Danh mục

Phạm Ngũ Lão

Số trang: 3      Loại file: pdf      Dung lượng: 145.15 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (3 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Phạm Ngũ Lão (1255–1320) là tướng nhà Trần trong lịch sử ViệtNam. Ông là người làng Phù Ủng, huyện Đường Hào, Hải Dương (nay thuộc huyện Ân Thi, tỉnh Hưng Yên, ViệtNam). Theo sách Tông phả kỷ yếu tân biên của Phạm Côn Sơn dẫn gia phả họ Phạm, ông là cháu 8 đời của tướng Phạm Hạp thời nhà Đinh. [1] Cuộc đời và sự nghiệp.Phạm Đình Hổ trong Vũ trung tùy bút có kể lại chuyện Phạm Ngũ Lão ra mắt Trần Hưng Đạo đại ý như sau: Hưng Đạo Vương cùng tuỳ tùng đi ngang qua...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phạm Ngũ Lão Phạm Ngũ Lão Phạm Ngũ Lão (1255–1320) là tướng nhà Trần trong lịch sử ViệtNam. Ông làngười làng Phù Ủng, huyện Đường Hào, Hải Dương (nay thuộc huyện Ân Thi, tỉnhHưng Yên, ViệtNam). Theo sách Tông phả kỷ yếu tân biên của Phạm Côn Sơn dẫngia phả họ Phạm, ông là cháu 8 đời của tướng Phạm Hạp thời nhà Đinh. [1] Cuộc đời và sự nghiệp Phạm Đình Hổ trong Vũ trung tùy bút có kể lại chuyện Phạm Ngũ Lão ra mắtTrần Hưng Đạo đại ý như sau: Hưng Đạo Vương cùng tuỳ tùng đi ngang qua ĐườngHào thấy Phạm Ngũ Lão ngồi bên vệ đường đang đan sọt. Quân lính kéo đến, dẹp lốiđi. Phạm Ngũ Lão vẫn ngồi thản nhiên, như không để ý đến ai cả. Quân lính cầm giáođâm vào đùi chảy máu mà ông vẫn không nhúc nhích, thấy vậy Vương dừng lại hỏi,bấy giờ Phạm Ngũ Lão mới trả lời rằng đang nghĩ một câu trong binh thư nên khôngđể ý. Biết người có tài, Trần Hưng Đạo cho ông ngồi cùng kiệu đưa về kinh sư. Từ đóPhạm Ngũ Lão trở thành môn khách của Trần Hưng Đạo. Ông được Trần Hưng Đạo gả con gái (giả làm con gái nuôi của Trần Hưng Đạovì nhà Trần có quy định chỉ gả con gái trong dòng tộc) là quận chúa Anh Nguyên. Trong hai cuộc chiến chống quân xâm lược nhà Nguyên (1285-1288) PhạmNgũ Lão lập được nhiều chiến công. Năm 1285, trong cuộc kháng chiến chống quânNguyên lần thứ hai ông cùng với Trần Quang Khải tiến đánh Chương Dương, HàmTử, đập tan đội binh thuyền khổng lồ của giặc và diệt quân Nguyên chiếm đóngThăng Long. Sau đó, Phạm Ngũ Lão được lệnh mang 3 vạn quân phục kích đánh địchở Vạn Kiếp, chặn đường địch rút chạy lên biên giới phía bắc và diệt được hai phótướng địch là Lý Quán và Lý Hằng. Trong cuộc kháng chiến chống quân Nguyên lần thứ ba, Phạm Ngũ Lão cùngcác tướng bày trận phục kích đường rút lui của giặc trên sông Bạch Đằng, trong trậnnày quân nhà Trần bắt sống các tướng nhà Nguyên là Phàn Tiếp, Áo Lỗ Xích, Ô MãNhi. Phạm Ngũ Lão tiếp tục truy kích cánh quân của Thoát Hoan trên đường bộ. Năm 1290, vua Trần Nhân Tông giao cho ông cai quản quân Thánh Dực,phong chức Hữu Kim ngô Đại tướng quân. Đến đời vua Trần Anh Tông, ông đượcthăng tới chức Điện súy Thượng tướng quân, tước Quan nội hầu. Một người con gáicủa Phạm Ngũ Lão hiệu là Tĩnh Huệ là thứ phi của vua Anh Tông[2]. Phạm Ngũ Lão đã ba lần cất quân đi trừng phạt sự xâm chiếm, quấy nhiễu củaquân Ai Lao vào các năm 1294, 1297 và 1301; hai lần Nam chinh đánh thắng quânChiêm Thành vào các năm 1312 và 1318, buộc vua Chiêm là Chế Chí phải xinhàng[3][4]. Không chỉ có tài về quân sự, mà ông còn để lại nhiều bài thơ về chí trai, lòngyêu nước. Hiện nay tác phẩm của ông chỉ còn lại hai bài là Thuật hoài (Tỏ lòng) vàVãn Thượng tướng quốc công Hưng Đạo Đại Vương (Viếng Thượng tướng quốc côngHưng Đạo Đại Vương). Ngày 1 tháng 11 năm 1320, Phạm Ngũ Lão mất, hưởng thọ 66 tuổi. Vua TrầnMinh Tông nghỉ chầu 5 ngày, đây là một đặc ân của nhà vua đối với ông. Nhân dân xã Phù Ủng dựng đền thờ ngay trên nền nhà cũ của ông. Ông cũngđược phối thờ tại đền Kiếp Bạc, Chí Linh, Hải Dương tại đền thờ Trần Hưng Đạo. Tác phẩm Mặc dù chuyên lo việc quân, song Phạm Ngũ Lão vẫn “thích đọc sách, ngâmthơ” (Đại Việt sử ký toàn thư, quyển 4, tờ 38a). Thơ văn ông hiện chỉ còn lại hai bàithơ chữ Hán: Thuật hoài (Kể nỗi lòng) làm theo thể thất ngôn tứ tuyệt. Vãn Hưng Đạo Đại vương (Viếng Hưng Đạo Đại vương) làm theo thể thấtngôn bát cú. Tuy nhiên, có ý kiến cho rằng bài này là của Bùi Tông Hoan[5].

Tài liệu được xem nhiều: