Dàn ý phân tích bài bút kí của Hoàng phủ Ngọc Tường1. Cảm xúc của tác giả trước vẻ đẹp sông Hương :được khơi gợi từ không gian và thời gian cụ thể.(Đoạn 1) Đó là khu vườn cổ sầm uất, bên dòng sông tỏa sáng một thần thái yên tĩnh và khoáng đạt. Đó là những kí ức về Nguyễn Du, truyện Kiều: hình ảnh Nguyễn Du ngồi đọc Kiều dưới mái rêu phong, miên man trong vẻ đẹp của dong sông đang đổi sắc không ngừng và mùi hương của hoa trái trong vườn. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phân tích Ai đã đặt tên cho dòng sôngPhân tích Ai đã đặt tên chodòng sông Ai đã đặt tên cho dòng sông Dàn ý phân tích bài bút kí của Hoàng phủ Ngọc Tường 1. Cảm xúc của tác giả trước vẻ đẹp sông Hương :được khơi gợi từ không gian và thời gian cụthể.(Đoạn 1)Đó là khu vườn cổ sầm uất, bên dòng sông tỏa sángmột thần thái yên tĩnh và khoáng đạt. Đó là những kíức về Nguyễn Du, truyện Kiều: hình ảnh Nguyễn Dungồi đọc Kiều dưới mái rêu phong, miên man trongvẻ đẹp của dong sông đang đổi sắc không ngừng vàmùi hương của hoa trái trong vườn.Đó là âm sắc Huế thấp thoáng trong Truyện Kiều :dòng sông đáy nước in trời , nội cỏ thơm, nắng vàng,khói biếc, dương liễu u hoài, hoa trà mi nồng nàn,mùa thu quan san, vầng trăng thắm thiết,..._Cáibóng mông lung trong thơ Nguyễn Du, như một vangbóng thời gian, cặp tình nhân lí tưởng của TruyệnKiều: tìm kiếm, đuổi bắt, hào hoa, đam mê, thi ca vàâm nhạc, gắn bó với nhau trong một tình yêu muônthuở.2.Vẻ đẹp dòng sông Hương ở thượng nguồnhóngkhoáng và man dạiSức sống mãnh liệt, hoang dại, dịu dàng, đắm say,như một bản trường ca của rừng già , rầm rộ giữabóng cây đại ngàn. Khi chảy qua miền địa hình hiểmtrở, sông Hương mang vẻ đẹp dữ dội: mãnh liệt quaghềnh thác, cuộn xoắn như cơn lốc xoáy vào đáyvực bí ẩn, nhưng cũng có lúc lại dịu dàng, đắm saygiữa những dặm dài chói lọi màu đỏ của hoa đỗquyên rừng.Giữa lòng Trường Sơn, sông Hươngnhư một cô gái Digan, phóng khoáng và man dại,bởi rừng già đã hun đúc cho nó một bản lĩnh gan dạ ,một tâm hồn tự do và trong sáng.Nghệ thuật: sosánh, tu từ, ẩn dụ và nhân hóa.3.Sông Hương khi về đến ngoại vi thành phốSắc đẹp dịu dàng , trí tuệ , người mẹ phù sa của mộtvùng văn hóa ,xứ sở, dòng sông duy nhất chỉ đi quathành phố Huế.Với vốn hiểu biết sâu sắc về địa lí,văn hóa, lịc sử, tác giả miêu tả dòng sông thật sinhđộng vói cảm nhận mang nhiều khác biệt.Sông Hương như người con gái đẹp ngủ mơ mànggiữa cánh đồng Châu Hóa đầy hoa dại (hình ảnh thơmộng gợi liên tưởng cổ tích đến nàng công chúa ngủtrong rừng), Dòng sông hiện lên với khúc quanh độtngột, uốn mình theo những đường cong thậtmềm.Lưu vực êm ả, thanh bình, vui tươi_giữanhững bãi bờ xanh biếc , nhiều màu sắc trầm mặc,triết lí.Những lăng tẩm với giấc ngủ nghìn năm của vuachúa đựoc phong kín trong lòng những rừng thông utịch và niềm kiêu hãnh âm u của những lăng tẩm lantỏa khắp cả một vùng thượng lưu.Vói những quan sát tinh tế, ngôn ngữ giàu hìnhtượng, so sánh, ẩn dụ , sông Hương trong dư vangTrường Sơn, dòng sông mềm như tấm lụa. Nhữngdãy đồi sừng sững như thành quách, với những đỉnhcao đột khởi :Vọng Cảnh, Tam Thai, Lựu Bảo,những ngọn đồi đã tạo ra nững mảng phản quangnhiều màu sắc trên nền trời sớm xanh, trưa vàng,chiều tím rất lạ và đặc trưng như người Huề từngnhận xét.Sự thay đổi tính cách của người con gái sông Hươngđưa ta đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác,một cô gái Digan,man dại và phóng khoáng đã trởnên dịu dàng, e lệ, như người con gái đẹp đượcngười tình mong đợi đến đánh thức, người mẹ phùsa của cả một vùng văn hóa xứ sở.Thoảng đâu đó, mơ hồ mà vang vọng trong tâm thứcHuế là tiếng chuông chùa Thiên Mụ ngân nga, tiến gàtừ xóm làng trung du bát ngát,...