PHI THĂNG CHI HẬUTác giả: Hoàng Phủ Kỳ Phần 2: Nhân tộc thánh địaĐây là ngọn núi lớn chọc trời cao hàng nghìn trượng, diện tích chân núi vài vạn trượng vuông ,trên đỉnh núi có một khu vực bằng phẳng rộng vài ngàn thước vuông, phía trước có toà điện thuần do một khối đá lớn tạo thành chính là Thánh điện cổ xưa ,ngay phía trước là cửa lớn cao hơn tám mươi trượng, cột trụ cổng chỉ do một khối đá thô to tạo thành, từ bên ngoài nhìn vào, cả toà đại điện như một thể....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
PHI THĂNG CHI HẬU Phần 2 PHI THĂNG CHI HẬU Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ Phần 2: Nhân tộc thánh địaĐây là ngọn núi lớn chọc trời cao hàng nghìn trượng, diện tích chân núi vài vạntrượng vuông ,trên đỉnh núi có một khu vực bằng phẳng rộng vài ngàn thướcvuông, phía trước có toà điện thuần do một khối đá lớn tạo thành chính là Thánhđiện cổ xưa ,ngay phía trước là cửa lớn cao hơn tám mươi trượng, cột trụ cổng chỉdo một khối đá thô to tạo thành, từ bên ngoài nhìn vào, cả toà đại điện như mộtthể. Trên bảng cửa chính chỉ có một chữ cổ Vũ.Khi Phong Vân Vô Kị đến võ điện học đường, phát hiện các tấm đá thô rộng rãihai bên đường đã ngồi đầy người, mỗi người chiếm không gian trên một tấm đá,không đến nỗi chật.Đám người này có già có trẻ, mỗi người đang nhắm mắt tự tu,nếu không phải lão già nói cho hắn biết, những người này đã đạt đến bình cảnh, làvũ giả khổ tu ở thánh điện, hắn đã cho rằng bọn họ chết hết rồi.Hai người xuyên qua đường lợp đá vụn đến cửa chính, tiếng chân như làm tỉnhnhiều vị vũ giả đang khổ tu, mở mắt kinh ngạc nhìn lão già cùng Phong vân vô kị,bọn họ lại nhanh chóng nhắm mắt chìm vào khổ tu.Cửa chính,2 người đàn ông khôi ngô đầu tóc bạc trắng ,dung mạo chỉ khoảng babốn chục tuổi đang ngồi ngay tại cửa chính, nh ìn theo hướng đường tới thánh điện,một người mở mắt ra, ngay lúc ấy, Phong Vân Vô Kị cảm giác cả đất trời nh ưbừng sáng, đặc biệt là trong trong mắt xán lạn đầy cảm quan ấy.Kiếm Nô,đây có phải là vị phi thăng giả mới thuộc loài người?Một người đànông hỏi, thanh âm bình đạm, nghe không thấy nửa điểm sắc thái tình cảm.Gật gật đầu, lão già nói:Đúng vậy,Thị Giả đại nhân,bây giờ đến 3 năm sau, võhọc của hắn đều do các ngài phụ trách.Gật đầu,người đàn ông nói:Rõ rồi, bây giờ ngươi có thể đi được rồi.Nghe thấythế, lão già cười cười vỗ vai Phong Vân Vô Kị, nói:Bây giờ tất cả đều nh ìn vàobản thân ngươi đó.Nếu có chuyện gì không rõ,ngươi khả dĩ hỏi 2 vị Thị Giả đạinhân, 3 năm sau, cho dù ngươi có hay không có thành t ựu gì ,nếu mất mạng chỉ cóthể trách ngươi thôi.Nói đến câu cuối mặt lão già hướng ý khích lệ.Phong Vân Vô Kị bình tĩnh gật đầu , không động thanh sắc, tiễn lão già đằngkhông bay đi biến mất khỏi tầm nhìn, hắn từ từ đi đến bên cạnh 2 vị Thị Giả , ydạng ngồi xuống.Tên?Thị Giả bên trái không mở mắt, tiếng nói là ông ta phát ra.Phong Vân Vô KịThị Giả bên phải xuất một ngón tay taị không trung long hành phượng vũ viết 4chữ Phong Vân Vô Kị,sau đó hỏi:Bao tuổi?Ba mươi ba.Nghe thấy thế , Thị Giả bên trái cuối cùng mở mắt , làm người ta kinh ngạc chínhlà trong mắt Thị Giả là một màu trắng , không có lấy một chút màu đen.Ba mươi ba,có thể ở tuổi còn trẻ như vậy mà phi thăng, ngươi là người thứ 23Ngay sau đó,Thị Giả bên trái lại nhắm mắt, đồng thời tại không trung viết ba mươiba , tay trái vỗ, các chữ lập tức bay thẳng lên trời, khi cách mặt đất khoảng ba chụctrượng, không trung đột nhiên xuất hiện một lớp khói mỏng, cùng xuất hiện vớilớp khói còn có dày đặc các chữ hiện lên rõ ràng,sau đó lớp khói mỏng biến mất.Tốt rồi,đăng ký đã hoàn thành, ngươi muốn học pháp thuật hoặc võ học đều cóthể tìm ông ta. Nói xong, Thị Giả bên trái 2 tay từ từ để lên hai đầu gối, cuối cùngkhông có cử động gì nữa , Phong Vân Vô Kị không thể từ trên người ông ta cảmnhận một chút khí tức của sự sống, nếu nh ư không phải vừa rồi cùng ông ta nóichuyện , hắn còn nghi hoặc đấy là thi thể của kẻ mạnh sau khi toạ hoá lưu lại.Ngươi muốn học pháp thuật hay võ công?Thị Giả bên phải, nam tử có mắt nhưsao sáng cười nhìn Phong Vân Vô Kị.Võ công.Ngươi biết pháp thuật là gì không?Không biết.Trả lời rất nhanh gọn.Vậy tại sao ngươi muốn học võ công?Nam tử ngạc nhiên hỏi.Tôi nguyên là một ngươì luyện võ nhập đạo, bạch nhật phi thăng, tại sao phảichọn pháp thuật?Lúc này đến Phong Vân Vô Kị tò mò.Thì ra như thế, xem chừng ngươi còn chưa biết , học tập pháp thuật mà nói pháttriển so với võ học nhanh hơn nhiều, mà khả dĩ cùng đạt được cùng dạng hiệuquả.Người mới phi thăng số nhiều nhanh chóng tuyển chọn pháp thuật.Đ ã biết nhưvậy ngươi còn kiên trì học võ học sao?Đúng thếPhong Vân Vô Kị khẳng định.Thế cũng tốt, theo taThị Giả bên phải cuối cùng mặt nghiêm túc đứng dậy quayngười hướng trong đại điện đi tới.Bên trong Thánh điện,một hành lang tối om trông dài vô hạn, hai bên được tườngđá phân thành vô số không gian nhỏ.Hơn vài vạn gian phòng nhỏ làm Phong Vân Vô Kị cảm thấy hoa mắt, bên trongmỗi căn phòng nhỏ phát ra khí tức đều như nhật nguyệt thiên địa không thể dònông sâu.Thánh điện Thị Giả đưa Phong Vân Vô Kị đến một căn phòng tối om,lòng bàn tay ấn vào mặt tường một cái, theo sau đó là một loạt âm thanh ì ầm cùngvang lên, mặt đất chia làm hai nửa , từ từ rút về hai bên tường , bên dưới là mộtthông đạo tối đen.Thị Giả đứng ở cửa thông đạo chỉ hướng những bậc đá nói với Phong Vân VôKị:Xuống đi, trong đó có cất giữ vô số võ học bí kíp ,chỉ còn xem ngươi c ...