PHI THĂNG CHI HẬUTác giả: Hoàng Phủ Kỳ Phần 10: Bất tốc chi kháchMột cỗ nội lực thuần hậu và mạnh mẽ đột nhiên từ hàng trăm huyệt đạo trong cơ thể truyền vào cơ thể, tại kinh mạch Phong Vân Vô Kị vận chuyển một vòng, trong vài nhịp thở, đã chữa thương thế của Phong Vân Vô Kị được 7,8 thành. "Tốt rồi, ngươi có thể dậy được rồi. Người này không biết có phải tu ma đạo không mà hành vi điên cuồng như vậy.Các ngươi làm sao mà động đến người ấy?"Trong đầu truyền lại âm...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
PHI THĂNG CHI HẬU Phần 10 PHI THĂNG CHI HẬU Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ Phần 10: Bất tốc chi kháchMột cỗ nội lực thuần hậu và mạnh mẽ đột nhiên từ hàng trăm huyệt đạo trong cơthể truyền vào cơ thể, tại kinh mạch Phong Vân Vô Kị vận chuyển một vòng,trong vài nhịp thở, đã chữa thương thế của Phong Vân Vô Kị được 7,8 thành.Tốt rồi, ngươi có thể dậy được rồi. Người này không biết có phải tu ma đạokhông mà hành vi điên cuồng như vậy.Các ngươi làm sao mà động đến ngườiấy?Trong đầu truyền lại âm thanh quen thuộc của chủ nhân hang động.Thương thế tuy nặng, nhưng Phong Vân Vô Kị không hôn mê, sau khi đỡ, PhongVân Vô Kị mở to mắt , không có ai đứng đằng sau hắn vì hắn chữa thương, TriệuVô Cực còn không lo nổi bản thân, không thể giúp hắn, chỉ có thể là chủ nhânhang động làm.Cám ơn tiền bối giúp đỡ. Phong Vân Vô Kị cảm kích nói, trong l òng đánh giá tuvi Diệt Ma Thủ thật là sâu không thể đoán, loại năng lực cách không truyền cônghắn còn không dám tưởng tượng đến.Có lẽ nhanh thôi. Triệu Vô Cực đột nhiên tự nói một mình.Phong Vân Vô Kị đang lạ lẫm không hiểu hắn nói thế có ý gì,đang định hỏi hắn,liền cảm giác có hai cỗ khí tức cực lớn đang nhanh chóng lại gần, chớp mắt đ ãxuất hiện cách hang động không xa.Trưởng lão! ngoài hang truyền lại tiếng tu hành giả ở một hang động khác kinhhô.Trường cái gì mà trường, a , thì ra là hai vị trưởng lão, tại hạ Hàn trì Thiên Ma UVô Tà , đây là , vừa rồi.... Nguyên vừa rất tự đại U Vô Tà lúc này nói lắp bắp,như là nhìn thấy khắc tinh. (chữ trường và trưởng đồng âm)Ẩn cốc trọng địa, không cho đánh lộn! Hừ! Âm thanh vừa dứt , nghe thấy mộttiếng động vang vọng, U Vô Tà kêu thảm một tiếng , âm thanh càng lúc càng nhỏ,cuối cùng theo hướng ngoài cốc truyền đi, Phong Vân Vô Kị trong lòng nổi lênsuy đoán không biết có phải U Vô Tà bị trưởng lão nào đó của ẩn cốc đuổi đikhông. U Vô Tà biết nghe lời như vậy sao?Bây giờ không cần lo nữa, U Vô Tà làm việc phô trương , hành động quá tà đạo,ẩn cốc này nổi danh, nhưng hắn đến đây không nhiều, không biết đến tr ưởng lãocủa ẩn cốc, đó là vũ giả ở lại tu hành từ vài trăm vạn năm trước.Trừ những cao thủtiềm tu từ 300 thước trở lên , cả ẩn cốc đều không ai có thể bằng được. U Vô Tàkhông biết nặng nhẹ , ở trong cốc ra tay , là hắn tự mang khổ vào thân thôi, Bêntai truyền lại âm thanh hưng phấn của Triệu Vô Cực , ẩn cốc này hắn đến khôngnhiều nhưng cũng đã ở đây không thời gian không ngắn,mỗi truyền văn trong cốcđều không giấu được hắn .Quả nhiên ngoài cốc truyền lại âm thanh già nua, từ âmthanh đoán ra là của một trong hai vị trưởng lão: U Vô Tà , hành vi của ngươiđáng bị trừng phạt, ngươi bị cấm bế trong Diện Bích động ở ẩn cốc 10 ngày... Vịtrưởng lão ẩn cốc ấy, một bên nói, một bên theo hướng ngoài cốc mà đi, tiếng phákhông khí truyền nhập vào trong tai thì người đã biến mất ngoài cốc.Không nói chuyện! Diệt Ma Thủ đột nhiên mở mắt ra, không thèm nhìn TriệuVô Cực , Triệu Vô Cực trong lòng phát lạnh, vội cúi đầu xuống.Xin lỗi tiền bối , vãn bối biết sai rồi. Triệu Vô Cực vội vang nói. Diệt Ma Thủmãn ý gật gật đầu ,tiếp tục nhắm mắt vào.Phong Vân Vô Kị có chút kì lạ nhìn qua Diệt Ma Thủ,trong lòng có điều khônghiểu.Vô Kị huynh, chúng ta ra ngoài đi. Trong tai truyền lại âm thanh nhỏ mà rất rõràng , chắc Triệu Vô Cực sợ làm kinh động Diệt Ma Thủ, đành truyền âm nhậpmật cùng Phong Vân Vô Kị nói chuyện.Triệu huynh. Vị Diệt Ma Thủ tiền bối này hình như có chút không thân cận tìnhngười thì phải. Phong Vân Vô Kị nhăn trán, truyền âm nhập mật trả lời.Truyềnâm nhập mật chi thuật, chỉ cần dùng nội lực biến âm thanh tập trung thành mộtsợi, chẳng phải là cái gì khó hiểu, sớm trước khi phi thăng, Phong Vân Vô Kị đãbiết dùng , bây giờ dùng tự nhiên không có vấn đề.Triệu Vô Cực một bên kéo Phong Vân Vô Kị , hướng ngoài hang động đi ra, mộtbên truyền âm nói: Ẩn cốc này mỗi một cái hang động,tương đương với một cáimật thất dùng bế quan,tuy không có cửa, nhưng ẩn cốc cũng đã là cường đại thánhđịa, người thường mà dám lại kiếm chuyện, cũng chỉ có U Vô Tà vừa rồi...Bỏ đi,không nói hắn nữa, mỗi cái hang động, là một trọng địa riêng, nếu không phải sưphụ ta cùng với Diệt Ma Thủ tiền bối từng là tri âm, chúng ta căn bản không đượccho phép tiến vào trong đó.Diệt Ma Thủ tiền bối chưa có đuổi chúng ta ra đã là ânlớn rồi....Vũ giả ở Thái cổ , đều như vậy sao?Đương nhiên.. Không phải,nơi bế quan, ngoại trừ ẩn cốc ở đâu có nơi bế quan rõràng thế này.Ừm, những thứ này ngươi sẽ sớm lí giải được thôi, có thứ cùngnguyên bản không gian chúng ta từng sống không giống, câng chú ý, không đượcphạm vào cấm kị của người khác, đến bị đuổi giết còn không rõ chuyện gì xảy ra.Cám ơn Triệu huynh nhắc nhở, đúng rồi, huynh chuẩn bị ở lại đây bao lâu?Phong Vân Vô Kị truy hỏi.Sắc mặt Triệu Vô Cực khi nghe Phong Vân Vô Kị nói xong, đột nhiên biến đổi, damặt biến đến trắng bệch, nghiến răng nói: Một ngày làm thày, cả đờ ...