12 năm về trước..... - Mẹ ơi! Mai là sinh nhật ba hả mẹ? Người mẹ mỉm cười nói với cô bé: -Đúng rồi con gái.Mai chúng ta sẽ tổ chức 1 bữa tiệc nhỏ bất ngờ cho ba con, còn mẹ con mình cùng đi mua quà cho ba nhé! -Hoan hô mẹ! Ba chẳng bao giờ nhớ ngày sinh
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nhóc à! Tôi iu em thật rồi! Nhóc à! Tôi iu em thật rồi!12 năm về trước.....- Mẹ ơi! Mai là sinh nhật ba hả mẹ?Người mẹ mỉm cười nói với cô bé:-Đúng rồi con gái.Mai chúng ta sẽ tổ chức 1 bữa tiệc nhỏ bất ngờ cho ba con, cònmẹ con mình cùng đi mua quà cho ba nhé!-Hoan hô mẹ! Ba chẳng bao giờ nhớ ngày sinh của mình cả mẹ nhỉ?-Uhm. Người mẹ xoa đầu cô béRồi hai mẹ con đi đến 1 siêu thị gần nhà để mua quà, đến nơi người mẹ bảo:-Con đứng đây chờ mẹ xíu nha! Mẹ đi gửi xe rồi mẹ con mình cùng vào.Cô bé ngoan ngoãn bước xuống xe,-Dạ. mẹ phải nhanh lên nha! Không người ta mua hết quà lun đó!Người mẹ bật cười vì ý nghĩ ngây thơ của con trẻ rồi cũng dắt xe đi.Cô bé đứng trên vỉa hè trước siêu thị, tay cô bé cầm 1 quả cầu plasmit trong suốt, ởtrong có 1 gia đình gấu. Gấu bố đặt gấu con ngồi sau cổ mình, gấu mẹ đứng bêngấu bố, cả 3 con gấu đều mỉm cười hạnh phúc. Đây là quà mà ba trong 1 chuyếncông tác đã mua về cho cô, cô rất thik nên thay vì như bao đứa bé gái khác tay luncầm búp bê hay gấu bông thì đi đâu cô cũng cầm theo quả cầu này.Bỗng quả cầutụt khỏi tay cô lăn xuống mặt đường, cô bé liền chạy theo nhặt quả cầu, khi cô cầmđược quả cầu trên tay, thì 1 chiếc xe máy đi với vận tốc lớn lao đến.Cô bé hoảngsợ, nhưng cô chẳng biết làm cả. Rồi có một người lao đến ôm chặt cô vào lòng,chiếc xe máy kia đâm vào người đó. Người đó ngã xuống, máu chảy rất nhiềutrong tay vẫn ôm chặt cô bé. Cô bé ngẩn đầu , cô khóc thét lên-M..ẹ! Hu..hu..m.ẹ..ơi! Mẹ làm sao thế mẹ ơi...hu..hu..Người mẹ mặcdù rất đau nhưng vẫn cố mỉm cười trấn an cô:-Mẹ..mẹ..kh.ông...sao. Con..con đừng..đừng..khócCô bé ngồi bên, nắm chặt tay người mẹ. Cô vừa khóc vừa lay nhưng người mẹdường như không nghe thấy, vẫn không chịu mở mắt ra nhìn cô. Sau đó 1 chiếc xecấp cứu đến đưa mẹ và cô đi.Trong bệnh viện, ngoài phòng cấp cứu...Cánh cửa vừa mở ra. Một người đàn ông lao đến nắm chặt 2 cánh tay người bác sĩ-Bác sĩ! Vợ tôi sao rồi bác sĩ?Người bác sĩ lắc đầu nói:- anh nên có sự chuẩn bị tâm lý trướcNgười đàn ông buôn tay, anh đứng thẩn thờ , mọi thứ dường như sập đổ trước mắtanh. Anh bước vào phòng cấp cứu, trên gường bệnh, vợ anh đg nằm đó, xungquanh cô là những thiết bị máy móc y tế. Anh bước đến, nắm chặt tay cô- Quỳnh Như! Em mở mắt ra nhìn anh đi! Xin em đó...van xin em..hãy mở mắt rađi!Nước mắt anh chảy dài trên gò má, anh là một người đàn ông mạnh mẽ, chưa baogiờ anh nghĩ có lúc mình phải khóc thế này. Nhưng khi anh nghe tin vợ anh sắpphải rời xa mình, anh không thể nào kìm chế được cảm xúc của bản thân.Đến gần 12h đêm tay cô gái cử động, trên gương mặt phúc hậu của cô, những giọtnước mắt chảy xuống .Anh không hề ngủ, nói cách khác anh hông thể nào ngủ được,Cảmnhận được hơiấm, anh ngồi dậy- Quỳnh Như! Em tỉnh rồi à! Anh đi gọi bác sĩ nhé!Giọng anh không tránh khỏi vui mừng và hy vọng- Đừng..đừng..anh! Không..còn..kịp.đâu..- Em đừng nói vậy mà! Em nhất định phải sống cùng anh và con. Anh ko cho phépem rời xa 2 bố con anh đâu!-Em ...em ..xin lỗi..Con..con sao rồi..anh. Giọng cô yếu ớt- Con bé không sao cả. Em đừng lo, nó đg nằm ở phòng kế bên, chỉ là sợ quá nênngất đi thôi.- Vậy..em yên..tâm..rồi. Anh..hãy..thay em ..chăm sóc ..con.- Đừng vậy mà! Con và anh ko thể nào ko có em đc đâu Như!Mặc dù cô gái ko khóc thành tiếngnhưng nước mắt cô chảy ra, ướt cả gối- Em ..xin..lỗi..hãy ..lo..cho con..giúp em...cả anh..nữa! anh ..fải biết..tựchăm..chăm..sóc..bản thân..mình...Em yêu anhĐó là 3 chữ cuối cùng cô cố dùng mọi sức lực để nói thật rõ ràng. Rồi cô ra đi đểlại cho anh 1 đứa con thơ, đó là minh chứng cho tình yêu của 2 người. Khi đó côbé mới 6 tuổi- tên cô bé là Quỳnh ThưNhững ngày sau cái chết của cô, anh sống trg đau khổ, suốt ngày anh chỉ biết đếnrượu để cho tinh thần khỏi tỉnh táo, để anh ko thể nghĩ về cô- Anh Tuấn! Anh định như thế nào đến bao giờ nữa hả? Chị Như đã mất rồi, đó làsự thật. Nhưng anh còn có bé Quỳnh Thư, anh quên lời dặn của chị ấy trước lúcmất rồi sao? Anh tỉnh lại cho em!Đó là em gái anh, là cô của Quỳnh Thư. Cô đau lòng trước cái chết của chị dâu, côthương đứa cháu mình sớm fải mồ côi mẹ, cô thương cả anh mình nữa. Cô ko thểđể anh mình típ tục như thế này nữa, cô ko mún nhìn gia đình anh tan vỡ,như thếchẳng khác nào có tội với chị NhưNghe em gái nhắc đến tên Như- cái tên mấy tuần rồi anh ko hề nghe thấy. Ký ứcbuổi tối hôm ấy lại ùa về trg anh, cái đếm mà Như đã rời xa anh vĩnh viễn, lònganh chọt nhói đau vô cùng, trái tim anh lúc đó như mún ngừng đập theo cô.Phảirồi, anh ko thể là 1 con ma men như thế này mãi đc, anh còn con bé, món quà cuốicùng Như để lại cho anh, anh fải chăm sóc con thật tốt, để Như trên thiên đường đcan tâm, nhất định faỉ thế Như đã dùng cả tính mạng của mình để bảo vệ con bé cơmà!- Em ra ngoài đi! Hãy để anh yên tĩnh nốt hôm n H h nay!Vài ngà sau đó... ày .- chị Hưương! tôi nghĩ chắc c đã biết chuyện của vợ tôi? ...