Thông tin tài liệu:
Những tia nắng ngọt ngào như mật ong dưới lên từng cánh hoa, từng ngọn cỏ của khu vườn nhỏ yên tĩnh nơi góc phố. Một ngọn gió cuối mùa xuân mang theo vị thanh sạch cùng vài cánh hoa trắng muốt, nhẹ nhàng rơi xuống mái tóc xoăn dài xoã bung trên lớp đệm ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Nụ hôn trong mơ _ Người đàn ông từ kiếp trước. Nụ hôn trong mơ _ Người đàn ông từ kiếp trước.Tác giả: Độc Thường Xuân.Nắng.Những tia nắng ngọt ngào như mật ong dưới lên từng cánh hoa, từng ngọn cỏ củakhu vườn nhỏ yên tĩnh nơi góc phố. Một ngọn gió cuối mùa xuân mang theo vịthanh sạch cùng vài cánh hoa trắng muốt, nhẹ nhàng rơi xuống mái tóc xoăn dàixoã bung trên lớp đệm ngà của ghế nằm nơi mái hiên nhà. Bàn tay với những ngónthuôn dài chai sần nhưng sạch sẽ nhẹ nhàng nâng một lọn đưa lên, hương cỏ tranhtươi mát cùng hơi ẩm từ những sợi tóc mới gội thoát ra vương vấn khiến người talưu luyến không nỡ buông.Làn mi dài trên gò má ửng hồng vì phơi nắng khẽ lay động, dập dờn như cánhbướm rồi nhẹ mở ra. Mơ màng nhìn khuôn mặt gần kề một chút rồi đôi cánh hồngmềm mại he hé mở, khoé miệng cong lên một nụ cười dịu dàng ngọt như mặt trờitrên cao kia.****Nàng có chút ngỡ ngàng nhìn bóng dáng cao lớn quen thuộc trước mắt mình,nghiêng nghiêng đầu dò hỏi. Trước mắt có chút mờ mịt, theo thói quen quờ taysang mặt bàn gỗ bên cạnh để tìm kính nhưng cổ tay lại bị đè lại một chút. Chỉ thấyngười ấy cười nhẹ, khẽ lắc đầu rồi nhanh chóng thu tay lại đan vào nhau đặt trướcgối như cũ.Kéo chiếc chăn mỏng vẫn đắp hờ hững nơi vòng eo ra, nàng đưa chân xuống xỏvào đôi giầy da mềm để gọn gàng dưới chân ghế. Vuốt lại cho chiếc chân váy chữA dài qua gối được may thủ công một cách khéo léo thẳng lại, bước qua khung cửagỗ sơn trắng của hiên nhà vào phòng bếp. Vươn tay nhấc ấm nước bị bỏ quên đangsôi réo lên xuống, lấy chiếc bao tay rồi mở lò lôi mẻ bánh vừa chín tới ra, xoayngười kiễng chân mở kệ gỗ ra tìm kiếm. Phía sau lưng bỗng cảm thấy một luồnghơi ấm phả lại, sau đó cánh tay với cổ tay áo được cài khuy bạc chỉnh tề vươn racầm lấy hộp trà trong góc đặt vào tay nàng. Khẽ quay lại nhìn lên người đứng phíasau mình một chút rồi lại tiếp tục mở một chiếc kệ khác lấy ra hai chiếc tách sứ,mở hộp lấy lá trà. Khi nắp hộp được mở ra, nàng nhẹ khép làn mi cảm nhận hươngtrà thanh tao nhẹ nhàng trộn lẫn mùi thơm ngọt của bánh nướng quẩn quanh thânmình cũng như cả căn bếp rồi mới lấy một lượng vừa đủ để vào trong tách.Lá trà mầu đen lẫn những cánh hoa tím và xanh violet ngấm bọt nước nở rộ toả rahương thơm pha trộn giữa hương hoa cùng quả mọng, nước chuyển dần từ mầunắng vàng sang mật ong nhàn nhạt. Nàng không bỏ thêm đường, sữa hay mật bởinàng yêu sự tinh tế trong vị của loại trà này và.... anh cũng vậy.Đặt tách trà xuống mặt bàn ăn có lót chiếc khăn thêu xinh xắn, nàng kéo ghế ngồixuống đối diện. Bàn tay nhỏ bé với những chiếc móng được cắt tỉa gọn gàng ômlấy chiếc tách, cảm nhận hơi nóng toả ra chờ đợi....đợi cho đến khi trà chỉ còn âmấm. Trong căn bếp nhỏ xinh gọn gàng chỉ có tiếng tích tắc đều đặn của chiếc đồnghồ quả lắc cùng tiếng bước chân đi lại trên lầu hai vọng xuống, cả hai yên lặng tậnhưởng buổi chiều cuối thu. Rèm cửa mầu ngà trong suốt khẽ lay động, không khílành lạnh lùa vào khiến nàng buông chiếc tách ra đứng dậy kéo cửa sổ kính nẹp gỗlại. Cửa kính ố vàng khiến ánh sáng chiếu vào phảng phất u buồn, tựa người vàobàn bếp nàng có chút cảm thấy chuếnh choáng ngắm nhìn người đàn ông đangthoải mái duỗi người trên chiếc ghế gỗ, đắm mình trong sắc mầu đậm đặc củanắng. Bờ vai rộng vững vàng dù toàn thân thả lỏng nhưng vẫn có vẻ căng thẳng, cổáo sơmi trắng hơi mở lộ ra làn da mầu lúa mạch khoẻ mạnh cùng lớp băng vải.Ghile tối mầu bên ngoài ôm sát với những đai da phía dưới, quần vải cứng xanhđen bên trong giầy ống da kiểu nhà binh. Từ người đàn ông này luôn toát ra mộtloại khí tức nghiêm cẩn cũng như cứng rắn uy nghiêm làm người ta tự giác khôngdám tiến đến gần, chỉ có điều nàng không phải người khác ấy.Nàng nhẹ bước đến bên cạnh, bàn tay lưỡng lự nắm chặt lấy đường ly bên hôngchiếc váy. Nửa muốn chạm vào người đàn ông này nửa không bởi.....nàng sợ, sợrằng đây chỉ là một giấc mộng và khi vươn tay ra thì anh sẽ tan biến vào hư khôngnhư mọi lần. Cố gắng ổn định lại nhịp tim đang tăng dần của mình lại, ngón tay runrun đưa lên....nắm lại rồi duỗi ra.Khẽ khàng....Anh ngước lên nhìn người con gái nhỏ nhắn rụt rè đứng bên mình , đôi môi sắc nétkhẽ nhếch lên một chút. Anh luôn đợi nàng tiến về phía mình nhưng....vì một lý donào đấy nàng lại chỉ đứng từ xa nhìn anh. Cũng không biết phải làm sao nên anhđành thuận theo, giữ khoảng cách và cư sử đúng mực. Nhưng hôm nay khi vừa mởcửa bước vào nhà, sự tĩnh mịch kỳ lạ làm trái tim anh tưởng như lạc mất một nhịp.Trên bàn hoa vẫn còn vương bọt nước, chiếc áo đang khâu dở rơi dưới chân ghếtựa, giỏ táo mới hái sau vườn còn chưa khô nhựa. Trong lò bánh đã bắt đầu toảhương, trên bếp ấm nước thì sôi réo. Tràn ngập khắp nơi đều là hơi thở của nàngnhưng....không có tiếng lẩm nhẩm nho nhỏ những giai điệu đáng yêu, không thấythân hình nhỏ xinh đi qua đi lại từ phòng khách vào phòng bếp.....không thấy nụcười tựa ánh nắng rọi vào lòng anh. Túi tài liệu trong tay rơi xuống đất cũn ...