Thương hại cho Ngao Quảng bị Na Tra đạp lên lưng không ngốc đầu dậy nổi , liếc mắt nhìn thấy Na Tra , Ngao Quảng nổi giận mắng lớn : - Thằng súc sanh vô lễ , mày là đứa nào mà dám giết Dọa Xoa , tướng trời phong , rút gân Ngao Bính là thần làm mưa , lại dám đè đầu ta là một vị chúa Ðông Hải , quần áo lem nhem , không kễ gì đến luật trời. Tao kiện đến Ngọc Hoàng, giết cả dòng họ mày cũng chưa hả giận ....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 13 Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 13 Thạch Cơ Bị Lửa Thiêu Hiện Hình Cục Ðá Thương hại cho Ngao Quảng bị Na Tra đạp lên lưng không ngốc đầudậy nổi , liếc mắt nhìn thấy Na Tra , Ngao Quảng nổi giận mắng lớn : - Thằng súc sanh vô lễ , mày là đứa nào mà dám giết Dọa Xoa , tướngtrời phong , rút gân Ngao Bính là thần làm mưa , lại dám đè đầu ta là một vịchúa Ðông Hải , quần áo lem nhem , không kễ gì đến luật trời. Tao kiện đếnNgọc Hoàng, giết cả dòng họ mày cũng chưa hả giận . Na Tra nghe Ngao Quảng rủa mắng mình , muốn đập một Càn KhônQuyện cho chết phứt , ngặt không dám trái lời thầy dặn , nên cứ đạp lên cổ,mắng lại : - Mày xưng là Ðông Hải Long Vương , nhưng đối với tao không kểmày vào đâu cả . Mày biết tao là ai không ? Tao là Linh Châu Tử, học tròcủa ông Thái Ất chơn nhơn, vâng lệnh ông Nguyên Thỉ xuống đầu thai giúpnhà Châu diệt vua Trụ. Tao đi tắm, đâu có chọc ghẹo gì đến mầy mà mày saibọn bộ hạ vác búa đến bửa . Tao giết chết hai đứa ấy cũng chẳng có tội baonhiêu , việc gì mày đi kiện Ngọc Hoàng . Nếu mày không bỏ ý định ấy thìtao đánh mày đến chết . Ngao Quảng ỷ mình là kẽ đang nắm giữ trọng trách, quyền hành dotrời ban , nên thách : - Mầy giỏi cứ đánh tao thử ? Na Tra nói : - Mày bảo tao đánh thì tao đánh cho mày biết tay. Nói rồi cầm cú thoi lia lịa . Ngao Quảng thấy Na Tra làm hỗn, nhưng mắc kẹt không sao dậyđược , đành nằm la hoảng. Na Tra nói : - Da mày dày lắm, tao đánh mầy bất quá như đấm lưng thôi , ăn nhằmgì . Lời xưa nói : Cọp sợ rút gân, rồng sợ gỡ vẩy . Ðể tao lấy phép đó trịmầy . Nói rồi xé vạt áo Ngao Quảng lên , vén hông bên tả lên, gỡ lối bốnnăm chục cái vảy làm cho Ngao Quảng đau đớn đến thấu xương . Ngao Quảng thất kinh , lớn tiếng van xin tha mạng . Na Tra nói : - Mầy muốn chết thì đừng thưa kiện nữa, hãy theo ta về ải TrầnÐường, bằng cãi lại ta đập một Càn Khôn Quyện chết tức thì . Ngao Quảng đang lúc thất thế, và biết Na Tra là Linh Châu Tử đầuthai , được ông Nguyên Thỉ là chúa tể các vì tiên bảo vệ, nếu lôi thôi nóđánh chết, rồi kiếm chuyện nói dối với Ngọc Hoàng, ta ắt thiệt mạng . Nghĩ như vậy, Ngao Quảng thuận lời, theo Na Tra về ải . Na Tra bước xuống , Ngao Quảng liền ngồi dậy . Na Tra nói : - Rồng thì hay biến hóa. Muốn lớn thì nằm chật cả bầu trời , muốnnhỏ thì trốn trong hột cải cũng vừa. Tao e mầy biến mất không biết đâu màkiếm , vậy thì hóa ra con rắn nhỏ đặng ta bỏ vào túi mang về dinh cho tiện. Ngao Quảng khó chối từ, phải hóa ra con rắn nhỏ. Na Tra bỏ vào túi áo rồi đằng vân về ải Trần Ðường . Quân sĩ trên ải thấy Na Tra trở về, cho báo với Lý Tịnh : - Ðệ tam công tử đã trở về trước ải. Lý Tịnh nghe tin chẳng vui, truyền quân dẫn vào. Na Tra thấy cha mình mặt châu mày nhăn nhíu, tỏ sắc thái buồn bãvội bước đến tạ lổi. Lý Tịnh hỏi : - Mày đi đâu về đây ? Na Tra thưa : . - Con đến cửa trời đón bác, xin bác nên bãi việc kiện thưa. Bác đãbằng lòng, và con đã rước bác về đây. Lý Tinh cười cay đắng : - Mày đâu phải thần thánh mà đến được cửa trời . Con nói dối cha mẹnhư vậy thật là đứa con ngỗ nghịch. Na Tra thưa : - Xin cha đừng nóng giận. Việc này có bác làm chứng ạ ! Lý Tịnh càng giận hơn : - Mày còn nói dối nữa ? Bác mầy ở đâu ? Na Tra thưa : - Bác ở trong túi con đây nè. Liền trút con rắn lục trong túi áo ra . Ngao Quảng tức thì hiện nguyên hình lại . Lý Tịnh thất sắc , lật đật cúi mình xin lỗi Ngao Quảng và hỏi : - Vì sao hiền huynh lại ra nông nổi ? Ngao Quảng giận quá thuật lại câu chuyện Na Tra đến truớc của đềnlàm hỗn , và đưa bụng cho Lý Tịnh xem, rồi nói : - Anh sanh nhằm loài quái thai , Ðể tôi hội đủ tứ hải Long Vương đếncửa trời đầu tố xem anh có trốn khỏi tội không ? Nói rồi nổi cơn gió lớn , bay vụt ra khỏi ải Trần Ðường biến mất. Lý Tịnh giậm đất kêu trời nói : - Chuyện nầy rất quan hệ , biết tính làm sao ? Ðã giết con người ta cònđánh người ta trọng thương. Ngao Quảng là vị Long Vương , vâng lệnhNgọc Hoàng trấn Ðông Hải , đâu phải nhỏ . Na Tra quì lạy thưa : - Xin cha mẹ yên tâm. Thầy tôi nới rằng tôi vâng lệnh Ngọc Hư đầuthai giúp chúa, dẫu đánh chết Long Vương bốn biển cũng chẳng có tội gì.Nếu có điều chi thầy con chịu hết. Lý Tịnh là người đã tu tiên , thông hiểu thiên cơ, thấy Na Tra đếnđược cửa trời biết quyền lực Na Tra không phải nhỏ . Tuy nhiên, ỷ vàoquyền lực tác hại mọi người là điều cấm kỵ , dù cho thầy các vị tiên cũngkhông thoát khỏi tội lỗi . Ân phu nhân vốn thương con thấy Na Tra đừng nói vòng vo sợ LýTịnh nổi xung đánh cho một tr ...