Danh mục

Những nghiệm đầu tư từ một cây đại thụ (Tiếp theo và hết)

Số trang: 3      Loại file: pdf      Dung lượng: 125.33 KB      Lượt xem: 16      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (3 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Một bữa tối ven bờ biển Pebble, Warren Buffet ăn tối với nhóm bạn của ông tại nhà mình. Một cuộc gặp mặt bình thường với đồ uống thức ăn nhẹ nhàng. Như bất cứ cuộc trò chuyện của nhóm mày râu nào, thể thao bao giờ cũng là đề tài yêu thích.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Những nghiệm đầu tư từ một cây đại thụ (Tiếp theo và hết) Những nghiệm đầu tư từ một cây đại thụ (Tiếp theo và hết) MidAmerican – Những dự đoán chuẩn xác về tương lai Một bữa tối ven bờ biển Pebble, Warren Buffet ăn tối với nhóm bạn của ông tại nhà mình. Một cuộc gặp mặt bình thường với đồ uống thức ăn nhẹ nhàng. Như bất cứ cuộc trò chuyện của nhóm mày râu nào, thể thao bao giờ cũng là đề tài yêu thích. Warren Buffet tỏ ra am tường lĩnh vực này hơn cả (tuy có hơi buồn khi biết tin câu lạc bộ Nebraska Cornhussker yêu thích của ông lần đầu tiên bị loại khỏi top 25 trong thập kỷ). Một lát sau, Warren Buffet nghiêng người và nói với một người bạn: “Với tôi, MidAmerica bắt đầu ở đây, ngay trong căn nhà này”. Thì ra đó là câu chuyện về vụ mua lại MidAmerica, một công ty dịch vụ công cộng cung cấp ống ga và năng lượng điện tại Des Moines. Khoảng ba năm trước, cũng trong một bữa tiệc Warren Buffet tổ chức cho anh trai và những người bạn như thế này, Warrter Scott, chủ tịch công ty viễn thông Level 3, cựu CEO của Peter Kiewit Sons, một công ty xây dựng lớn ở Omaha đã cho Warren Buffet biết về những rắc rối của công ty ông tham gia có tên là MidAmerica. Lúc bấy giờ, nhiều cổ phiếu dịch vụ công cộng cũng lên cơn sốt và được rầm rộ quảng cáo không kém gì Internet hay cổ phiếu B2B. Calpine và AES chẳng hạn lần lượt giao dịch với 56 và 70 USD. Nhưng hiện tại, những cổ phiếu này giá trên dưới 2 USD. Đến giữa thập kỷ 90, MidAmerican đã sở hữu các dịch vụ công cộng điều hoà ở California, Iowa và Anh. Nhưng trong khi Enron cùng chỉ số P/E ngất ngưởng trong khoảng 30-50 thì P/E của MidAmerican mới đạt khoảng 6-8 USD. Sokol cho biết: “Chúng tôi không thể tìm ra các công ty khác đang làm cái gì. Họ cứ tiếp tục xây dựng nhà máy năng lượng và tăng năng suất, tôi đoán chắc bởi họ nghĩ cầu có thể tăng lên mãi. Việc làm ăn của họ cũng là một bí ẩn và lợi nhuận đó dường như là điều không thể đối với chúng tôi”. Trong khi đó, cổ phiếu của MidAmerican suy giảm. Vì vậy, tháng 10 năm 1999, Sokol, CEO của MidAmerican, quyết định từ bỏ các thị trường công cộng và bán nó cho Warren Buffet. Cuối cùng Berkshire dã mua 80% công ty này với giá 35,05 USD một cổ phiếu với tổng chi phí 3 tỷ USD. Những dự tính cho tương lai của Warren Buffet không phải hoàn hảo thì cũng gần như vậy. Đến mùa hè năm 2002, việc kinh doanh năng lượng, mà đứng đầu là Enron, bắt đầu sự sụp đổ ngoạn mục của nó. Đầu năm đó, tình hình đã trở nên tàn khốc với nhiều đối thủ trong ngành, trong đó có Williams Cos, công ty bỗng rơi vào thiếu một lượng tiền mặt khổng lồ. Cái Williams phải mang giao bán là Kern River Pipline, nơi cung cấp 850 triệu feet khối gas mỗi ngày qua 935 dặm đường từ Rocky Mountains tới Alss Vegas và California, với giá 950 triệu USD, thấp hơn hàng trăm triệu USD so với định giá thị trường cho nó 2 năm về trước. Ngọt ngào hơn cho Warren Buffet là vụ mua Northen Gas nơi cung cấp 4,3 tỷ feet khối gas mỗi ngày qua 16.6000 dặm chỉ với 928 triệu USD (trong khi khoảng 6 tháng trước Dynegy mua nó với giá 1,5 tỷ USD. MidAmerican hiện vận chuyển khoảng 10% gas cả nước. Warren Buffet nhận định: “Có thể là chúng tôi sẽ không bao giờ thực hiện một vụ mua bán nào nữa, nhưng đây có thể là một công ty rất lớn. MidAmerican hữu ích bởi nó có quy mô lớn”. Với tiềm năng to lớn đó, Berkshire cuối cùng quyết định đầu tư khoảng 10-15 tỷ USD hoặc hơn thế vào công ty này. Nếu điều đó nghe có vẻ là một số tiền qúa khổng lồ, hãy xem xét việc Berkshire tạo ra khoảng 5 tỷ USD vòng quay tiền mặt hàng năm từ các công ty đầu tư, bảo hiểm và các hoạt động khác của họ. “Chúng tôi có 100 triệu USD mỗi tuần để suy nghĩ mình phải làm gì với số tiền đó. Đó là một vấn để hạnh phúc nhưng nó vẫn là vấn đề, đặc biệt là nếu tôi làm điều gì không hay với nó - mà việc đó thì dễ lắm”, Warren Buffet nói. Trong khi Berkshire cùng các chiến lược đầu tư của Warren Buffet rõ ràng là đã phát triển và tiếp tục phát triển thì thị hiếu mua lại của Warren Buffet hầu như chỉ nhắm những con cá to. Trừ vài ngoại lệ, một công ty hiện phải có 50 triệu USD lợi nhuận trước thuế, Warren Buffet mới tính đến chuyện đầu tư mua lại. Đó là lý do tại sao Warren Buffet nói rằng ông có thể mở rộng tìm kiếm những “con cá lớn” ra cả nước ngoài. S&P 500 cũng phải chào thua Với sự tăng trưởng ngày càng lớn mạnh của Berkshire, Warren Buffet từng cảnh báo các đồng sự của mình nhiều năm nay rằng hoạt động tương lai của cổ phiếu công ty sẽ không thể sánh với những thành quả ngoạn mục trong quá khứ. Cái thước đo mà Warren Buffet muốn dùng để đánh giá hoạt động của mình là so sánh sự thay đổi hàng năm trong giá trị mỗi cổ phần được công nhận của Berkshire với tổng lợi nhuận của S&P 500. (Năm 1999, giá trị cổ phần của Berkshire tăng 0,5% trong khi chỉ số S&P tăng vọt 21%.) Bởi vụ khủng bố ngày 11/9, ngành kinh doanh bảo hiểm có nhiều khởi sắc, có lợi cho các kết quả hoạt động bảo hiểm của Berksh ...

Tài liệu được xem nhiều: