vẫn ngồi đó, vẫn ly kem đá – không có trân châu - nhìn ra bầu trời tối đen như mực, cảm giác đau thắt lại – một cảm giác trống vắng lại tràn về trong tim nó – nó cảm thấy mắt ươn ướt, mọi dòng hồi tưởng lại tràn về- I don’t care
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nó- kem đá - hắn Nó- kem đá - hắnvẫn ngồi đó, vẫn ly kem đá – không có trân châu - nhìn ra bầu trời tối đen nhưmực, cảm giác đau thắt lại – một cảm giác trống vắng lại tràn về trong tim nó – nócảm thấy mắt ươn ướt, mọi dòng hồi tưởng lại tràn về- I don’t care – bụi bay vàomắt thôi mà .STEP 1 : Chạm mặt một cách bất ngờ :- ……. “ Nhanh lên, lúc nào cũng lề mề cả “! – tiếng nhỏ Linh kêu thất thanh.- “ Từ đã nhỏ này, bực bội à, chưa zì hết mà la toáng ầm ĩ “ – nó vẫn từ tốn vừa đilệch xệch vừa nói .- “ tao lạy mày, con nhỏ này , có mau lên không ? hôm nay là ngày học đầu tiênđấy ? mày còn ở đó mà câu giờ ? tao bỏ mày lại bây giờ ? “ Nhỏ linh vẫn cứ hét toầm ĩ.Nó bỗng cảm thấy thật mệt mỏi vs con nhỏ bạn cứ làm ầm ĩ cả lên, trong khi mìnhđã bước ra khỏi cửa rùi cơ mà ? đang đứng trước mặt nó đây này ? hâm thật .Hôm nay , nó và nhỏ BFF – Linh Xù sẽ đi học cái môn zì đấy nhỉ - À , môn Tiếnganh – cái môn mà nó ngu nhất trần đời - không hẳn là ngu mà đơn giản vì quánhiều rắc rối và bản thân nó thì không muốn dính vào rắc rối tẹo nào cả - một chânlý ngốc nghếch của 1 con bé 15 tuổi – ai mà chẳng phải thế chứ - phải có nhữngsuy nghĩ ngốc nghếch – mới có những sự suy nghĩ chín chắn sau này. Nó thầmnghĩ : hạnh phúc là gì chứ ? đến bao giờ nó mới cảm nhận được hạnh phúc đây –hay là như những đứa bạn nó nói – hạnh phúc là được ăn ngon mặc đẹp , khôngphải làm nhưng vẫn sung sướng , cứ rong chơi cả ngày, và nhất là được lên lv mỗicấp bậc game online – mặc đồ V.I.P – dở hơi ???????- “ Này , đến rồi kìa” ! – Tiếng nói to của nhỏ Linh làm nó chợt tỉnh – Ơ, đến mauthế à ?Thoáng chốc đã đến trường rùi , nãy giờ cứ miên man suy nghĩ mà nó không thèmtiếp chuyện nhỏ Linh làm nhỏ tức tối vì đã đến trễ mà còn phải đèo cái bao gạo50kg này, thậm chí không thèm nói chuyện nữa chứ ? Nhỏ bực mình chạy ào vàotrước , không đợi nó cùng vào và bản thân nó cũng không muốn vào . đứng mộthồi lâu không thấy nhỏ Linh bước ra – nó khập khễnh đi vào – trường to quá ?????biết phòng chỗ nào chứ ?Hiện ngay trước mặt nó là một ngôi trường to rộng, cây cối được trồng rất nhiều,nó rất thích điều này – một môi trường học tập tốt – có vẻ ổn đây ! nó vẫn chưamuốn vào – nó muốn đi tham quan khắp trường trước đã , như có một cái gì đóthôi thúc bản thân vậy, nó thích nơi có nhiều cây xanh, vì ở đó nó cảm thấy rấtthoải mái – nó vui vẻ đi từ từ vào khuôn viên trường , nơi có nhiều cây nhất – bỗngnó thấy một người nào đó cũng đang đi như nó, tay cầm hộp sữa – vừa nghe nhạcvừa uống – Bất giác, hắn ta quăng hộp sữa ấy lên cây – rồi ung dung bỏ đi .Nó sững người, trời ơi, gì thế ? tên đó vừa làm gì vậy ? – nó tức giận thầm nghĩ .được lắm mình sẽ cho hắn 1 bài học. Nó chạy vội đến nhặt hộp sữa lên , phi nhưbay vào tên khốn kia và quăng hộp sữa thật mạnh – BỐP – yeah, trúng mục tiêu rùi– có khí chất đây – ngày nào chẳng chơi quăng lon nhỉ -haha – và lập tức bay tới,đạp 1 cái vào chân rùi hét to :- Nhặt hộp sữa mà bỏ vào thùng rác – đồ phá hoại môi trường” ! hắn vẫn chưa hiểuchuyện gì xảy ra, tai vẫn đeo phone, loạng choạng ngã xuống đất – rồi ôm đầuquay lại, vẻ mặt nhăn nhở - 4 mắt nhìn nhau …..1…2….3 chạy là thượng sách. Nóvội vã chạy 1 hơi không quan tâm đến tên kia vẫn đang nhìn nó chằm chằm – vẻmặt đầy khó hiểu và tức giận – chuyện gì thế này ? mình vừa làm gì thế T.T~ trờiơi, hy vọng sẽ không gặp lại hắn ta – kể ra hắn ta cũng đẹp trai đấy nhỉ - hì hì-nhưng còn lâu mới lọt vào mắt xanh của nó – kaka.nghĩ vậy nó chợt hiên ngang,vội vã tìm phòng học- trễ 20p rồi – ôi trời – nãy giờ nhỏ Linh cũng không thèm gọiđiện cho mình- đúng con nhỏ giận dai mà – nó bước lên cầu thang – vội nhìn vàotừng phòng . 201 đâu nhỉ ? à đây rồi . nó đã thấy nhỏ Linh ngồi chễm chệ ở đó –con nhỏ đáng gét này – rồi khập khễnh bước vào- Cúi chào thầy và lặng lẽ bướcxuống chỗ nhỏ Linh , bỗng có 1 giọng nói vang lên :- chào thầy, em đến trễ ạ !Nó bất giác quay đầu, What ? cái gì thế ? hắn học cùng lớp à ? thì ra là cái tênkhốn đó, trời ơi, mình biết giấu mặt vào đâu đây, có vè như hắn đã phát hiện ra nó .Nó giật mình ngồi xuống cái phịch khiến nhỏ Linh ngạc nhiên : “ Mày làm gì màrun bắn vậy , nãy h đi đâu vậy “? Nó ra dấu im lặng, sao thầy không tỏ vẻ giận dữnhì ? hùi nãy mình vào thầy có vẻ rất cau có mà, thế mà tên đó cũng lên trễ hơn cảmình mà thầy lại vui vẻ như thế à ? thầy đáng gét, trọng nam khinh nữ hả thầy ? –những suy nghĩ cứ miên man như vậy ? chả đâu vào đâu cả - Hắn bước xuống, vừađi vừa nhìn nó với ánh mắt hình viên đạn – nó vội lấy quyển vở trước mặt – che đikhuôn mặt đang bối rối của nó – khi đi ngang qua chỗ nó – hắn buông 1 câu thậtđáng sợ : “ Chào “! Ánh mắt vẫn không ngớt tỉa vào nó.Chương 2 : những lần trả thù đáng gét-Chào sao ? cái bản mặt đáng gét thật – dám nói chào mình nữa chứ- tính uy hiếptinh thần à – nhưng bản thân nó vẫn cảm thấy hắn ta đang có một âm mưu gì đâychứ ? nó đang ngồi trên yên xe nhỏ Lình và kể cho nhỏ nghe hết mọ ...