Thông tin tài liệu:
NHƯ LAI THẦN CHƯỞNG Hồi 9 : Báu vật Vạn Tán Châu LanGiang Thanh chạy như mây bay gió cuốn, tốc độ thật là nhanh không thể tả. Sau lưng chàng, chừng mười trượng vẫn còn bốn năm người mặc áo vàng đuổi theo ráo riết. Thỉnh thoảng, họ lại tung ra vài ám khí lướt đi trong gió nghe vì vèo, càng làm cho Giang Thanh hết sức đề phòng.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
NHƯ LAI THẦN CHƯỞNG Hồi 9 NHƯ LAI THẦN CHƯỞNG Hồi 9 : Báu vật Vạn Tán Châu LanGiang Thanh chạy như mây bay gió cuốn, tốc độ thật là nhanh không thể tả.Sau lưng chàng, chừng mười trượng vẫn còn bốn năm người mặc áo vàng đuổitheo ráo riết. Thỉnh thoảng, họ lại tung ra vài ám khí lướt đi trong gió nghe vì vèo,càng làm cho Giang Thanh hết sức đề phòng.Trong chớp mắt đã chạy ra khỏi chỗ đấu chiến ban nãy trên hai mươi dặm. GiangThanh vừa chàng vừa nghĩ :“Nếu ta cứ chạy mãi như vầy thì biết đến chừng nào mới thoát khỏi bọn họ? Bannãy ta dùng một chưởng mạnh bạo trong Như Lai thần chưởng để thoát khỏi vòngvây, nhưng mà trốn không khỏi vẫn bị đuổi theo ráo riết như vầy... Nhược bằng tabị bốn người này trở lại thì thật khó mà sống sót.” bao vâySuy nghĩ đến đó, Giang Thanh dùng hết sức bình sanh tăng gia tốc độ, làm cho bậclão thành trong võ lâm là Lữ Ninh và Tôn Kỳ cũng không sao đuổi kịp. Đến nhưBảo Hằng Sơn và Trang Bá Xuyên thì lần lần rớt về phía sau...Còn Giang Thanh thì nhờ tinh thần quật khởi, nên tốc độ gia tăng mãi mãi, vì vậymà khoảng cách giữa chàng và nhóm Kim Y bang càng lúc càng xa.Lúc ấy, năm người đã bỏ hẳn quan lộ mà đuổi bắt nhau trong những con đườngmòn vắt vẻo, có khi lại băng đồng vượt suối. Không bao lâu tr ước mặt bỗng cómột cái bóng đen khổng lồ chắn ngang trước mặt. họ đã bắt nhau đến một chân núi.Thì ra, cútVừa sát chân núi, Giang Thanh thình lình nhún mình nhảy vọt lên cao hơn sáutrượng rơi vào một mõm đá nhô ra bên triền núi.Ở phía sau Lữ Ninh thét :- Đuổi mau, nó muốn trốn!Nói rồi vọt nhanh về phía trước. Đúng vào lúc đó, Giang Thanh bỗng cất lên mộttiếng hú thật dài, chàng vươn hai bàn tay ra vỗ mạnh vào khoảng không.Lạ lùng thay, cứ mỗi cái vỗ của chàng thì thân hình lại bắn vọt lên cao thêm hai batrượng. Mãi đến khi thân hình của chàng lên cao hơn bảy tám trượng rồi, thì haitay hai chân vùng xòe ra như một con chim vỗ cánh giữa từng không bay vọt vàomột cánh rừng rậm rạp.Lữ Ninh thấy Giang Thanh trổ ra một loại khinh công kỳ diệu như vậy, trong lòngcả sợ, ông ta tâm trí bàng hoàng như đã từng nghe có người nói lại về môn khinhcông tuyệt diệu đó...Ông ta đang suy nghĩ triền miên, đột nhiên cất tiếng quát :- Dừng lại, đừng đuổi nữa!Tôn Kỳ đã bắn vọt ra phía trước hơn mười trượng, nghe lệnh truyền ra, lộn mèođảo ngược trở về, ngay lúc Bảo Hằng Sơn và Trang Bá Xuyên cũng vừa bắt kịp.Tôn Kỳ ngạc nhiên hỏi :- Bang chủ! Tại sao không đuổi nữa?Lữ Ninh sắc mặt kinh hoàng, lắng nói : lo- Tôn đường chủ, ban nãy người có thấy thằng nhỏ khốn kiếp đó bay bổng lên bằng thân pháp gìkhông trung không?Tôn Kỳ trầm ngâm suy nghĩ, gương mặt lần lần hiện lên vài nét kinh hoàng, buộtmiệng nói :- Trời! Hay là thân pháp thất truyền trong võ lâm trên sáu mươi năm nay là ThiếtTý Chấn Không?Sắc mặt của Lữ Ninh rất là trọng nghiêm nghị : trang- Đúng thế! Thân pháp Thiết Tý Chấn Không này chính là tuyệt kỹ của Tà ThầnLệ Vật.Câu nói này vừa ra khỏi cửa miệng, thì ba người kia thảy đều tán đởm kinh tâm. lẩm bẩm :Trang Bá Xuyên- Ban nãy nó tống cho ta một chưởng, đó chắc là Như Lai thần chưởng chớ gì?Lữ Ninh đưa mắt nhìn vào khu rừng âm u đen tối mà Giang Thanh vừa mới lẩnvào trong đó, nói một cách ảo não :- Khu rừng này địa thế hiểm trở, mà thằng nhóc khốn kiếp đó lại võ công cao siêu,sợ rằng có kiếm tìm cũng vô ích. Thôi đã biết nó rồi, thì ngày sau sẽ thanh toán. rồi khoát tay ra hiệu :Nói trở về lo xem thương thế của Mao đường chủ!- Chúng taThế là bốn bóng người nối gót nhau lui ra khỏi khu rừng âm u đen tối.* * * * *Vầng thái dương từ từ ló dạng, chim chóc bay nhảy trên cành.Trong một kh ...