Danh mục

Nhớ lắm rau móp ơi!

Số trang: 2      Loại file: pdf      Dung lượng: 183.46 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (2 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cây rau móp Rau móp (còn gọi là cây móp, móp gai) là loại cây hoang dã thường mọc nơi vườn rậm, bờ bãi ven sông, chỗ đất ẩm thấp, nhiều nhất ở miền Đông Nam bộ và đồng bằng sông Cửu Long. Rau móp tương tự cây môn nhưng thân cứng cáp hơn, phiến lá có nhiều rãnh sâu (giống như lá ráng). Cọng lá già có nhiều gai nhọn, sắc nằm giữa thân, phải cẩn thận để tránh trầy xước khi chạm phải. Cọng lá non suôn dài màu xanh nhạt với những gai nhỏ nham nhám, và...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nhớ lắm rau móp ơi!Nhớ lắm rau móp ơi!Cây rau móp Rau móp (còn gọi là cây móp, móp gai) là loại cây hoang dã thườngmọc nơi vườn rậm, bờ bãi ven sông, chỗ đất ẩm thấp, nhiều nhất ở miềnĐông Nam bộ và đồng bằng sông Cửu Long. Rau móp tương tự câymôn nhưng thân cứng cáp hơn, phiến lá có nhiều rãnh sâu (giống như láráng). Cọng lá già có nhiều gai nhọn, sắc nằm giữa thân, phải cẩn thậnđể tránh trầy xước khi chạm phải. Cọng lá non suôn dài màu xanh nhạtvới những gai nhỏ nham nhám, và phần trên cùng, lá có màu nâu. Theođông y, củ cây móp có vị đắng, tính mát, có tác dụng lợi tiểu, lợi mật, sáttrùng, tiêu viêm, giải độc. Còn theo các bà nội trợ, đọt móp non chế biếnnhiều món ăn rất hấp dẫn như: xào tép, xào thịt (heo, bò…), làm dưa…; nhưng món để lại ấn tượng sâu đậm nhất - đối với tuổi thơ tôi - phảikể là dưa móp trộn tôm, thịt do ngoại chế biến. Ngày xưa sau nhà ngoại tôi có cái mương cạn, cỏ dại mọc um tùm vàtrong đó có một đám rau móp mọc xanh tốt. Mỗi khi túng ngặt, khó kiếmthức ăn, ngoại thường mang rổ ra sau vườn hái rau móp về xào mỡ chấ mnước cá (hoặc nước mắm chanh tỏi ớt) ăn với cơm. Phần rau móp còn thừa,ngoại làm dưa để ăn dần… Đọt móp hái về, ngoại rửa sạch, cắt khúc dài cỡgang tay cho vào keo, nấu giấm đường, muối (vừa khẩu vị), để nguội chovào ngập xâm xấp với đọt móp. Để rau móp được ngấm đều trong giấm,ngoại dùng que tre gài xuống, đến ngày hôm sau là có thể dùng được. Tômsú và thịt ba rọi, ngoại luộc chín với nước dừa tươi cho có vị ngọt, thơm đặctrưng. Khi các thứ đã chín hẳn, vớt ra. Tôm lột vỏ từng con, nếu con lớn,ngoại dùng dao chẻ làm đôi; còn thịt ba rọi, củ cải đỏ xắt thành miếng mỏng.Kế đến là trộn đều những nguyên liệu trên với rau răm, dưa móp (nếu dưamóp ít chua, ngoại thêm một chút nước cốt chanh + đường + nước mắm). Đểmón ăn có được vị béo, thơm hấp dẫn, trước khi múc ra dĩa, phải thêm vàođậu phộng rang giã giập và làm một chén nước mắm chanh, tỏi ớt, thế làxong!... Gắp một miếng gỏi dưa móp trộn tôm thịt chấm vào chén nước mắmchua ngọt đưa lên miệng nhai chậm rãi, cả nhà ai nấy đều trầm trồ khen ngợisự khéo tay của ngoại vì đã chế biến món ăn ngon dân dã, độc đáo này... Ngoại tôi giờ đã khuất, tôi có gia đình riêng và sống nơi thành phố.Trong dịp tình cờ vào siêu thị mua hàng, tôi vui mừng khi bắt gặp món dưamóp đóng gói trên kệ và vội vàng mua về chế biến ngay món ăn của thời thơấu. Nhìn dĩa dưa móp trộn tôm thịt để trên bàn, chợt nao lòng nhớ về hìnhdáng gầy gò của ngoại lủi thủi đi vào nhà, và cặp bên hông là rổ rau mópmới hái về để chế biến món ăn...

Tài liệu được xem nhiều: