Danh mục

Phải yêu người như anh.Em không thể trở nên lớn tuổi hơn chị, cũng không thể hứa hẹn cùng chị, nhưng liệu em có thể duy trì niềm cảm mến này âm thầm như vậy mãi không? Chị sẽ dành cho em một cơ hội ở cuối đường chứ?... Kèn cựa giữa những giá sách to oạc

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 1.67 MB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Em không thể trở nên lớn tuổi hơn chị, cũng không thể hứa hẹn cùng chị, nhưng liệu em có thể duy trì niềm cảm mến này âm thầm như vậy mãi không? Chị sẽ dành cho em một cơ hội ở cuối đường chứ?... Kèn cựa giữa những giá sách to oạch, Ngọc vẫn chưa có vẻ gì như mình đã xong với việc úp mở, bóc lật những cuốn sách đủ màu đẹp đẽ trước mặt. Nghiêng mình sang phải, tay với phía trái, nhón chân vươn mắt, lần gặp hẹn nào cũng thật khó khăn để khiến...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phải yêu người như anh.Em không thể trở nên lớn tuổi hơn chị, cũng không thể hứa hẹn cùng chị, nhưng liệu em có thể duy trì niềm cảm mến này âm thầm như vậy mãi không? Chị sẽ dành cho em một cơ hội ở cuối đường chứ?... Kèn cựa giữa những giá sách to oạcPhải yêu người như anhEm không thể trở nên lớn tuổi hơn chị, cũng không thể hứa hẹn cùng chị,nhưng liệu em có thể duy trì niềm cảm mến này âm thầm như vậy mãi không?Chị sẽ dành cho em một cơ hội ở cuối đường chứ?...Kèn cựa giữa những giá sách to oạch, Ngọc vẫn chưa có vẻ gì như mình đã xongvới việc úp mở, bóc lật những cuốn sách đủ màu đẹp đẽ trước mặt. Nghiêng mìnhsang phải, tay với phía trái, nhón chân vươn mắt, lần gặp hẹn nào cũng thật khókhăn để khiến cô đưa ra quyết định cuối cùng. Sách nào cũng dày, cũng trông cóvẻ thâm thúy, nhưng sách là người. Cái vỏ ngoài sau công cuộc trao đổi bán chácsẽ tức khắc lòi đuôi, may mắn thì vớ phải một quyển đáng nghiền ngẫm cả đời, dởhơi thì thở dài chán ngán đọc một lần rồi quên.- Lựa sách nhọc chẳng kém lựa bạn trai đâu cô chị à! – Phan Anh cười hiền. Cậuchàng với tướng người cao ráo, động thái điềm tĩnh cùng chiếc cười nhẹ luôn đặtđầu môi. Chẳng thế mà Ngọc luôn liệt Phan Anh vào hàng ngũ những tên dùng bộmặt giấu giếm lí trí. Lấy vẻ ngoài thận trọng phủ mờ sự thật về một bộ óc cực kìbén nhạy, nắm bắt vấn đề vô cùng chính xác.- Cậu thì lúc nào chẳng giỏi trích thuyết, lại đọc được câu đó ở đâu đấy à? Tachẳng sợ nhé vì bản thân vốn là người biết chọn lọc ưu điểm… đây rồi! – Ngọc dứtcâu bằng việc huơ huơ cuốn sách trên không trung, mắt nheo nheo chiến thắng.Nếu nói Phan Anh là anh chàng của những đắn đo ngại ngần, thì Ngọc đích thị làmột chiếc chìa trật ổ vì cô nàng nổi tiếng lém lỉnh, lại luôn táy máy thứ này thứkia. Kể cả tình cảm con người. Ngọc của năm mười chín vẫn không khác mấy lầnlên ba. Cô giữ sự hung hăng ích kỉ đặc biệt, giữ cả những tò mò ngô nghê về thếgiới nơi người ta xách ba lô cặp táp đến công ty.- Em tưởng chị gọi em chiều nay là để lùng khắp các cửa hàng quần áo tìm cho ramột bộ cánh bắt mắt chứ. Không phải ngày mai chị đi hẹn yêu à?- Hẹn thì hẹn mà sách thì sách. Cậu tưởng chị đi hẹn hò thì chỉ cần diện một bộquần áo ra trò rồi bất động làm ma-nơ-canh suốt buổi à? Trò chuyện. Đó là chìakhóa dẫn đến trái tim. Ít ra là với những cô gái như chị.- Chị nghĩ anh ấy thích Sherlock Holmes?- Không. Cuốn này không phải dành cho trận chiến ngày mai vì tất tần tật bao điềucần nói chị đều đã sắp gọn trong não rồi. – Ngọc khẩy nhẹ vào thái dương mình. –Sherlock Holmes là đọc để bàn cùng cậu vì chị không thích bị bỏ ngoài rìa giữanhững buổi cà phê với cái lí do lãng xẹt kiểu như Em phải đọc cho hết chươngnày đã. Hiểu chưa?Phan Anh nép sát vào sau dòng người đứng xếp hàng chờ thanh toán, miệng thíchthú và mắt vẫn chưa thôi quan sát tấm lưng người con gái đang móc hết túi này đếntúi kia tìm cho ra hai xu lẻ. Rồi trong một thoáng, chỉ một thoáng ngắn ngủi, cậunghe gió lòng dợt ngang thổi tắt nụ cười hằng le lói và đâu đó bên trong, Phan Anhchẳng thể dịu nổi cùng những suy tư của riêng mình. ***Có những phút dọc đường cái tấp nập còi xe, em vẫn chưa bao giờ vì lẽ đó mà mấtđi việc kiểm soát bất kì nhịp tim nào của riêng mình. Em đếm những hồi mình runglên trong bao mẩu chuyện khôi hài chị kể, những cảm mến ngày một sâu đậm gửitheo từng ánh mắt, từng câu nói, từng cái níu tay. Em nếm cả vị xót xa nhoi nhóinơi lồng ngực khi chị buột miệng nhắc đến một anh chàng nào đó đang nằm trongvị trí cần bị phục kích. Và hàng nghìn lần em đã ước: phải chi em đừng chỉ mườitám, em có thể đã trở nên bí ẩn hơn, lạnh lùng gấp đôi, em ép bản thân yêu cà phêvà đọc học về những loại khác nhau.Nhưng em là em, điều này khiến những ước mong trên trở nên khó khăn hơn baogiờ hết. Em không ghét bỏ bản thân mình, chỉ là em thấy chúng ta thật trái ngượcđến buồn cười. Tại sao em lại phải gạch chéo tất cả những điều mục trong bản liệtkê một dọc yếu điểm cần có ở người chị yêu? Và tại sao chuyện này lại quá khó đểchị nhìn thấu ý nghĩ của em? ***- Chẳng khó chút nào cả mà đúng không? Vậy nhưng sao đã hai tháng ròng rồi màvạch tiến triển vẫn chẳng vượt nổi mức 50%. Chị ghét những mối quan hệ kiểunày, bạn thì vượt xa, mà tình nhân thì lại chẳng tới. Theo cậu thì điều gì ở chị đã trìníu anh ấy khỏi ba từ đó? - Ngọc nôn nóng hỏi. Cô chống cằm suy tư, cả ngườitrông đợi vào đáp án của Phan Anh.- Em cũng không rõ nhưng… sao chị không thử một lần để bản thân xuôi theo cảmxúc? Chị có thật đã thích anh ấy không hay chỉ vì anh ấy hội tụ đầy đủ những yếutố chị đề ra và chị, quá máy móc, đã vội xem đó là yêu mến?- Aish! Chị từ trước đến nay vẫn bị thu hút bởi người khác giới chiểu theo năm,bảy điều mục trong tờ kê khai thần thánh ấy đó. Không phải tự nhiên lại có câu hỏithế này: Mẫu người lí tưởng của anh/chị là ...

Tài liệu được xem nhiều: