơ Đường có câu:“Trời lạnh bên ngoài ai biết đâu? Không đến đây thì không thể biết cái haycủa câu thơ người xưa. Đang nói chuyện thì rượu đem lên. Cái mâm bằng bạc để trên một cáigiá dưới đốt bằng rượu, rượu vẫn cháy sôi làm cho những thức ăn nóng màkhông có ...

Tài liệu được xem nhiều: