Danh mục

Phong Kiếm Xuân Thu HỒI 5

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 104.37 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (12 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Phong Kiếm Xuân ThuDịch Giả: Tô ChẩnHồi Thứ Năm Đến Lâm Tri, Tôn Yên cầu binh cứu; Nơi điện tiền, Trầm Tưởng cử tướng tài.Nói đến Yên Đơn công chúa tay cầm phong thơ, hai hàng lụy nhỏ tuôn sa, nói rằng: "Cháu nay đi qua Đông Tề mượn binh cầu cứu rồi phải lên núi Thiên Thai ra mắt chú mày mà thỉnh nó xuống cho mau, thì mới báo cừu đặng nước nhà, mà dẹp lui binh Tần, song từ cháu lớn khôn chưa từng biết mặt chú mày, vẫn tướng mạo có năm chòm râu xanh, mặt...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Kiếm Xuân Thu HỒI 5 Phong Kiếm Xuân Thu Dịch Giả: Tô Chẩn Hồi Thứ Năm Đến Lâm Tri, Tôn Yên cầu binh cứu; Nơi điện tiền, Trầm Tưởng cử tướng tài. Nói đến Yên Đơn công chúa tay cầm phong thơ, hai hàng lụy nhỏ tuôn sa, nóirằng: Cháu nay đi qua Đông Tề mượn binh cầu cứu rồi phải lên núi Thiên Thai ramắt chú mày mà thỉnh nó xuống cho mau, thì mới báo cừu đặng nước nhà, mà dẹplui binh Tần, song từ cháu lớn khôn chưa từng biết mặt chú mày, vẫn tướng mạocó năm chòm râu xanh, mặt mày đẹp đẽ, mình cao một trượng, lưng lớn tám vây,ấy là chú của mày đó, thì mày nói với nó rằng: Bà bảo nó kíp xuống mà trả thùcho cha, anh nó, vả lại binh Tần nay đã vây thành Dịch Châu rất nên nguy khốn,cha anh nó đều bị tướng Tần là Vương Tiển giết hết, mà nó không lo trả thù, lạimuốn ngồi xem cho tao chết nữa sao? Nhưng lỡ quả có lòng nỡ làm vậy, thì nó làđồ bất hiếu, chắc không thành thần tiên đặng đâu, giấy ngắn chuyện dài không viếtđủ đặng. Vừa nói vừa khóc, vua tôi n ước Yên ai ai cũng đều động lòng. Côngchúa nói : Bà thương vì cháu từ nhỏ đến lớn là con cưng, cháu quý, chưa từng rakhỏi cửa, ngày nay trước trận giao phong một mình ra chốn hiểm nghèo, đêm naycháu lại phá vây qua Lâm Trì cầu cứu, không phải là việc dễ đâu, nay xã tắc nhândân đều trông cậy cháu mà thôi, có đi hãy về cho chóng, như ra khỏi vây thì bắnmột mũi tên lửa làm hiệu thì bà mới an lòng. Lại dặn dò Ban Báo phải hết lòngbảo hộ tiểu chủ ra khỏi trùng vây, chừng về ta sẽ trọng thưởng. Ban Báo vâng lời,Chiêu Vương bổn thân dắt thơ vào lưng Tôn Yên, kính ba chung rượu, quay lạinói với Ban Báo rằng: Nay tiểu tướng qua Tề cầu cứu thì nhờ cậy ngươi phò hộcháu ta, chừng về thì trẫm phong cho ngươi làm chức chỉ huy. Tôn Yên, Ban Báođến lạy tạ ra đi. Chiêu Vương và Công chúa đưa Tôn Yên ra thành. Lúc ấy trờivừa đầu hôm, bóng trăng rỏ rạng, Chiêu Vương đứng nơi thành coi cho hai thầytrò ra khỏi thành rồicùngCông chúa lên thành lầu mà xem. Nói về chúng tướng bên Tần kéo về dinh bày tiệc thưởng lao còn đang ănuống, bàn nói về sức mạnh của Tôn Yên phá đặng tru tiên kiếm. Lúc Kim Tử Lăng ngó thấy cây cờ lớn không gió mà tự nhiên lay động, tronglòng phát nghi bèn lần tay rồi nói với chúng tướng rằng: Đêm nay có Tôn Yênđến phá dinh ta đặng qua Đông Tề cầu cứu, thì chắc làm sao nó cũng đi ngang quadinh phía Đông. Ta nghĩ lại rằng: Tôn Yên nó mà phá đặng cây bửu kiếm thì ắtcó phép thuật, vậy không nên dùng phép mà bắt nó, ta tưởng một mình nó phákhông đặng dinh đâu, song cũng phải ph òng bị mới đặng, đây cách phía Đông haimươi dặm có một hòn núi kêu là núi Kinh Kha rất hiểm trở, qua Đông Tề thì phảiđi qua đường đó, ý ta muốn sai tướng mạnh binh ròng tới đó mai phục bốn phía,để cho Tôn Yên lên núi rồi bốn phía áp lại phủ vây, dẫu nó có cánh cũng khôngbay ra khỏi đặng. Chương Hàng nói: Lời quân sư phân rất phải. Rồi truyền lệnhchúng tướng vào trướng hầu lệnh. Chúng tướng nghe truyền bèn trở về dinh sắmsửa nai nịt xong rồi, tựu vào trướng hầu lệnh. Kim Tử Lăng lên trướng nói vớichúng tướng rằng: Ta đoán quẻ đêm nay canh ba thì có tên Tôn Yên đến núi KinhKha vậy chúng vị tướng quân chớ cho nó đi thoát, nếu trái lệnh cứ theo quân pháptrị tội. Nói rồi rút một cây lệnh tiễn dạy rằng: Phó tiên phong, ngươi hãy đemnăm trăm binh thì giả đánh phía Đông, nếu Tôn Yên đến phá dinh thì giả đánh vàihiệp rồi nhượng cho nó ra khỏi, cứ ở sau rượt theo tới núi Kinh Kha thì chận nơicửa núi coi chừng ngọn đèn cao trên núi chỉ về phía nào thì dẫn binh đánh tới phíaấy, bằng trái lệnh chém quách chẳng dung. Vương Bôn lãnh lệnh lui ra, quân sưbèn rút một cây lệnh tiễn nữa nói rằng: Điện Tây hầu phải đem năm trăm binh mãra phía tả núi mai phục, ngó theo ngọn đèn làm hiệu lệnh, hễ ngọn đèn đến đâu thìTôn Yên đến đó, phải ráng sức mà bắt nó. Quân sư lại rút một cây lệnh tiễn nữa,cười nói với Nguyên soái rằng: Xin phiền Nguyên soái đem theo năm trăm binhra bên hữu cúi mai phục, coi ngọn đèn mà đi theo bắt cho đặng Tôn Yên. ChươngHàng, Vương Tiển lãnh lệnh kéo binh ra đi, rồi quân sư rút một cây lệnh tiễn đứngdậy hai tay đưa mà nói rằng: Xin phiền Võ An Quân đem năm trăm binh ra cửasau núi mai phục nơi ấy là chỗ trọng yếu, Tôn Yên ắt theo đường đó mà ra, phảihết lòng cẩn thận, nếu có sơ thất thì vài mươi năm nữa anh hùng đều chết hết.Bạch Khỉ vội vàng vâng lệnh ra đi, rồi Kim Tử Lăng tâu cùng Thủy Hoàng hay, lạikhiến đại tướng ở nơi huỳnh la đại điện, rồi từ biệt Thủy Hoàng ra dinh cỡi conMai huê lộc lãnh hai trăm binh tuốt lên núi Kinh Kha nơi chỗ rất cao mà mai phục,và bài trí những đá gỗ phòng Tôn Yên đánh lên. Ấy là:Dùng chước hang sâu vây mãnh hổ,SaÜn bày dây sắt cột giao long. Nói về hai thầy trò Tôn Yên lén qua sông Dịch Thủy, rồi Tôn Yên nói với BanBáo rằng: Ta chưa từng đi đến Lâm Tri vậy phải theo đường nào đánh ra? BanBáo nói: ...

Tài liệu được xem nhiều: