Danh mục

Phong Kiếm Xuân Thu HỒI 2

Số trang: 15      Loại file: pdf      Dung lượng: 112.61 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 1,000 VND Tải xuống file đầy đủ (15 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Phong Kiếm Xuân Thu Dịch Giả: Tô Chẩn Hồi Thứ Hai Phá Giái Bài Liêm Kiệt bỏ mạng Đánh Yên thành Vương Tiển ra oaiNói về Vương Bôn té nhào xuống ngựa, Vương Tiển hươi mâu tới đâm, vùng nhớ trực lại Vương Bôn là người trẻ tuổi anh hùng bèn dừng mâu nói rằng: "Ta tha ngươi về thay ngựa khác, rồi sẽ ra mà đánh cùng ta". Làm cho Vương Bôn hổ thẹn, mặt mũi sượng trân lồm cồm đứng dậy quỳ xuống đất nói rằng: "Tôi là Vương Bôn bị té vấp ngựa, chắc phải chết rồi,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Kiếm Xuân Thu HỒI 2 Phong Kiếm Xuân Thu Dịch Giả: Tô Chẩn Hồi Thứ Hai Phá Giái Bài Liêm Kiệt bỏ mạng Đánh Yên thành Vương Tiển ra oai Nói về Vương Bôn té nhào xuống ngựa, Vương Tiển hươi mâu tới đâm, vùngnhớ trực lại Vương Bôn là người trẻ tuổi anh hùng bèn dừng mâu nói rằng: Ta thangươi về thay ngựa khác, rồi sẽ ra mà đánh cùng ta. Làm cho Vương Bôn hổthẹn, mặt mũi sượng trân lồm cồm đứng dậy quỳ xuống đất nói rằng: Tôi l àVương Bôn bị té vấp ngựa, chắc phải chết rồi, mang ơn tướng quân dưới thươngrộng tình, dung tha tánh mạng, song tiểu tướng này không phải là đứa vong ân,nay tình nguyện về đầu đặng giúp sức tướng quân. Vương Tiển rất mừng, nói:Tiểu tướng quân võ nghệ cao cường, nay chịu quy hàng thiệt rất may cho nướcTần lắm, vậy xin tiểu tướng theo ta trở về ra mắt chúa thượng. Nói rồi đều lênngựa chạy tuốt về dinh Tần, lúc ấy binh tướng bên Triệu ngó thấy Vương Bôn rượttheo tướng giặc, giây lâu không thấy trở về, kế thấy binh Tần áp lại cắt lấy thủ cấpHạ tướng quân, thì không dám ra giành gi&ou? ït, đến chừng thấy Vương Bôncùng Vương Tiển, hai người cỡi ngựa nhắm dinh Tần đi tuốt, biết là Vương Bônđầu giặc rồi, bèn rủ nhau chạy trốn, Vương Tiển cũng chẳng rượt theo, bèn dẫnVương Bôn vào dinh ra mắt Chương Hàng, tỏ hết các việc rồi dẫn vào huỳnh labửu trướng ra mắt Thủy Hoàng mà tâu hết nguồn cơn. Thủy Hoàng xem thấyVương Bôn rõ ràng một đấng nhân tài, oai phong lẫm lẫm, vả lại tuổi trẻ anhhùng, thì trong lòng cả đẹp, nói rằng: Tướng quân không hiềm tị, đến đây đầuhàng, thệt rất may cho trẫm lắm. Vậy khanh hãy cùng với Vương Tiển hiệp sức,ngày sau có công trẫm sẽ gia thưởng. Nói rồi liền phong cho Vương Bôn làmchức phó tiên phong. Vương Bôn lạy tạ ơn rồi lui ra, bèn đến ra mắt quân sư KimTử lăng và Nguyên soái Chương Hàng, lúc ấy Vương Tiển đã bày tiệc saÜn nơidinh mình, rồi thỉnh Vương Bôn về dinh uống rượu, hai người ăn uống bànluậnviệc võ nghệ, Vương Tiển xưng rằng: Mình có phép thuật cao cường, và cócây tru tiên bửu kiếm, muôn người không dám cự địch, ấy là phép của ông HảiTriều thánh nhân cho, hay chém đặng thiên la đại tiên. Lúc ấy Vương Bôn đứngdậy nói rằng: Tiểu tướng có một lời bày tỏ, xin tướng quân đoái tưởng, tôi thuởnhỏ mồ côi cha mẹ, nay mang ơn tướng quân nơi trận chẳng giết, lại có lòngthương tưởng, nay ý to? irc;i muốn lạy tướng quân mà kiến làm cha, chưa biếttướng quân khứng nạp cùng chăng? Vương Tiển vẫn có lòng, nay nghe VươngBôn nói thì trong lòng mừng lắm, mà rằng: Tôi có tài cán chi đâu mà khuất tướngnhư vậy. Vương Bôn không nghe, bèn phò Vương Tiển bằng cha, càng thêm thânái hơn nữa, rồi uống rượu đến canh ba mới tan, Vương Bôn cũng theo Vương Tiểnvào dinh mà an nghỉ. Qua ngày thứ, Vương Tiển bèn đem việc ấy tâu cho ThủyHoàng cùng Chương Hàng hay, Thủy Hoàng rất mừng truyền chỉ bày yến chúcmừng cho Điện Tây hầu. Nói về binh Triệu thua chạy về ải, báo cùng Nguyên soái rằng: Hạ tướngquân tử trận, còn Vương tiên phong đã đầu Tần rồi. Liêm nguyên soái nghe báonổi giận, nhảy nhót nạt lên như sấm mắng rằng: Vương Bôn, mi là thằng phảnchúa, tham sanh quý tử, bổn soái đãi mai không bạc, sao chẳng lo trả ơn, mà trở lạiđầu hàng nước giặc, nếu bổn soái không bắt đặng thằng phản chúa này, mà phânthây muôn đoạn, thề chẳng làm người. Nói rồi hối quân thắng ngựa vừa muốn rathành, các quan can gián nói rằng: Ngày nay trời đã tối rồi, đánh chẳng đặng đâu,xin Nguyên soái hãy bớt cơn lôi đình, chờ sang ngày sẽ ra binh, cũng chẳng muộngì. Liêm Kiệt thấy chúng tướng khuyên dứt, túng phải nghe theo, qua ngày thứ,bèn dẫn chúng tướng cùng một ngàn binh phát pháo ra thành, xông đến dinh Tần,kêu chỉ quyết Nguyên soái nhà Tần ra mà đối địch, binh Tần vào báo. Ngyên soáibèn tâu với Thủy Hoàng, Thủy Hoàng nói: Trẫm đang cùng Vương huynh chúcmừng, vậy Nguyên soái dẫn binh ra thành hội chiến, thì ắt cả đặng trọn tháng, đểtrẫm bày một tiệc dự thưởng công cho Nguyên soái. Chương Hàng vâng chỉ rakhỏi bửu trướng, bèn dẫn Yên Dịch Tôn Năng ra cùng Liêm Kiệt giao chiến. Lúc ấy Thủy Hoàng bày tiệc cùng Vương Tiển, Vương Bôn chúc mừng, đangăn uống, Thủy Hoàng hỏi Liêm Kiệt là người thế nào, Vương Bôn tâu rằng: LiêmKiệt là con Triệu Liêm Pha, tánh tình trung tr ực, sức mạnh muôn người, không aidám địch. Thủy Hoàng nói: Liêm Kiệt có tài anh hùng như vậy, thì trẫm cùnghai vị vương huynh ra dinh lược trận. Hai người liền đứng dậy tâu rằng: Chúngtôi xin bảo giá. Thủy Hoàng cả mừng, truyền chỉ đem ngựa, rồi hai người bảo giá ra khỏi dinh,lúc chưa đi thì nghe chiêng trống vang tai, ra đến ngoài dinh ngước mặt xem coi,thấy sáu vương đại tướng đánh vùi với nhau. Ấy là:Thương đỡ đao rồi đao đỡ thương,Thương qua đao lại chẳng ai nhường,Tuy hay chỗ ấy là nơi chết,Song phải liều mình với quốc vương. Xem thấy Chương Hàng thì đánh với Liêm Kiệt, ...

Tài liệu được xem nhiều: