Danh mục

Những Bí Mật Về Chiến Tranh Việt Nam - Chương 4 Kế hoạch khiêu khích

Số trang: 21      Loại file: pdf      Dung lượng: 245.45 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Từ đầu tháng 9-1964, khả năng "trả đũa" của Mỹ chống lại miền Bắc Việt Nam như một khẩu súng đã lên cò. Các quan chức ngay dưới Tổng thống đang chờ đợi một lý do nào đó để trả thù và sẵn sàng tạo ra một cái cớ để tấn công nếu cần.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những Bí Mật Về Chiến Tranh Việt Nam - Chương 4 Kế hoạch khiêu khích Những Bí Mật Về Chiến Tranh Việt Nam Chương 4 Kế hoạch khiêu khíchTừ đầu tháng 9-1964, khả năng trả đũa của Mỹ chống lại miền Bắc Việt Nam như mộtkhẩu súng đã lên cò. Các quan chức ngay dưới Tổng thống đang chờ đợi một lý do nàođó để trả thù và sẵn sàng tạo ra một cái cớ để tấn công nếu cần. Sáu ngày sau kế hoạchngày 3-9 của McNaughton là tạo ra một phản ứng quân sự của Bắc Việt và khi điều kiệnthuận lợi sẽ lợi dụng ngay phản ứng đó… để tiến hành một hành động quân sự đỉnh caocủa chính quyền miền Nam Việt Nam và Mỹ chống lại Bắc Việt, các quan chức cấp caonhất đệ trình lời đề nghị lên Tổng thống để chờ quyết định. Sau khi tiếp tục thực hiện cácđợt tuần tra DESOTO ngoài khơi Bắc Việt và các hoạt động của kế hoạch 34A, cả haiđược tạm dừng từ ngày 5-8, họ cho rằng: Vấn đề chính xa hơn là phạm vi mà chúng tasẽ bổ sung thêm các yếu tố cho các hành động nói trên, nhằm khiêu khích sự phản ứngcủa Bắc Việt và hậu quả là sự trả đũa của chúng ta. Các hành động mẫu đưa ra cân nhắcsẽ được tiến hành bằng cách tăng cường các đọt tuần tra của hải quân Mỹ sát với bờ biểncủa Bắc Việt hoặc phối hợp các đợt tuần tra này với các hoạt động của kế hoạch34A.[40]Tôi chợt nhớ, những lời đề nghị này đã gây ra sự xáo trộn cho những gợi ý cụ thể của Hộiđồng Tham mưu trưởng liên quân về việc làm thế nào để tạo ra một cuộc tấn công củaBắc Việt vào các lực lượng của Mỹ một cách tốt nhất nếu họ tỏ ra khó bị chọc tức. Cùngvới việc đưa một tàu khu trục của Mỹ tiến sát vào vùng ven biển của Bắc Việt các máybay trinh sát U-2 đang tuần tra ở Bắc Việt có thể được hỗ trợ bởi các máy bay phản lựctrinh sát tầm thấp bay thấp hơn trên các khu vực đông dân. Nếu cần, việc này có thể kếtthúc bằng một chuyến bay siêu tốc sẽ phá tan mọi cửa kính ở Hà Nội bằng một tiếng nổvượt tốc độ âm thanh.Nhưng chẳng có gì quá đặc sắc để chỉ ra là cần thiết. Đêm 31-10-1964, có một cuộc tấncông vào các lực lượng Mỹ[41], giết chết 5 người Mỹ, làm thương 30 người và phá huỷhoặc làm hư hỏng nặng 18 máy bay ném bom B-57 được triển khai tới sân bay Biên Hoàở miền Nam Việt Nam như một phần công việc xây dựng được hợp lý hoá bởi các Sựkiện Vịnh Bắc Bộ. Được chuyển qua phía trên các vùng đông dân và bên trong căn cứkhông quân của Mỹ gần Sài Gòn nên không hề có lời cảnh báo, vì thế quân du kích ViệtCộng đã không dựa vào vũ khí tiên tiến của Liên Xô để hoàn thành việc phá huỷ này. Họchỉ đơn giản sử dụng loại cối 81 ly và các loại bộc phá. Một lần nữa, Taylor và Hội đồngTham mưu trưởng liên quân mạnh mẽ lên tiếng đòi trả đũa, sự thúc giục lần này có vẻnhư không đáp lại sẽ chỉ rõ sự yếu kém. Hội đồng Tham mưu trưởng liên quân dự tínhcác cuộc tấn công ban đầu sang Lào và Bắc Việt, tiếp theo là một cuộc tấn công ban đêmbằng B-52 vào sân bay Phúc Yên gần Hà Nội và một cuộc không kích lúc rạng sáng bằ ngcác máy bay chiến thuật vào các sân bay khác và kho trữ dầu ở khu vực Hà Nội và HảiPhòng. Nhưng súng vẫn giữ nguyên cò theo quyết định của các ứng cử viên trong NhàTrắng.Ngày 27-11-1964, mặc dù lúc đó tôi không biết việc này, McNamara và McGeorgeBundy đã lên tiếng mạnh mẽ với Tổng thống rằng đã đến lúc sử dụng sức mạnh quân sựcủa chúng ta ở viễn Đông và buộc phải có sự thay đổi chính sách của Cộng sản[42].Tổng thống không có ý chờ đợi một cách thụ động vào một cái cớ để thực hiện cuộckhông kích trả đũa miền Bắc.Các cuộc tuần tra DESOTO ngày 28-11-1964, với nhiệm vụ khiêu khích một cuộc tấncông, được lệnh quay trở lại Vịnh Bắc Bộ lần đầu tiên trong suốt 5 tháng. Các lực lượngtrả đũa của hải quân vào vị trí sẵn sàng trước khi các cuộc tuần tra bắt đầu thực hiệnnhiệm vụ ngày 3-2. Nếu những kẻ tấn công của Cộng sản không tấn công lực lượng củachúng ta bằng đường bộ như họ đã tấn công vào Biên Hoà, chúng ta sẽ tấn công họ bằngđường biển, áp sát tới mức cần thiết để kéo họ vào cuộc chiến.Công chúng Mỹ, không biết tí gì về các mục tiêu của chính quyền và ý kiến chung về sựcan thiệp ở Việt Nam, vẫn cần có một lý do hợp lý cho việc ném bom miền Bắc ViệtNam. Tuy nhiên không nên mất quá nhiều thời gian cho một người đi theo đường vòng.Bundy sau này nhớ lại việc làm đó giống như chờ đợi một chiếc xe điện[43].Đã từng có một lần trước đó vào cuối tháng Bảy năm 1964, khẩu súng của người Mỹnhằm vào miền Bắc Việt Nam không những đã được lên cò mà còn trên một cò súng rấtnhạy chỉ cần chạm khẽ là nổ. Lần này, không có chiến dịch bầu cử sắp xảy ra nên khẩusúng đã phải nạp thêm đạn.Cuộc tấn công đã xảy ra trên bộ. Ngày 7-2-1965, một căn cứ trực thăng và các doanh trạicủa Mỹ ở Pleyku, Tây Nguyên bị tấn công. Tám người Mỹ bị chết, 126 người bị thương;10 máy bay bị phá huỷ và nhiều chiếc khác bị hư hỏng. Lúc này Tổng thống ra lệnh tiếnhành một cuộc oanh tạc trả đũa Bắc Việt, đây là cuộc không kích đầu tiên kể từ cuộc trảđũa vào Vịnh Bắc Bộ hồi tháng tám. Cuộc không kích này ...

Tài liệu được xem nhiều: