Danh mục

Phong Kiếm Xuân Thu HỒI 3

Số trang: 15      Loại file: pdf      Dung lượng: 111.95 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Phong Kiếm Xuân Thu Dịch Giả: Tô Chẩn Hồi Thứ Ba Lão Đô uý chết trung vì nước, Tiểu anh hùng thí võ trước sânLúc ấy có đại tướng bên Yên là Tô Ngươn, thấy Hàng Vinh đánh không hơn Vương Tiển, liền giục ngựa chạy ra tiếp đánh. Một mình Vương Tiển đánh với hai người, chưa đặng vài hiệp, Vương Tiển đâm Tô Ngươn một mâu té nhào xuống ngựa, Hàng Vinh vừa muốn bỏ chạy, rồi cũng bị Vương Tiển đâm một mâu sau lưng thấu tới trước bụng mà chết tươi. Tôn Tháo cả giận vỗ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Kiếm Xuân Thu HỒI 3 Phong Kiếm Xuân Thu Dịch Giả: Tô Chẩn Hồi Thứ Ba Lão Đô uý chết trung vì nước, Tiểu anh hùng thí võ trước sân Lúc ấy có đại tướng bên Yên là Tô Ngươn, thấy Hàng Vinh đánh không hơnVương Tiển, liền giục ngựa chạy ra tiếp đánh. Một mình Vương Tiển đánh với haingười, chưa đặng vài hiệp, Vương Tiển đâm Tô Ngươn một mâu té nhào xuốngngựa, Hàng Vinh vừa muốn bỏ chạy, rồi cũng bị Vương Tiển đâm một mâu saulưng thấu tới trước bụng mà chết tươi. Tôn Tháo cả giận vỗ ngựa múa thương lướttới. Lúc ấy Vương Tiển đánh luôn ba tướng, mà chẳng có lòng sợ chút nào, đánhvùi một trận đến một trăm hiệp chưa định hơn thua. Nói về Tôn Tháo hơn bảy mươi tuổi vì hôm qua khóc con quá độ tổn thươngngươn khí, cho nên đánh hơn một trăm hiệp sức đà yếu chậm. Vương Tiển thấyTôn Tháo chẳng đặng mạnh mẽ như ban đầu, thì có ý muốn đâm Tôn Tháo mộtmâu, không ngờ Tôn Tháo hươi thương nhắm ngay mặt Vương Tiển đâm tới,Vương Tiển dùng mâu hất mạnh quá làm cây thương ngả vẹt hai bên, Tôn Tháotrở thương không kịp thì thấy mâu Vương Tiển đã tới trước bụng, bèn la: Khôngxong rồi. Thì cây mâu xuyên từ bụng trước thấu sau lưng. Vương Tiển hai tay vítTôn Tháo nhào xuống đất văng ra khỏi ngựa cách mười bước, gia tướng thấy chủnhân chết thì xông ra giật thây khiêng chạy về ải, dùng quan quách tẩm liệm cốthài cha con Tôn Tháo rồi bỏ thành, suốt đêm chạy về Dịch Châu. Lúc Vương Tiển đánh trống đắc thắng về dinh lãnh công. Nguyên soái biênvào bộ công lao, qua ngày thứ, Chương Hàng truyền lệnh chúng tướng hãm thành,đến nơi thì thấy cửa thành mở thành mở hoác, quân dân bá tánh người người đầuđội hương đăng ra thành nghinh tiếp, đến trước ngựa Nguyên soái quỳ mọp xuốngbẩm rằng: Chúng tôi là dân nước yên tình nguyện đầu hàng xin Nguyên soái mởơn rộng rãi như trời đất mà thứ dung tánh mạng. Nguyên soái nói: Bọn ngươi cólòng mà đầu ta, ấy cũng mạng trời xui khiến, bổn soái đâu nỡ tàn hại, chúng ngươihãy đứng dậy. Rồi sai Vương Tiển dẫn năm trăm binh vào thành tra xét thì khôngcó binh phục chi cả, truyền lệnh đại binh kéo rốc vào thành, sai Yên Dịch đi rướcThủy Hoàng rồi Nguyên soái dẫn chúng tướng ra thành nghinh tiếp, Thủy Hoàngvào thành Yên Châu, lòng vui ý đẹp khao thưởng ba quân rồi để một vị phó tướngở giữ thành trì, qua ngày thứ khởi binh nhằm Bảo Dịch thành thẳng tới. Nói về cách thành Yên Châu vài trăm dặm có một tòa quan ải là Bảo Dịchquan, tướng giữ ải ấy là em thừa tướng nước Yên tên là Khuất Hưng, người ấy túctrí đa mưu, ngày nọ thấy gia tướng Tôn Tháo chạy tới phi báo thì mới hay rằngcha con Tôn Tháo đều tử trận hết và Yên Châu thành đã mất rồi, bèn nghĩ rằng,thành Yên Châu chắc chắn như vậy, lại thêm cha con Tôn Tháo dõng quán baquân còn không giữ đặng thay, huống chi thành mồ côi nhỏ này tưởng khó mà giữđặng, mới sanh một kế, bèn truyền lệnh cho bá tánh nhân dân trong thành chẳngluận giàu nghèo kíp tóm thâu vàng bạc của cải vận đem ra thành, dời qua DịchChâu mà ở rồi truyền cho quân sĩ sắm đồ đăng hỏa để bốn phía th ành chờ saÜn,lại sai vài mươi quân núp trong thành chờ chừng nào lửa ngoài thành cháy thì bốnphía đều đốt lên la hét trợ oai, rồi Khuất Hưng dẫn binh ra thành mai phục còn trênthành thì cắm cờ giáo cho nhiều đặng làm kế nghi binh. Nói về binh Tần ngày ấy kéo tới thành cách mười dặm hạ trại an dinh, cha conVương Tiển lãnh chỉ tới thành khiêu chiến đến nửa ngày cũng không thấy mộïtngười trên thành đáp ứng phải trở về dinh bẩm lại Ch ương Hàng. Chương Hàngcùng quân sư KimTử Lăng ra dinh mà coi một hồi rồi trèo lên gò cao dòm ngótrong thành. Kim tử Lăng nói với Chương Hàng rằng: Ấy là không thành kế vậy,Điện tây hầu, người hãy bắc thang vào thành thám coi thê nào. Vương Tiển bèn lãnh năm trăm binh qua khỏi Điếu kiều tới bên thành bắcthang rồi mỗi người cầm lấy một tấm bia che tên trèo tuốt lên thành thì thấy trênthành cờ xí rất nhiều mà không có người ngựa chi cả, bèn xuống trong thành tìmkiếm bốn phía khắp nơi cũng chẳng thấy ai rồi mở hoác cửa thành trở ra nghinhtiếp. Kim Tử Lăng truyền lệnh chẳng cho quân vào thành bèn cùng Chương Hàng,Vương Tiển dẫn ít viên chiếu tướng đi tuốt vào thành coi khắp nơi. Kim Tử Lăngnói: Yên Tướng ắt là có mưu chi đây. Điện tây hầu phải đem một ngàn binh đóngtại thành như có binh Yên đến thì không nên ra đánh, cứ ngăn giữ đường đi màthôi, rồi sai Triệu Cao lãnh năm trăm binh mai phục trên thành, dưới mỗi cây cờthì đốt một lồng đèn của tần coi chừng có binh Yên đến gần mà đốt lửa xô cây gỗxuống chẳng nên rượt theo. Rồi nói với Nguy ên soái rằng: Tôi tưởng có khi binhtướng của Yên đều mai phục hai bên thành, ý muốn sai tướng tầm kiếm lại e rừngbụi khó kiếm, chi bằng nhân kế nó mà mình ra kế, bức ngặt nó thì ắt lấy thủ cấp nóđặng. Nói rồi bèn sai Võ an quân lãnh một ngàn binh mã qua Yên Châu nơiđườ ...

Tài liệu được xem nhiều: