Danh mục

PHI THĂNG CHI HẬU Phần 9

Số trang: 4      Loại file: pdf      Dung lượng: 80.74 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí lưu trữ: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (4 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

PHI THĂNG CHI HẬUTác giả: Hoàng Phủ Kỳ Phần 9: Ẩn cốc tu hành giảPhong Vân Vô Kị vội theo sau Triệu Vô Cực , thần thái ung dung, đi từng bước vào trong hang động màu đen, hang động không sâu, vách động sạch sẽ, nền đất không dính chút bụi nào,không bẩn như Phong Vân Vô Kị tưởng tượng trước đó, nghiêm chỉnh mà nói,hang động này vô cùng sạch sẽ. Sau vài bước chân, khuôn mặt của chủ nhân hang động xuất hiện trước mặt Phong Vân Vô Kị , người này tóc rất dài,trên mũ có...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
PHI THĂNG CHI HẬU Phần 9 PHI THĂNG CHI HẬU Tác giả: Hoàng Phủ Kỳ Phần 9: Ẩn cốc tu hành giảPhong Vân Vô Kị vội theo sau Triệu Vô Cực , thần thái ung dung, đi từng b ướcvào trong hang động màu đen, hang động không sâu, vách động sạch sẽ, nền đấtkhông dính chút bụi nào,không bẩn như Phong Vân Vô Kị tưởng tượng trước đó,nghiêm chỉnh mà nói,hang động này vô cùng sạch sẽ.Sau vài bước chân, khuôn mặt của chủ nhân hang động xuất hiện tr ước mặt PhongVân Vô Kị , người này tóc rất dài,trên mũ có cài một cái trâm dài. Khuôn mặt chấtphác,những nếp nhăn trên mặt nói nên tuổi tác đã cao,chiếc áo màu tro rộng bó lạicả thân hình gầy ốm, ngay cả hai chân cũng ẩn dưới vạt áo màu tro bạc.Ở đỉnh hang động của người ấy, có treo một viên ngọc châu to như trứng ngỗng,đang phát ra ánh sán g nhàn nhạt,thứ đó, Phong Vân Vô Kị từng ở thế giới trướckhi phi thăng thấy qua, chính là một viên bích trần châu.Trông hang động, trừ khối đá tròn lồi lên mà người ấy đang ngồi, không còn vậtnào khác,giản dị đến không thể giản dị hơn được nữa. Sinh hoạt của tu hành giảđơn giản đến thiếu thốn, tằn tiện được gì thì tằn tiện.Tự tiện,chủ nhân hang động từ d ưới tay áo lộ ra một bàn tay, chỉ chỗ nền đấttrống bên cạnh, nói, bàn tay ấy nhanh chóng lại tiến vào trong ống tay áo rộng,nhưng Phong Vân Vô Kị ánh mắt khẽ biến đổi, tại sát na vừa rồi , Phong Vân VôKị đột nhiên phát hiện, bàn tay ấy hoàn toàn không thích hợp với dung mạo khôhéo của chủ nhân hang động, bàn tay ấy trong sáng đẹp nh ư ngọc,giống như tạo từthuỷ tinh, ẩn ước có ánh ngọc loé lên, so với bàn tay con gái còn nhỏ mịn, dễ nhìnhơn.Triệu Vô Cực nghe thấy, khẽ vén vạt áo, ngồi ngay bên cạnh chủ nhân hang động,sau đó gọi Phong Vân Vô Kị , trong mắt lộ ra ý Cứ làm như thế.Phong Vân Vô Kị có chút ngập ngừng nhìn quanh mặt đất trống trải, nghĩ mộtchút, ngồi ngay bên cạnh Triệu Vô Cực .Nghe nói ngươi là người mới phi thăng? Chủ nhân hang động đột nhiên mở đôimắt, trong mắt loé lên tinh mang, như một ánh sao băng, một màu trắng xoá, tronggiây phút ấy, Phong Vân Vô Kị như thấy cả hang động sáng như ban ngày.Đúng thế.Chủ nhân hang động dùng ánh mắt cổ quái nhìn Phong Vân Vô Kị ,tuy không cóác ý, nhưng thật khiến người khó chịu, may mắn cuối cùng ánh mắt người ấy dờiđi,, thở dài một hơi: Đã bao nhiêu năm rồi?Trong cái hang động này, không biếtđến thời gian, ta đã lâu lắm không nghe nói có phi thăng giả. Những năm thángnày, phi thăng giả càng lúc càng ít, nhưng ít còn tốt hơn so với không có.Cố gắng nỗ lực, ta nhìn ngươi thiên tư không tồi, luyện võ đạo không giống nhưở nơi ngươi đến , không có lối tắt. Muốn sống ở thế giới tàn khốc này , chỉ có 2chữ khổ tu... Đương nhiên,có thể ngươi đối với hai từ tàn khốc mà ta nói khôngthể lý giải,, nhưng điều đó cũng không quan trọng.Ở đây lâu, ngươi tự nhiên hiểuđược thôi.Ở đây có tụ linh trận, tu hành có thể nói bỏ một được gấp nhiều lần, cácngươi không ngại có thể ở lại. Nói xong. Chủ nhân hang động , cũng tức l à ngườimà Triệu Vô Cực nói là Diệt Ma Thủ nhắm mắt , trầm nhập vào trong tự tu, tronghang động trở nên ảm đạm hơn.Cám ơn tiền bối! Triệu Vô Cực không phải lần đầu tiên đến đây, cám ơn xong,quay đầu nói với Phong Vân Vô Kị : Diệt Ma Thủ tiền bối là như vậy, chỉ cần cóthời gian là trầm nhập tự tu, hôm nay chúng ta đến đây, ông ấy có thể mở mắt ra l àđã khó gặp. Kì thật không phải chỉ mỗi Diệt Ma Thủ tiền bối như vậy , nhiềungười khác cũng như vậy. Ở đây lâu, ngươi sẽ hiểu, năm tháng đối với cao thủ đềutịch mịch như vậy.Nói hết, Triệu Vô Cực 2 tay đặt lên đầu gối , nhắm mắt bắt đầu tự tu, một l àn khóimỏng màu trắng từ cơ thể của hắn thoát ra, bay quanh thân thể.Thuỷ chung. Phong Vân Vô Kị chỉ cùng vị Diệt Ma Thủ nói qua một câu, nói cóhai chữ, vị Diệt Ma Thủ ấy không con để ý tới hắn.Chuyện n ày làm Phong VânVô Kị có chút kì lạ cùng không quen. Nhìn Triệu Vô Cực đang tự tu, Phong VânVô Kị không có chuyện gì làm, không muốn cũng phải ngồi thiền.Quả nhiên, như chủ nhân hang động nói, nơi đây linh khí vô cùng hùng hậu, thiênđịa nguyên khí như vật chất từ các lỗ chân lông toàn thân nhập vào cơ thể, chuyểnhoá thành một cỗ chân khí lưu động, cảm giác này thật là sảng khoái vô cùng.Dầndần Phong Vân Vô Kị cũng trầm nhập vào trong tự tu , vào trạng thái vô ngã.Không biết qua bao lâu, khi Phong Vân Vô Kị mê man tỉnh lại , thanh tỉnh lại thìbên tai nghe thấy bên ngoài hang động có tiếng chửỉ quen thuộc: Triệu Vô Cực ,ngươi cái đồ nhát gan, còn tên tiểu tử không biết sống chết kia, cút ra đây cho ta,hừ Triệu Vô Cực , lão tử biết ngươi không có nơi chấp chứa, nhất định trốn trongẩn cốc. Nói cho ngươi biết , nếu không chịu đưa ra huyền minh quyển, đuèngmong sống qua ngày hôm nay. Không quản các ngươi chạy đến đâu, lão tử cũngtìm được các ngươi. Ra đây , ra ngay đây, lão tử biết các ngươi 2 tên nhát ganđang trốn trong đây, đừng tưởng chạy... Mẹ kiếp, không ra cũng được , các ngươi ...

Tài liệu được xem nhiều: