Danh mục

Những Bí Mật Về Chiến Tranh Việt Nam - Chương 23 Rời RAND

Số trang: 11      Loại file: pdf      Dung lượng: 181.65 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (11 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cuối năm 1969 tôi tính rằng mình có lẽ còn phải ở lại làm việc cho Rand thêm một năm rưỡi nữa. Tôi nghĩ Nixon sẽ rút quân chậm chạp và Bắc Việt có xu hướng để yên cho ông ta hành động mà không gây rắc rối gì.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những Bí Mật Về Chiến Tranh Việt Nam - Chương 23 Rời RANDNhững Bí Mật VềChiến Tranh Việt Nam Chương 23 Rời RANDCuối năm 1969 tôi tính rằng mình có lẽ còn phải ở lại làm việc cho Rand thêm một nămrưỡi nữa. Tôi nghĩ Nixon sẽ rút quân chậm chạp và Bắc Việt có xu hướng để yên cho ôngta hành động mà không gây rắc rối gì. Cuối cùng, khi ông ta dần ổn định được tình hìnhvà dần chấm dứt rút quân, thương vong của quân Mỹ cũng giảm dần do các đơn vị línhMỹ không còn tham gia các hoạt động tấn công quân sự quy mô lớn, thì Bắc Việt có lẽ sẽlàm nóng chiến trường với hy vọng rằng điều đó sẽ gia tăng sức ép của công chúng đốivới Nixon để ép ông ta giảm quân hoặc rút hẳn khỏi Việt Nam. Từ những g ì Mort nói thìtôi e rằng nếu như vậy, Nixon sẽ lại leo thang bằng cách nối lại các đợt không kích ác liệtvào miền Bắc. Nhưng điều đó hầu như chỉ diễn ra sau một năm rưỡi hoặc hai năm tới.Trong thời gian đó, công chúng có lẽ chẳng phản ứng g ì mấy trước những chỉ trích đốivới chính sách của Tổng thống, do họ tin rằng ông ta vẫn đang dần rút hẳn.Nixon cố ý cho Hà Nội biết ông ta sẵn sàng mạnh tay hơn cả Johnson bằng hành độngchứ không chỉ nói suông nếu như Bắc Việt tiến công lớn vào các mục tiêu của Quân lựcViệt Nam cộng hoà hay số quân Mỹ còn lại. Halperin đã hiểu việc bí mật ném bomCampuchia bí mật theo ý như vậy và nghĩ rằng sẽ còn có thêm những hoạt động nữa.Nhưng Nixon vẫn giấu kín vụ ném bom này.Như tôi đã đề cập, tình hình đã được miêu tả một cách thật mỉa mai, do trên trang nhất tờThời báo New York vào tháng ba xuất hiện một bài báo của William Beecher miêu tả vụném bom này. Nhưng khi Lầu Năm Góc bác bỏ bài báo thì cả báo giới, Quốc hội và côngchúng đều chấp nhận bác bỏ này và để vấn đề trôi qua. Và dù cho các hoạt động némbom không hề giảm bớt, vẫn không có thêm một bài báo nào, và người ta vẫn gửi đếnQuốc hội những báo cáo tối mật, nhưng lại sai sự thật, về các mục tiêu tấn công. Trongnhững ngày này chính quyền chỉ dùng mỗi một cách là bác bỏ thông tin để ỉm đi sự thật.Nhiều người vẫn coi L.B. Johnson là một kẻ nói dối, nhưng cả báo giới và công chúngvẫn không thực sự biết họ bị L.B. Johnson lừa tới mức nào, chưa nói đến những ngườitiền nhiệm, và giờ đây là người kế nhiệm của ông ta.Đối với tôi Hồ sơ Lầu Năm Góc, cũng như những câu chuyện lịch sử, không còn là mộtcông cụ hữu hiệu để chống lại chính sách của Nixon. Tài liệu cuối cùng là vào tháng 3-1968, khá lâu trước khi Nixon lên cầm quyền. Ông ta đã thuyết phục dân chúng Mỹ rằngông ta có một chính sách mới. Có lẽ Hồ sơ Lầu Năm Góc khó thay đổi được nhận thứcsai lệch này.Theo lời Fulbright thì nếu như công bố những hồ sơ đó vào lúc này thì người ta coi đóchỉ là lịch sử và nó chẳng thể có mấy ảnh hưởng tới quá trình mà Nixon được coi làđang tiến hành để dần rút khỏi Việt Nam. Nếu tôi cho lập luận rằng việc cả bốn Tổngthống trước đều lừa bịp theo một cách giống nhau có thể gợi ý rằng Nixon rồi cũng có thểđánh lạc hướng đất nước này theo chủ ý của ông ta, thì cảnh báo này của tôi sẽ bị coi làhoài nghi quá đáng, kiểu như một sự cảnh báo về việc leo thang hoặc kéo dài chiến tranhthêm nhiều năm nữa. Tôi tin rằng trước sau gì cả hai điều này cũng sẽ xảy ra, nhưng đồngthời tôi cũng nghĩ trong thời gian gần thì không việc gì phải vội đưa công khai những tàiliệu này. Cũng không cần phải ủng hộ Uỷ ban đòi hoãn nhập ngũ nữa. Sau phát biểu ngày3-11 của Nixon và việc hai cuộc biểu t ình khổng lồ tỏ ra thiếu hiệu quả, chiến dịch này cóvẻ đã xì hơi.Nhưng cuối cùng Hồ sơ Lầu Năm Góc có thể sẽ đưa đất nước thoát khỏi chiến tranh. Mộtngày nào đó, chúng sẽ giúp đa số trong Quốc hội có dũng khí đứng lên thách thức Tổngthống và chấm dứt chiến tranh bằng cách cắt ngân sách. Đó là vào lúc có đủ số nghị sỹnhận ra lịch sử của những trang t ài liệu đang được tái diễn. Để chuẩn bị cho tình hình đó,dù không cần quá vội vàng, tôi tiếp tục sao chụp phần còn lại của tập tài liệu và gửi tớiFulbright.Tôi mang theo những tài liệu này trong một chuyến tới New York phòng trường hợp tôixuống Washington. Tôi còn khoảng ba nghìn trang. Tôi gọi và báo cho Norvil Jones - trợlý của Fulbright - tôi mang theo cái gì. Anh gợi ý khi tới sân bay để về Los Angeles thìtôi nên gửi bằng đường không cho nhanh và an toàn. Tôi không chắc những thứ tôi mangtheo có bản sao dự phòng không, nên tôi tra danh bạ tìm một cửa hàng sao chụp gầnkhách sạn. Tôi gọi thử một cửa hàng. Họ nói họ sẽ làm ngay khi tôi mang tài liệu đến.Cửa hàng sao chụp là một căn phòng đông đúc nằm trên một toà nhà văn phòng rộng. Tôiđiền phiếu yêu cầu. Người thư ký ở đó nói phải mất vài tiếng. Trước khi đưa cho họ, tôiquyết định xem qua xem tài liệu có theo đúng thứ tự không. Trong vòng vài giây, tôi bắtgặp một trang ghi rõ Tối Mật. Tôi vội lật qua và xem tiếp. Qua vài trang, tôi lại gặpmột trang như vậy, phần trên của nét chữ bị mất, nhưng vẫn đọc được. Do một vài kýhiệu trên trang bị ghi quá thấp, mà những người phân loại và giải mã thì chỉ đọc phần trêncủa các trang nên đã không bỏ đi những trang ghi thấp như vậy. Tôi đóng tập tài liệu lại,lấy từ quầy thu tiền nhét lại vào cặp xách. Tôi không biết những người photocopy sẽ phảnứng thế nào nếu họ nhìn thấy những ký hiệu đó, nhưng dù sao cẩn thận vẫn hơn.Tôi nói với người phụ nữ đứng ở quầy thu ngân là tôi sẽ chóng quay trở lại rồi đi rangoài. Tôi mua một cái kéo to ở cửa hàng văn phòng phẩm. Gần đó có một tiệm cà phê.Tôi ngồi ở một bàn giữa tiệm, đặt cặp xách trên ghế cạnh chỗ tôi gọi một cốc cà phê vàmột ổ bánh mỳ ngọt. Giờ ăn sáng qua đã lâu nên ở đây tôi là khách hàng duy nhất. Tôiđặt một chồng tài liệu trước mặt và bắt đầu kiểm tra từng tờ một, tờ sau úp lên tờ trước.Được vài trang thì thấy một trang có ghi chữ Tối Mật để ngang với số trang. Tôi dùngkéo cắt lề trên và nhét giấy vụn vào túi áo mưa. Cứ khoảng nửa giờ tôi lại gọi một cốc càphê hoặc nước hoa quả rồi làm tiếp.Những người đứng sau quầy thu ...

Tài liệu được xem nhiều: