Phân tích diễn biến tâm trạng lão Hạc xung quanh chuyện bán con chó Vàng
Số trang: 3
Loại file: pdf
Dung lượng: 110.00 KB
Lượt xem: 10
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Thông qua việc phân tích tâm trạng của lão Hạc khi bán đi con chó vàng chúng ta có thể hiểu thêm về nỗi cô đơn của láo Hạc. Hy vọng bạn sẽ hài lòng với tư liệu này.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phân tích diễn biến tâm trạng lão Hạc xung quanh chuyện bán con chó Vàng Phân tích diễn biến tâm trạng lão Hạc xung quanh chuyện bán con chó Vàng Lão Hạc sống cô đơn từ cái ngày cậu con trai phẫn chí bỏ đi đồn điền caosu.Vợ lão đã chết từ lâu,giờ thằng con lão lại sinh ra thế,lão đành ngậm ngùi trầm lặngsống cùng con chó Vàng,kỷ vật duy nhất mà đứa con để lại trước khi đi.Ấy vậy mà cáiniềm an ủi duy nhất ấy,lão cũng không có quyền giữ.Mất con chó,lão nông khốn khổnày đã đau noun day dứt không khác gì mất đi một người thân. Lão Hạc quý con Vàng lắm.Chẳng gì nó cũng là một kỷ vật.Vợ lão mất đi,tấtcả những yêu thương lão dồn cả cho cậu con trai.Nhưng nhà lão nghèo quá,không đủtiền cưới vợ,con lão bỏ đi.Cậu Vàng lúc này có khác gì cậu con trai quý tử của lão.Lãochăm chút nó chu đáo lắm.Lão ăn gì cũng cho nó ăn theo.Cậu Vàng lớn nhanh vàcũng rất trung thành với chủ.Nhưng rồi những trận ốm dai dẳng khiến lão tiêu heat cảchỗ tiền boon.Lão đành bán chó.Chuyện tưởng chỉ đơn giản như người ta bán đi mộtcon vật nào đó trong nhà.Nhưng với lão Hạc,chuyện bán con chó to tát lắm. Hôm bán chó xong lão Hạc sang nhà ông giáo báo tin.Lão “cố làm ra vui vẻnhưng trông lão cười như mếu và đồi mắt lão ầng ậng nước”.Lão đau xót that.Nỗi đaucủa lão khiến ông giáo còn cảm thấy “không xót xa năm quyển sách như trước kianữa”.Ông giáo chẳng biết nói sao,hỏi cho có câu chuyện “thế nó cho bắt à?”,khôngngờ nó gợi đúng nổi đau đang chỉ chực dâng lên và cứ thế là “mặt lão đột nhiên corúm lại.Những vết nhăn xô nhau lại với nhau,ép cho nước mắt chảy ra…lão mếu nhưcon nít.Lão hu hu khóc”.Bộ dạng lão Hạc trông that là tội nghiệp.Những giọt nướcmắt khó khăn tưởng như không thể có ở cái tuổi gần đất xa trời của lão đã rơi chỉ vìthấy mình có lỗi với chú chó Vàng.Lão khóc như đứa con nít giận dỗi vì bị ai đe nẹtvà quát mắng. Ông giáo bùi ngùi ngồi nghe lão kể.Lão kể chuyện bán chó mà thực chất là đểtự xỉ vả mình.Lão nói “Khốn nạn…Ông giáo ơi!...nó có biết gì đâu”.Một câu chửithề,một lời tự trách,con chó được lão Hạc coi như một đứa con mà mình chẳng khácgì một ông già chuyên lừa lọc.Lão Hạc tưởng tượng trong ánh mắt của con Vàng lúcđó bị trói chặt cả bồn chân là một lời trách móc nặng nề “A!Lão già tệ lắm!Tôi ăn ởvới lão như thế mà lão đối xử tôi thế này à”.Lời tự vấn chứng tỏ lão Hạc dằn vặt lắm. Thế rồi lão Hạc cũng nguôi dần nhờ sự động viên của ông giáo.Thôi thì đằngnào nó cũng chết rồi.Lão chua chát bảo “Kiếp con chó là kiếp khổ,thì ta hóa kiếp chonó làm kiếp người,may ra có sung sướng hơn một chút…Kiếp người như kiếp tôichẳng hạn”.Câu nói của lão Hạc chua xót biết bao.Chẳng gì cái kiếp người của lão đãsung sướng hơn kiếp chó.Cuộc đời lão cũng nhục nhã đủ điều.con Vàng đã yean phậnnó.Còn lão,lão vẫn phải sống “kiếp người” mà nào có ra gì.Và rồi nay,cáu chết của lãođâu có nhệ hơn cái chết của cậu Vàng. Tình yêu của lão Hạc đối với cậu Vàng không đơn giản là thứ tình yêu dànhcho con vật.Cậu Vàng là kỷ niệm,là nơi duy nhất để lão Hạc hàng ngày tâm sự chuyệnmình.Nói chuyện với cậu,lão có cảm giác như đang được gần cậu con trai yêuquý.Chính điều này khiến ta dễ dàng hiểu được tại sao lão Hạc lại dằn vặt và đau nounkhi bán chó đi.Đoạn truyện tuy ngắn nhưng đã gợi ra những phẩm chất vô cùng tốtđẹp của lão nông dân,một con người luôn sống vị tha và thương yêu rất mực.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phân tích diễn biến tâm trạng lão Hạc xung quanh chuyện bán con chó Vàng Phân tích diễn biến tâm trạng lão Hạc xung quanh chuyện bán con chó Vàng Lão Hạc sống cô đơn từ cái ngày cậu con trai phẫn chí bỏ đi đồn điền caosu.Vợ lão đã chết từ lâu,giờ thằng con lão lại sinh ra thế,lão đành ngậm ngùi trầm lặngsống cùng con chó Vàng,kỷ vật duy nhất mà đứa con để lại trước khi đi.Ấy vậy mà cáiniềm an ủi duy nhất ấy,lão cũng không có quyền giữ.Mất con chó,lão nông khốn khổnày đã đau noun day dứt không khác gì mất đi một người thân. Lão Hạc quý con Vàng lắm.Chẳng gì nó cũng là một kỷ vật.Vợ lão mất đi,tấtcả những yêu thương lão dồn cả cho cậu con trai.Nhưng nhà lão nghèo quá,không đủtiền cưới vợ,con lão bỏ đi.Cậu Vàng lúc này có khác gì cậu con trai quý tử của lão.Lãochăm chút nó chu đáo lắm.Lão ăn gì cũng cho nó ăn theo.Cậu Vàng lớn nhanh vàcũng rất trung thành với chủ.Nhưng rồi những trận ốm dai dẳng khiến lão tiêu heat cảchỗ tiền boon.Lão đành bán chó.Chuyện tưởng chỉ đơn giản như người ta bán đi mộtcon vật nào đó trong nhà.Nhưng với lão Hạc,chuyện bán con chó to tát lắm. Hôm bán chó xong lão Hạc sang nhà ông giáo báo tin.Lão “cố làm ra vui vẻnhưng trông lão cười như mếu và đồi mắt lão ầng ậng nước”.Lão đau xót that.Nỗi đaucủa lão khiến ông giáo còn cảm thấy “không xót xa năm quyển sách như trước kianữa”.Ông giáo chẳng biết nói sao,hỏi cho có câu chuyện “thế nó cho bắt à?”,khôngngờ nó gợi đúng nổi đau đang chỉ chực dâng lên và cứ thế là “mặt lão đột nhiên corúm lại.Những vết nhăn xô nhau lại với nhau,ép cho nước mắt chảy ra…lão mếu nhưcon nít.Lão hu hu khóc”.Bộ dạng lão Hạc trông that là tội nghiệp.Những giọt nướcmắt khó khăn tưởng như không thể có ở cái tuổi gần đất xa trời của lão đã rơi chỉ vìthấy mình có lỗi với chú chó Vàng.Lão khóc như đứa con nít giận dỗi vì bị ai đe nẹtvà quát mắng. Ông giáo bùi ngùi ngồi nghe lão kể.Lão kể chuyện bán chó mà thực chất là đểtự xỉ vả mình.Lão nói “Khốn nạn…Ông giáo ơi!...nó có biết gì đâu”.Một câu chửithề,một lời tự trách,con chó được lão Hạc coi như một đứa con mà mình chẳng khácgì một ông già chuyên lừa lọc.Lão Hạc tưởng tượng trong ánh mắt của con Vàng lúcđó bị trói chặt cả bồn chân là một lời trách móc nặng nề “A!Lão già tệ lắm!Tôi ăn ởvới lão như thế mà lão đối xử tôi thế này à”.Lời tự vấn chứng tỏ lão Hạc dằn vặt lắm. Thế rồi lão Hạc cũng nguôi dần nhờ sự động viên của ông giáo.Thôi thì đằngnào nó cũng chết rồi.Lão chua chát bảo “Kiếp con chó là kiếp khổ,thì ta hóa kiếp chonó làm kiếp người,may ra có sung sướng hơn một chút…Kiếp người như kiếp tôichẳng hạn”.Câu nói của lão Hạc chua xót biết bao.Chẳng gì cái kiếp người của lão đãsung sướng hơn kiếp chó.Cuộc đời lão cũng nhục nhã đủ điều.con Vàng đã yean phậnnó.Còn lão,lão vẫn phải sống “kiếp người” mà nào có ra gì.Và rồi nay,cáu chết của lãođâu có nhệ hơn cái chết của cậu Vàng. Tình yêu của lão Hạc đối với cậu Vàng không đơn giản là thứ tình yêu dànhcho con vật.Cậu Vàng là kỷ niệm,là nơi duy nhất để lão Hạc hàng ngày tâm sự chuyệnmình.Nói chuyện với cậu,lão có cảm giác như đang được gần cậu con trai yêuquý.Chính điều này khiến ta dễ dàng hiểu được tại sao lão Hạc lại dằn vặt và đau nounkhi bán chó đi.Đoạn truyện tuy ngắn nhưng đã gợi ra những phẩm chất vô cùng tốtđẹp của lão nông dân,một con người luôn sống vị tha và thương yêu rất mực.
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Tác phẩm Lão Hạc Văn mẫu bậc THCS Ngữ văn lớp 8 Tác giả Nam Cao Tâm trạng của lão Hạc khi bán chó Phân tích truyện ngắn Lão HạcGợi ý tài liệu liên quan:
-
Bài giảng Ngữ văn lớp 8 bài: Lão Hạc - Nam Cao
16 trang 30 0 0 -
Bài giảng Ngữ văn lớp 11 bài: Chí Phèo - Nam Cao
10 trang 22 0 0 -
Bài giảng môn Ngữ văn lớp 11: Tác phẩm Chí phèo
36 trang 22 0 0 -
Đề cương ôn tập học kì 1 môn Ngữ văn lớp 8 năm 2021-2022 - Trường THCS Nguyễn Đức Cảnh
5 trang 22 0 0 -
Bài giảng Ngữ văn lớp 11: Chí Phèo - Trường THPT Bình Chánh
73 trang 19 0 0 -
Phân tích truyện ngắn Chí Phèo - Nam Cao
32 trang 19 0 0 -
Lão Hạc – bi kịch bảo tồn thiên lương
10 trang 18 0 0 -
Giáo án Ngữ văn 11 tuần 13: Chí Phèo
9 trang 18 0 0 -
Cảm nhận về nhân vật Chí Phèo trong truyện ngắn Chí Phèo của Nam Cao
13 trang 18 0 0 -
25 trang 16 0 0