Danh mục

Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 15

Số trang: 25      Loại file: pdf      Dung lượng: 177.91 KB      Lượt xem: 16      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nói về tại núi Côn Lôn, cung Ngọc Hư, có ông Nguyên Thỉ làm Giáo chủ Xiển Giáo, có mười hai người đệ tử đều là tiên phạm luật sát sanh , nên bị đọa, ngày sau phải xuống trần để gánh chịu tai nạn. Bởi cớ ấy nên ông Nguyên Thỉ không dạy nữa, đóng cửa động không giảng kinh. Hơn nữa Thượng đế đã có lệnh truyền mười hai vị tiên phạm tội ấy xuống trần, làm tôi nhà Châu. Và, cả hai giáo phái : Xiển giáo và Triệt giáo , số người tu hành phạm...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 15 Phong Thần Diễn Nghĩa Hồi 15 Khương Thượng Về Trần Cưới Vợ Nói về tại núi Côn Lôn, cung Ngọc Hư, có ông Nguyên Thỉ làm Giáochủ Xiển Giáo, có mười hai người đệ tử đều là tiên phạm luật sát sanh , nênbị đọa, ngày sau phải xuống trần để gánh chịu tai nạn. Bởi cớ ấy nên ông Nguyên Thỉ không dạy nữa, đóng cửa động khônggiảng kinh. Hơn nữa Thượng đế đã có lệnh truyền mười hai vị tiên phạm tội ấyxuống trần, làm tôi nhà Châu. Và, cả hai giáo phái : Xiển giáo và Triệt giáo ,số người tu hành phạm tội gom có hơn ba trăm sáu mươi lăm người , đềuđược biên tên vào bản Phong Thần để đủ số cho Trời sai khiến . Bảng Phong Thần nầy chia ra làm tám bộ. Bốn bộ trên là : Bộ Lôi , Bô Hoa, Bộ Ôn , Bộ Ðẩu. Bốn bộ dưới là : Thần Mây , Thần Mưa, Thần Sao , Thần Núi . Nhân khi Trụ Vương mất nước vua Võ ra đời , ông Nguyên Thỉ đượcThượng đế ủy nhiệm phong thần , xét ông hiền, ông dữ, ngôi cao , ngôi thấpmà định đoạt. Nguyên Thỉ định cho học trò mình là Tử Nha xuống làm tướng, vì vậyông sai Bạch Hạc đồng tử đi đòi Tử Nha (Khương Thượng) đến dạy việc . Bạch Hạc đồng tử tuân lệnh đến đòi. Tử Nha ứng hầu lập tức. Ðợi Tử Nha làm lễ xong xuôi . Nguyên Thỉ truyền : - Ngươi lên núi nầy được mấy năm ? Tử Nha thưa : - Ðệ tử tu hồi hai mươi ba tuổi đến năm nầy đã được bảy mươi hai rồi. Nguyên Thỉ nói : - Số ngươi thành tiên chưa được , còn vương vấn công danh. NayThành Thang ra hết vận Tây Châu ra đời vậy ngươi phải thay mặt ta xuốngtrần ra công giúp nước . Sống làm tướng , chết làm thần, như vậy công tuluyện của ngươi mấy mươi năm trời không uỗng. Còn chỗ này không phải làchổ ngươi ở được lâu . Tử Nha năn nỉ : - Ðệ tử cố bỏ nhà lên núi .Dốc lòng lánh tục tìm tiên bốn chục năm dưnguyện bỏ đời theo đạo. Vẫn biết tu hành là khổ , muốn thành chánh quảkhông phải một sớm một chiều , nhưng đệ tử đã theo thầy học lâu nay , xinthầy làm ơn cứu rỗi , nở nào đuổi đệ tử trở lại phàm trần . Nguyên Thỉ nói : - Vẫn biết ý muốn ngươi như vậy , song số phần ngươi không đượctoại nguyện , ta biết làm sao ? Thần tiên đều một cõi như nhau , ngươi chớ tịhiềm việc ấy. Tử Nha năn nĩ : - Xin sư phụ thương con , tìm cách cho con được lánh cõi trần này . Nam Cực tiên ông khuyên : - Số ngươi đã không thành tiên đạo mà lại từ bỏ công danh thì haiđàng đều hõng. Chi bằng xuống giúp thế gian , sau được phong thần rồi sẽlên non giữ đạo mới yên. Tử Nha không còn biết nói sao hơn , đành sửa soạn ra đi , và hỏiNguyên Thỉ : - Nay đệ tử vâng lời về chốn phàm trần, chẳng hay việc sắp đến ra thếnào , xin thầy chỉ giáo. Nguyên Thỉ nói : - Ta có tám câu kệ , chỉ rõ trọn đời ngươi. Ngươi hãy nhớ lấy . Nói rồi ngâm rằng : Mười năm chịu túng áo còn bâu Gượng gạo mua vui chớ chác sầu Ngồi đá Bàn Khê câu đợi vận Chờ xe vương giả rước về lầu Tám mươi lẻ nửa mang đai ngọc Chín chục dư ba buộc ấn hầu Mậu ngũ chư hầu trăm trấn phục Phong Thần chín tám bốn xuân thu Nguyên Thỉ ngâm kệ rồi nói : - Tuy bây giờ ngươi xuống đời, nhưng ngày sau cũng về núi. Tử Nha lạy thầy giã bạn, ra khỏi cung Ngọc Hư. Nam Cực tiên ông theo đưa ít dặm, đến núi Kỳ Lân dặn Tử Nha : - Mấy lời thầy đã dạy hiền hữu chớ bôn chôn. Ngày nay xa cách,nhưng có lúc gặp nhau. Xin tạm biệt. Tử Nha lạy tạ, cáo từ Nam Cực tiên ông rồi một mình thơ thẩn, nghĩthầm : - Mình bỏ nhà lên núi tu tiên đã lâu, nay không còn mẹ cha, con cháu ,bà con , họ hàng cũng chẳng còn ai, biết trú ngụ vào đâu. Mình xuống trầnchẳng khác chim lìa rừng cá xa vực, lẻ loi , cô độc . Suy đi nghĩ lại , Tử Nha sực nhớ đến một người anh em bạn ở TriềuCa, trước kia thường lui tới tên Tống Dị Nhân. Nhưng chẳng biết mấy mươinăm qua, người ấy còn hay mất . Thế sự có đổi dời chăng ? Nhưng nếu không đến với Dị Nhân thì biết trú ngụ vào đâu ? Tữ Nha đành nhắm hướng Triều Ca lần đến tìm người xưa cảnh cũ. Ðến nơi thấy nhà cửa Tống Dị Nhân vẫn như thường , tường rêu lómđóm, khung cửa trang viện màu hồng tuy có vẻ phai nhạt hơn trước, songkhông khác mấy. Tử Nha bước đến gọi gia nhân, nói : - Có viên ngoại ở nhà không ? Gia nhân hỏi : - Ông là ai xin cho biết tên họ để chúng tôi tiện bề thưa lại. Tử Nha nói : - Ngươi vào thưa với Tống viên ngoại có ta là Khương Tử Nha đếnviếng . Tống Dị Nhân đang tính sổ, nghe có Khương Tử Nha đến thăm , hồitưởng lại tình bạn thuở xưa, liền buông viết bước ra nghênh tiếp mời vào đốidiện dùng trà. Dị Nhân hỏi : - Vì sao mấv chục năm biền biệt đã không lui tới , lại chẳng có ...

Tài liệu được xem nhiều: