Danh mục

Những bóng ma trên đường Hoàng Hoa Thám phần 3

Số trang: 19      Loại file: doc      Dung lượng: 180.77 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Dù đã chuẩn bị tinh thần trước, nhưng Góc Nhìn vẫn giật mình trước phản ứng củaLinh. Như thế, gần như chắc chắn Linh hoặc bạn bè của cô ả đã đánh đập gây nên nhữngvết bầm tím trên mặt Long. Vấn đề nảy sinh bây giờ là nếu hỏi cô ả sẽ chối. Vậy phải làmcách nào để ả khai? Giao ả cho công an ư? Người khác thì có lẽ đã chọn phương án này,nhưng Góc Nhìn thì chắc chắn không. Góc Nhìn suy nghĩ rất nhiều và cuối cùng anh chọnphương án… tung hỏa mù....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những bóng ma trên đường Hoàng Hoa Thám phần 3Những bóng ma trên đường Hoàng Hoa Thám (phần 3)Dù đã chuẩn bị tinh thần trước, nhưng Góc Nhìn vẫn giật mình trước phản ứng củaLinh. Như thế, gần như chắc chắn Linh hoặc bạn bè của cô ả đã đánh đập gây nên nhữngvết bầm tím trên mặt Long. Vấn đề nảy sinh bây giờ là nếu hỏi cô ả sẽ chối. Vậy phải làmcách nào để ả khai? Giao ả cho công an ư? Người khác thì có lẽ đã chọn phương án này,nhưng Góc Nhìn thì chắc chắn không. Góc Nhìn suy nghĩ rất nhiều và cuối cùng anh chọnphương án… tung hỏa mù.Teghe.comVẫn nhìn vào mắt Linh, anh nói: “Em cứ bình tĩnh. Thực ra hôm nay anh gặp em cũng chỉ vìmuốn giúp em thôi. Nói thật với em, anh có mấy thằng bạn làm bên công an, bọn nó cho anhbiết, bề ngoài công an giả vờ án binh bất động thế thôi, chứ thực ra bọn nó đang điều tra raoriết lắm.”Linh tất nhiên đề phòng với những lời lẽ vừa rồi của Góc Nhìn. Cô ả chẳng còn lạ gì cái kiểumớm cung của công an nữa. Biết đâu anh chàng này chẳng được bọn chúng phái đến để túmcổ cô? Linh chỉ nghĩ được đến vậy thôi, chứ ả chưa nghĩ phải đối phó bằng cách nào, bởi ảvốn là người sống hời hợt, lười suy nghĩ. Ả nói, cố giữ cho giọng được bình tĩnh: “Em có liênquan gì đến thằng bé ấy đâu, hôm nghe tin nó chết em cũng giật cả mình.”Teghe.comGóc Nhìn bắt đầu cảm thấy khó nhằn: “Theo anh biết, thì em và bạn bè em đã nhiều lần đánhLong gây nên nhiều vết thâm trên mặt nó…”Linh lại giật thót mình, cô ả ấp úng cắt ngang câu nói của Góc Nhìn: “Đúng là trước đây thỉnhthoảng bọn em có hay bắt nạt nó, nhưng từ lâu nay em không hề đụng đến nó. Em thề!!!…”Teghe.comThái độ lúng túng, sợ sệt đến thái quá của Linh làm Góc Nhìn khó hiểu. Bình thường, nếu ảsợ bị phát hiện chuyện mờ ám, ả sẽ lúng túng, nhưng chỉ ở mức độ vừa phải thôi, và ở mứcđộ đó, ả hoàn toàn có thể làm chủ cảm xúc để nó không biểu hiện ra ngoài mạnh mẽ đếnnhư vậy. Thêm nữa, khi nghe Góc Nhìn nói anh đã biết chuyện Linh và bạn bè hay đánh đậpLong, thì theo lẽ thường, ả phải hỏi làm sao anh lại biết. Đằng này ả thừa nhận ngay trướcđây mình có đánh Long nhưng lại phủ nhận việc mình có liên quan đến cái chết của Long.Teghe.comNhững biểu hiện đó của Linh khiến Góc Nhìn nghĩ rằng, hẳn phải còn một nguyên nhân gìđấy tác động rất mạnh đến tâm trí Linh khiến ả bị ám ảnh. Trong khi đang phân tích và suynghĩ như vậy, một ý nghĩ bất chợt khởi lên trong đầu Góc Nhìn. Anh vẫn nhìn vào mắt Linh,nhưng thay vào ánh mắt kẻ cả như lúc đầu, là ánh mắt của sự cảm thông, chia sẻ. Anh nóinhư thể chính mình cũng đang run sợ: “Anh kể với em chuyện này em đừng cười anh nhé. Emcó biết vì sao anh lại biết chuyện này không? Em thấy đấy, anh chả phải công an công iếc gìcả, cũng chả phải người ở đây. Sở dĩ anh biết chuyện này là do chính… hồn ma của Long kểvới anh.”Teghe.comMặt Linh xám ngoét như con gà bị cắt tiết. Không ai tưởng tượng được một cô gái mạnh mẽcá tính và hiện đại như Linh lại có những cung bậc cảm xúc này. Ả lúng búng: “Anh!… Anhđừng làm em sợ… em thề là từ hơn 1 tháng trước khi thằng bé chết, em không hề đánh nó…”****************************************IX/ Câu chuyện của LinhTeghe.comQua phần đầu của câu chuyện với lời kể của Quyết, hẳn bạn đọc đã biết rõ về hoàn cảnhcũng như tính cách của Linh. Vì vậy ở đây, xin không nhắc lại dài dòng nữa.Một giờ sáng hôm ấy, một chiếc taxi đỗ trước ngõ 523 Hoàng Hoa Thám. Linh từ trên xebước xuống. Vừa đi vừa tủm tỉm một mình, Linh đang nghĩ đến những hành động “chếtcười” của Thảo, cô bạn gái mới quen được vài hôm. Số là chẳng hiểu sao “cắn” đến viên thứ3 rồi mà Thảo vẫn còn bình chân như vại, ả vừa vuốt ngực vừa lặp đi lặp lại: “Không lênthuốc! Không lên thuốc!”. Thế nhưng “cắn” xong viên thứ 4, mắt Thảo trợn ngược lên, bọtmép sùi ra, chân tay giật đùng đùng như người động kinh. Ả lăn đùng xuống đất như một câychuối khiến cả bọn tá hỏa vội vàng gọi cấp cứu.Teghe.com“Đúng là đã ngu còn sĩ.” – Linh vừa lẩm bẩm vừa gài lại cúc ngực của chiếc áo chẳng rõ bungra từ khi nào. Vì sự cố xảy ra với Thảo mà tối nay Linh cùng các bạn chẳng làm ăn được gì.Nửa viên thuốc đã “cắn” không có chỗ phát tiết giờ đây quay lại khủng bố cơ thể khiến cônôn nao. Nếu như ở đây có chút nhạc, có lẽ Linh đã lắc lư nhún nhẩy để đẩy ra hết những cáibứt rứt khó chịu đang tràn ngập trong cơ thể rồi. Nhưng tiếc là giờ này phố Hoàng Hoa Thámlại quá yên tĩnh. Không khí yên tĩnh rõ ràng là không thể hợp với một kẻ đang có chất kíchthích trong người như Linh được.Tiếng động duy nhất phát ra giữa không gian lúc này là tiếng “cộp cộp” do chiếc guốc củaLinh nện xuống đường, nghe cũng rất có cảm xúc. Giả sử ở đây có bạn đọc nào hay phải đivề muộn, mà nghe trên đường có tiếng guốc lộp cộp như vậy trong khi không thấy ngườixung quanh, thì chắc cũng vắt giò lên cổ mà chạy. Linh tuy đã quá quen thuộc với tiếng độngvà khung cảnh này, nhưng hôm nay cô cũng thấy rờn rợn. Teghe.comCó hai lý do khiến Linh cảm thấy sợ hơn mọi ngày. Thứ nhất là trong người cô đang có matúy ...

Tài liệu được xem nhiều:

Tài liệu cùng danh mục:

Tài liệu mới: